Quan Gia

Chương 990: Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước




Nơi giáp ranh giữa thành phố Cửu An và thành phố Hồng Dương, một lần nữa lại tụ tập đông nghẹt người và một lượng lớn các xe tải nhỏ.

Nhìn tình cảnh này chắc lại có nhân vật tầm cỡ nào đó đến Cửu An để thị sát đây mà.

Khoảng 10 giờ, các vị lãnh đạo cao cấp của năm ban ngành xếp thành hai hàng dài thẳng tắp bên đường quốc lộ, mặt quay sang trái, hơi ngước lên, tỏ vẻ rất hoan nghênh tiếp đón.

Rất nhanh, một chiếc Audi đen bóng xuất hiện trước mặt mọi người.

Chiếc xe Audi này, rõ ràng mang biển số số 2 của Tỉnh.

Là Chủ tịch Tỉnh Lý Dật Phong!

Đây là lần thứ hai từ sau khi Lý Dật Phong nhậm chức Chủ tịch tỉnh đến thị sát thành phố Cửu An này. Lần đầu tiên là khi Lý Dật Phong mới nhậm chức không lâu. Lần đó, Lý Dật Phong tiến hành đi thị sát một lượt mười bốn thành phố của tỉnh. Mỗi nơi ông ta đều đi một vòng, cũng coi như là một thái độ vậy.

Nhưng lần thị sát thành phố Cửu An này, rõ ràng không giống như lần trước nữa. Nghiêm túc mà nói, chuyến này ông ta chỉ là người đi theo mà thôi. Ông ta đi theo đồng chí Phương Lê, người mới được bổ nhiệm chức Chủ nhiệm văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước của Bộ nội vụ. Bọn họ muốn đến thành phố Cửu An để tiến hành khảo sát công tác cải tổ chế độ doanh nghiệp nhà nước.

Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước của Quốc vụ viện là một ban ngành mới được thành lập tháng trước, trực thuộc Bộ nội vụ, ngang cấp Bộ trưởng. Theo nhiều nguồn tin thì ban ngành này được thành lập từ sau khi Phó thủ tướng Hồng tiếp kiến cùng với Lưu Vĩ Hồng. Phó thủ tướng Hồng đích thân kiêm nhiệm chức vụ Chủ nhiệm văn phòng. Trước đó nữa, Phó thủ tướng Hồng còn kiêm nhiệm thêm chức Giám đốc ngân hàng của Ngân hàng trung ương.

Trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, Ủy viên ban quản lý giám sát tài sản nhà nước của Bộ nội vụ phải sau khoảng trên dưới 10 năm mới được phép chính thức hoạt động. Trước đó, không biết có ban ngành nào tương tự như vậy không thì Lưu Vĩ Hồng không nắm rõ. Dù sao thì trước đây, hắn cũng chỉ là một chuyên viên nghiên cứu của viện Khoa học Nông nghiệp tỉnh Sở Nam, không am hiểu lắm đến những vấn đề như thành lập ban ngành hay trực thuộc ban ngành của Bộ nội vụ.

Nhưng phó Thủ tướng Hồng sau khi tiếp kiến hắn, liền lập tức cho thành lập văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, hơn nữa lại còn đặt ngang cấp Bộ trưởng. Điều đó có thể chứng minh, lần nói chuyện với Phó Thủ tướng Hồng đó đã có ảnh hưởng rất lớn. Từ điểm này có thể suy đoán ra chuyện một người mới nhậm chức phó chủ nhiệm văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước vội vàng đến thành phố Cửu An để tiến hành công tác khảo sát.

Đối với việc này, Lưu Vĩ Hồng cũng rất vui mừng.

Cho dù thế nào thì những lời của hắn đã có được sự trọng thị cao độ của tầng quyết sách tối cao về kiến thiết xây dựng nền kinh tế. Đây là một chuyện tốt. Cũng không nói kiến thức của Lưu Vĩ Hồng hơn hẳn phó Thủ tướng Hồng, mà vấn đề nằm ở chỗ, hắn có được trí nhớ của thế hệ sau. Xem xét một cách nghiêm túc, thì Lưu Vĩ Hồng đã trước tiên thông báo cho phó Thủ tướng Hồng một ít tình hình khá gay cấn ở hậu thế, hy vọng có thể sửa đổi ngay từ lúc ban đầu.

Ở thế giới khác hắn đã từng có sai lầm, Lưu Vĩ Hồng hy vọng ở thế giới này cố hết sức để không xảy ra như thế.

Chí ít thì hiện nay phó Thủ tướng Hồng cũng đã bắt đầu hành động.

Tuy nhiên, theo như Lưu Vĩ Hồng biết, thì chức năng của hai văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước ở thế giới này và thế giới kia có sự khác biệt rất lớn. Ở thế giới kia, thực chất văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước là thay thế cho Ủy ban công tác doanh nghiệp Trung ương trước đây, đại diện cho nhà nước thực thi chức trách của người bỏ vốn ra đầu tư, giám sát quản lý trung ương trực thuộc tài sản nhà nước của doanh nghiệp. Nhưng hiện tại, Ủy ban công tác doanh nghiệp trung ương vẫn vận hành theo kiểu cũ, chức năng của nó cũng không bị thay thế.

Lưu Vĩ Hồng thuộc làu những văn kiện liên quan về việc thành lập văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước của quốc vụ viện. Trước mắt, nhiệm vụ chủ yếu của văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước là giám sát chỉ đạo công tác cải tổ chế độ doanh nghiệp nhà nước trên toàn quốc, tránh việc thất thoát tài sản.



Thành lập văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, cũng giống như là thành lập một cơ cấu phối hợp và đôn đốc.

Đây cũng có thể coi như một dạng trực tiếp thể hiện hiệu ứng cánh bướm vậy.

Chiếc Audi chầm chậm dừng lại trước sự chào đón của mọi người.

Đứng đầu đoàn người nghênh đón là Bí thư Thành ủy Trương Hiệu Liêm. Ông ta vội vàng tiến lên phía trước, tự tay mở cửa xe cho Lý Dật Phong, tươi cười nói:

- Xin chào Chủ tịch tỉnh, hoan nghênh Chủ tịch đến thị sát thành phố Cửu An chúng tôi!


Lý Dật Phong mỉm cười bắt tay cùng với Trương Hiệu Liêm, nói:

- Đồng chí Hiệu Liêm, xin chào, các đồng chí vất vả quá!

- Không có gì, không có gì...

Trương Hiệu Liêm vội vàng nói.

Từ trên chiếc xe mang biển số 2 đó, một cán bộ tuổi trung niên chừng 40 tuổi bước xuống. Ông ta đeo kính, trông dáng vẻ rất nho nhã, điềm đạm. Đó chính là Phương Lê, người mới nhậm chức Phó Chủ nhiệm văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước. Phương Lê là một trong những người phụ trách trong văn phòng của phó Thủ tướng Hồng, cho nên đảm nhiệm chức Phó Chủ nhiệm văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Trông thấy Phương Lê, Chủ tịch thành phố Lục Mặc liền thầm thở dài.

Về tuổi tác, Phương Lê bằng tuổi Lục Mặc. Lục Mặc cũng khoảng trên dưới 40, đã làm đến chức Chủ tịch thành phố Cửu An, ở tỉnh Sở Nam này ít nhiều cũng có một vài chính tích. Ông ta cũng hay lấy điều đó để khoe khoang. Nhưng hôm nay nhìn thấy Phương Lê, cuối cùng Lục Mặc cũng hiểu thế nào là sự khác biệt. Người ta bây giờ đã được lên cấp bộ rồi. Đang từ cấp Sở lên cấp Bộ, mặc dù chỉ là tăng thêm một cấp, nhưng nó lại là cả một chặng đường dài. Rất nhiều người cả đời phấn đấu trong chốn quan trường cũng không thể đi đến đích được. Xem ra vẫn là nha môn của trung ương tốt, miếu to sẽ có nhiều thần.

Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Cửu An Tân Minh Lượng cũng đang đứng trong đội nghênh đón. Ông ta đứng thứ hai, ngay sau Trương Hiệu Lâm. Cho dù Tân Minh Lượng đã không còn đảm nhiệm chức Bí thư thứ hai của thành phố Cửu An, nhưng ông ta lại là người có nhiều kinh nghiệm, vừa mới được đề bạt làm cán bộ cấp Sở, lại là Chủ tịch Hội đồng nhân dân. Việc đứng ngay đằng sau Bí thư thành ủy là hết sức hợp lý.

Việc điều chỉnh lại cơ cấu cán bộ của thành phố Cửu An đã diễn ra cách đây 2 tháng. Tân Minh Lượng không thể cáo ốm mãi, lần này đích thân Lý Dật Phong đến thị sát, ông ta phải là người đến nghênh đón đầu tiên.

Lý Dật Phong, Phương Lê bắt tay và chào hỏi cùng với các đồng chí đến nghênh tiếp.

Lưu Vĩ Hồng đứng thứ 5 trong số đội ngũ đi nghênh đón.


- Xin chào Bí thư Lưu.

Phương Lê bắt tay Lưu Vĩ Hồng, mỉm cười nói. Trong nét cười của ông ta có chút gì đó thân thiện. Trong số bao nhiêu người đứng đón ở đây, ông ta chỉ thấy Lưu Vĩ Hồng là quen mặt, còn những người kia đều không hề quen biết. Hơn nữa, ông ta có thể lên được chức vị này nhanh như vậy, kỳ thật cũng do cơ hội của Lưu Vĩ Hồng đem đến.

Nếu như không có bài diễn văn của Lưu Vĩ Hồng, nếu như Lưu Vĩ Hồng không thẳng thắn phát ngôn trước mặt của phó Thủ tướng Hồng, thì có lẽ sẽ không xuất hiện một văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước như thế. Hay ít ra thì cũng không xuất hiện một cách nhanh chóng đến thế. Và đương nhiên ông ta cũng sẽ không được nhậm chức ngang cấp Bộ như này. Cho dù Phương Lê cũng được coi trọng trong văn phòng của phó Thủ tướng Hồng, việc được thăng chức lên cấp Bộ hay có thể lên cao hơn nữa cũng là điều đương nhiên, nhưng chắc chắn nó không thể đến sớm như thế này được. Đúng là rất tốt.

Cùng với sự cải cách của chế độ cán bộ trung ương, hiện giờ đang là tuổi trẻ hóa và tri thức hóa, nó đã trở thành chỉ tiêu trọng yếu để được đề bạt của các cán bộ.

Phương Lê vừa hay có đủ hai điều kiện đó, nên tiền đồ chắc chắn còn rộng mở.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến đường đường là Chủ tịch tỉnh như Lý Dật Phong cũng bỏ qua lòng tự tôn mà đích thân đi theo một cán bộ cấp Bộ mới được đề bạt đến thị sát thành phố Cửu An. Dù nói thế nào thì Phương Lê cũng là người tâm phúc, tin cậy của phó Thủ tướng Hồng, giờ lại đang giữ chức vị quan trọng. Từ nay về sau, chỉ cần trung ương vẫn vận hành theo kiểu cũ như phó Thủ tướng Hồng đang chủ trì công tác xây dựng kinh tế, Phương Lê lại càng thêm quan trọng. Đối với các vị Chủ tịch tỉnh chủ trì công tác xây dựng kinh tế mà nói, sẽ hơn như thế.

Đương nhiên, trên danh nghĩa, lần thị sát này vẫn do Lý Dật Phong dẫn đầu. Phương Lê chỉ đến thành phố Cửu An để khảo sát công tác cải cách chế độ doanh nghiệp nhà nước.

Phương hướng phát triển của công tác cải cách chế độ doanh nghiệp nhà nước trong toàn thành phố Cửu An vẫn phải để cho Lý Dật Phong quyết định.

- Xin chào Phó chủ nhiệm Phương. Hoan nghênh ngài đến công tác ở thành phố Cửu An.

Lưu Vĩ Hồng vẫn chào hỏi theo cung cách của các quan chức.


Cũng phải nói, lần đón tiếp này so với lần trước có nhiều điểm không giống nhau. Cái gọi là không giống nhau ấy chính là trong số những tùy tùng đi theo Lý Dật Phong và Phương Lê, có một nữ đồng chí vô cùng xinh đẹp.

Nữ đồng chí này mặc một chiếc váy Chanel màu vàng nhạt, mái tóc đen dài búi gọn gàng, tinh tế. Chuỗi vòng cổ tỏa ra ánh sáng lấp lánh trên gò ngực cao vút. Nhất cử nhất động của cô ta đều khiến cho cánh đàn ông lay động.

Đó không phải Trịnh Hiểu Yến – Trịnh đại tiểu thư sao?

Nói thật, trong hệ thống các quan viên, hiếm khi được diện kiến một người phụ nữ trẻ tuổi có sắc đẹp kiều diễm như Trịnh Hiểu Yến. Cô ta cũng giống như các nhân viên nữ khác, muốn giấu đi vẻ thanh xuân đài các của mình, chỉ sợ chính mình nổi bật quá. truyện copy từ

Tất cả đều có vẻ rất tự tin.

Trịnh Hiểu Yến cười nói với các cán bộ phía sau, bắt tay với các vị lãnh đạo của thành phố Cửu An.


Nói đến chức vụ và cấp bậc, trong hàng ngũ đi thị sát lần này, về cơ bản, Trịnh Hiểu Yến chỉ là râu ria. Vừa mới nhậm chức Cục phó, ở nha môn của thủ đô thì chẳng là gì cả.

Nhưng Trịnh Hiểu Yến lại tỏ vẻ không hề để ý đến chức vụ cao thấp.

- Bí thư Lưu, xin chào!

Khi đến lượt cùng bắt tay với Lưu Vĩ Hồng, Trịnh Hiểu Yến vẫn thản nhiên mỉm cười, trông cô ta rất chuyên nghiệp, không có biểu hiện gì đặc biệt. Tự nhiên, khiến cho ai cũng không biết, Trịnh Hiểu Yến rất nhanh đã dùng ngón tay út cào nhẹ vào bàn tay thô ráp của Lưu Vĩ Hồng mấy cái, ánh mắt tinh nghịch của cô ta thì không thể giấu nổi.

- Xin chào!

Nụ cười của Bí thư Lưu cũng rất chuyên nghiệp, thản nhiên, giọng điệu càng thản nhiên hơn. Nhưng Trịnh Hiểu Yến rõ ràng đã đọc được sự tức giận trong ánh mắt của Bí thư Lưu. Nếu như không phải đang trên đường, thì có lẽ Bí thư Lưu đã hung hăng nhìn cô và mắng cho cô một trận rồi.

Lưu Vĩ Hồng thấy, Trịnh Hiểu Yến tuyệt đối không phải cố ý.

Cô ta vốn trước đây làm ở Ủy ban Kế hoạch Quốc gia, hàng ngày hầu như không có chuyện gì, chỉ có mỗi việc là lo gìn giữ nhan sắc, rảnh rỗi thì tụ tập cùng bạn bè ăn uống, rượu chè, tán gẫu. Hãn hữu mới gặp chuyện bất bình mới tương trợ một chút. Như vậy mới thích thú chứ!

Không ngờ văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước vừa thành lập, thì đồng chí Trịnh Hiểu Yến của Ủy ban Kế hoạch Quốc gia liền biến hóa nhanh chóng, trở thành nhân viên công tác của văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, lại cùng Phương Lê đi thị sát ở Cửu An. Cô ta lại còn ăn mặc, trang điểm xinh đẹp, đi qua đi lại trước mặt Bí thư Lưu.

Cái này không phải cố ý thì là gì?

Chỉ có điều trong lúc này, cho dù Bí thư Lưu có tức giận đến thế nào cũng đành phải nín nhịn, vẫn phải tươi cười đón chào.

Nhìn thấy ánh mắt bực bội của Bí thư Lưu, Trịnh Hiểu Yến suýt bật cười thành tiếng.

Vui quá!