Quan Gia

Chương 876: Xung đột hiện trường




Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 876: Xung đột hiện trường

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen truyện copy từ

Khoảng nửa giờ sau, nhà cửa ở hai bên đường dần dần thưa thớt, xa xa, Lưu Vĩ Hồng thấy được một tòa nhà xưởng, ống khói cao lớn cao ngất trong mây. Tại phía trước nhà xưởng, tụ tập đám người đông nghìn nghịt

Còi cảnh sát xe công an số 1 ô ô rung động, chạy thẳng tới trước

Đám người đông nghìn nghịt tụ tập ở phía trước nhà xưởng, xem quần áo thì biết là thôn dân gần đó. Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn trên thực tế đã là phạm trù nông thôn, tuy nhiên bởi vì nhà máy phân hóa học quy mô cũng được, ở gần đó hình thành một thị trấn nhỏ, ngoài thị trấn chính là một mảng đồng ruộng mênh mông vô bờ

Nghe được còi xe cảnh sát, đám người xem náo nhiệt lần lượt xoay đầu lại, lập tức ai nấy thần sắc thay đổi lớn. Xe cảnh sát không hề đáng sợ, nhưng liếc mắt một cái nhìn đội ngũ xe cảnh sát không thấy đầu, vậy thì hoàn toàn khác

Nhìn ra được, có một số thôn dân kỳ thật là muốn ngăn cản xe cảnh sát đến gần nhà máy, nhưng nhìn thấy tư thế này, ai cũng không dám thật sự tiến lên ngăn cản, lần lượt nhường đường

Xe cảnh sát số 1 dừng lại ở nơi cách nhà máy phân hóa học không xa, Tiết Bác Vũ bay nhanh xuống xe, tuyên bố hàng loạt mệnh lệnh. Vài chục chiếc xe cảnh sát, xe quân đội, dừng lại ở một bên đường, hơn 200 người cảnh sát trang bị đầy đủ và 400 chiến sĩ cảnh sát vũ trang trang bị đầy đủ, nhảy xuống xe, sắp xếp đội hình ở bên đường

Lưu Vĩ Hồng xuống xe, nhìn qua nhà máy phân hóa học, lập tức hai hàng lông mày chau lại

Xem kiến trúc của toàn bộ nhà máy, quả thật là phong cách của năm 70, nhưng thể hiện trước mặt Lưu Vĩ Hồng, lại là một tòa nhà văn phòng hiện đại hóa, cùng một cánh cửa chính rất uy phong. Phía trên cánh cửa chính, năm chữ lớn màu đỏ “nhà máy phân hóa học Thanh Sơn” dựng đứng bởi giá sắt chống đỡ. Nhưng lúc này, cửa sắt của nhà máy phân hóa học đóng chặt, trước cửa sắt, chất đầy những thứ bao cát, gỗ, xi măng, tạo thành một “thành lũy” lâm thời. Hai ba chục người đàn ông, tay cầm đủ thứ binh khí như đòn gánh, cuốc, lao, dao làm bếp, vv…, vẻ mặt nghiêm túc canh giữ ở “thành lũy”, rất cảnh giác mà chăm chú nhìn số đông cảnh sát đang chạy tới

Trong cửa chính càng náo nhiệt

Hơn hàng trăm người đàn ông trang phục khác nhau, trong tay cầm “binh khí” giống như vậy bao vây tòa nhà văn phòng, trong đó mơ hồ còn có bóng dáng của phụ nữ. Một số đàn ông, đang nhặt lên mấy hòn đá, hòn gạch trên mặt đất, ném vào lầu 2 và lầu 3 trong tòa nhà văn phòng, thủy tinh vỡ ra đầy đất, mơ hồ còn nghe thấy người ta đang gọi, nói là đi “nâng súng” lên

Cái gọi là nâng súng, Lưu Vĩ Hồng cũng biết, chính là phương ngôn Cửu An, kỳ thật chính là “thổ pháo” trước giải phóng, một số địa chủ dân đoàn võ trang, có binh khí như vậy, phỏng chừng bây giờ hẳn là rất khó thấy được, nhưng cũng không loại trừ ở nông thôn còn cất giấu một hai món đồ cổ như vậy

Bọn họ cũng thật là chuẩn bị đánh giặc sao?

Nhưng không biết, tòa nhà văn phòng, lại là một số người như thế nào đang “trấn giữ”, hẳn là không phải nhân viên văn phòng bình thường. Bằng không, cần gì đến “vũ khí nặng” như thổ pháo? Mấy gã đàn ông tay cầm côn múa đao này, từ lâu đã xung phong liều chết tiến vào rồi phải không?

Chẳng lẽ là thành viên của đám lưu manh Lại Thiên Hữu?



Nhưng thật ra rất có khả năng này!

Đám người hiện giờ “chiếm lĩnh” nhà máy, có những người mặc đồng phục công tác, hẳn là công nhân viên chức ban đầu của nhà máy phân hóa học, càng nhiều hơn là những người mặc quần áo thôn dân nông thôn, có lẽ là dân làng ở nông thôn gần đó

Một tổ hợp rất kỳ lạ!

- Bí thư, bây giờ làm thế nào?

Tiết Bác Vũ đã chỉnh đốn xong đội ngũ, đi đến bên người Lưu Vĩ Hồng, thấp giọng xin chỉ thị nói

Mấy dân làng vây quanh xem náo nhiệt, từ lâu đã tránh ra xa, ở nơi cách đó vài chục mét tụ tập lại, tò mò mà nhìn qua bên đây, giơ tay chỉ chỉ điểm điểm, trên mặt lộ ra vẻ vừa khẩn trương vừa lo sợ vừa hưng phấn


Lưu Vĩ Hồng không có vội vã hạ lệnh, nhìn nhà máy phân hóa học, hỏi:

- Lão Tiết, với kinh nghiệm của anh mà xem, tình hình này là thế nào?

Tiết Bác Vũ trước kia tham dự qua vài lần xử lý xung đột, rất có kinh nghiệm. Lưu Vĩ Hồng trước khi chưa làm rõ tình hình, không định tùy tiện hành động. Phải biết bây giờ hắn mang đến, là sáu bảy trăm nhân viên chiến đấu trang bị đầy đủ, bất kỳ một mệnh lệnh nào truyền đạt xuống, đều phải rất thận trọng. Nếu chẳng mau xảy ra tình hình súng cướp cò thì phiền phức lớn rồi

Tiết Bác Vũ liếc nhìn nhà máy đối diện một cái, không khỏi hít một hơi khí lạnh, nói:

- Xem ra toàn bộ tráng đinh của thôn Long Hoa đều hành động rồi

Lưu Vĩ Hồng liền nhìn y một cái, bình tĩnh lại

- Bí thư, cái thôn này gần nhà máy phân hóa học, gọi là thôn Long Hoa

- Dân làng của thôn Long Hoa, sao lại có quan hệ với nhà máy phân hóa học chứ?

Lưu Vĩ Hồng có chút kỳ quái, không phải nói là nhà máy phân hóa học vốn có cán bộ công nhân viên chức và nhà tư sản đã xảy ra mâu thuẫn xung đột sao?

Tiết Bác Vũ nói:

- Là như vậy, bởi vì nhà máy phân hóa học là xây dựng ở trên địa bàn thôn Long Hoa, trước kia từng tuyển dụng qua một đám công nhân ở gần đây, trong đó có dân làng của thôn Long Hoa. Thời điểm năm tám mươi mấy khi nhà máy có hiệu quả tốt, đã mở rộng xây dựng một lần, lại trưng dụng đất đai của thôn Long Hoa, coi là điều kiện trưng dụng đất đai, lại tuyển dụng rất nhiều dân làng vào làm ở nhà máy phân hóa học. Bây giờ toàn bộ thôn Long Hoa, có hơn phân nửa gia đình, đều có quan hệ với nhà máy phân hóa học. Rất nhiều công nhân viên chức của nhà máy phân hóa học, đồng thời lại là dân làng của thôn Long Hoa. Mấy lần xung đột trước kia, cũng là dân làng thôn Long Hoa làm chủ. Trong nhà có cán bộ công nhân viên chức ở tại nội thành, sớm đã không dám chống đối với Lại Văn Siêu. Ai dám chống đối, đám lưu manh du côn thuộc hạ của Lại Thiên Hữu sẽ đi chém người đó. Bây giờ cũng chỉ có dân làng của thôn Long Hoa dám chống đối với họ thôi. Cái thôn này lớn, người đông, mấy tên lưu manh du côn Lại Thiên Hữu bọn chúng cũng có chút sợ. Mấy lần xung đột trước kia, cũng là do dân làng của thôn Long Hoa làm chủ

- Nói như vậy, dân phong thôn Long Hoa khá dũng mãnh sao?


Tiết Bác Vũ trầm ngâm, dường như trong khoảng thời gian ngắn, không dễ dàng trả lời Lưu Vĩ Hồng

Lưu Vĩ Hồng trầm giọng nói:

- Lão Tiết, có gì nói đó, tôi phải làm phán đoán chính xác!

Tiết Bác Vũ nói:

- Dựa theo cách nhìn của cá nhân tôi, dân phong của thôn Long Hoa, chưa nói tới dũng mãnh

Mấy lần xung đột trước kia, cũng đều là Lại Văn Siêu bọn chúng dẫn đầu làm trò. Công nhân viên chức trong nhà máy đi đòi tiền, bọn chúng liền gọi lưu manh du côn đến đánh người, dân làng nhìn không thuận mắt, liền đến giúp đỡ, mỗi lần đều thiệt thòi, có nhiều người bị đả thương, còn phải tự mình bỏ tiền thuốc men

Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, ngón tay chỉ hướng nhà máy phân hóa học, hỏi:

- Vậy anh nhìn xem, bên trong đó là chuyện thế nào?

Tiết Bác Vũ sớm đã quan sát qua, lập tức nói:

- Phỏng chừng chắc là cũng gần giống như mấy lần xung đột trước đây, lại là đám lưu manh Lại Thiên Hữu qua đây rồi. Nhưng lần này, dường như người trong thôn đã có chuẩn bị, mấy tên lưu manh đó chặn ở trong tòa nhà văn phòng rồi

Điều này phỏng chừng cũng là gần giống như phân tích của bản thân Lưu Vĩ Hồng. Đương nhiên, phân tích là phân tích, tình hình chân thật rốt cuộc thế nào, cũng phải làm rõ, không thể mù quáng làm quyết định

- Lão Tiết, bao vây nhà xưởng đi. Chú ý, đừng dựa quá gần, tránh súng cướp cò. Không có mệnh lệnh, tuyệt đối không được nổ súng!


Lưu Vĩ Hồng trầm ngâm một hồi, truyền đạt mệnh lệnh

- Dạ!

Tiết Bác Vũ không có hai lời, xoay người phát lệnh. Cục Công an thành phố tổng cộng năm vị Phó cục trưởng, Phó cục trưởng Kế Trường Kiệt xếp hạng thứ nhất, đã đến sở công an tỉnh tham gia huấn luyện, Phó bí thư Đảng ủy kiêm Phó cục trưởng Khâu Hạo Hãn xếp hạng thứ nhất. Lẽ ra, bây giờ hẳn là do y đảm đương trợ thủ chủ yếu của Lưu Vĩ Hồng. Nhưng trên thực tế, Tiết Bác Vũ đã trở thành nhân vật số hai của cục công an thành phố. Lưu Vĩ Hồng tín nhiệm Tiết Bác Vũ, tất cả mọi người nhìn ra được. Hơn nữa Tiết Bác Vũ phân công quản lý hình sự và trị an, nói về quyền lực thực tế, trong số Phó cục trưởng thì ông cũng là vị trí số một

Theo mệnh lệnh của Tiết Bác Vũ, mấy trăm cảnh sát công an và chiến sĩ cảnh sát vũ trang, tản ra bốn phía, nhanh chóng bao vây toàn bộ nhà máy phân hóa học. Ở nơi cách nhà máy khoảng ba bốn chục mét, hình thành một “tuyến phòng thủ” hoàn chỉnh, cũng có thể có tác dụng cách ly

Ở lại phía sau Lưu Vĩ Hồng, còn có khoảng gần ba trăm cảnh sát công an và chiến sĩ cảnh sát vũ trang, cảnh sát công an do Tiết Bác Vũ tự mình chỉ huy, chiến sĩ cảnh sát vũ trang do Lạc Vũ Thần tự mình chỉ huy.

- Lão Tiết, anh qua đó hỏi một chút tình huống, phải chú ý an toàn!


Lưu Vĩ Hồng lập tức nói.

Cũng không phải là Bí thư Lưu nhát gan sợ phiền phức, không dám xung phong. Mấu chốt ở chỗ, hắn không quen nghiệp vụ công an, xử trí tình huống như vậy, không có cưỡi xe nhẹ đi đường quen như chuyên gia Tiết Bác Vũ. Thời khắc mấu chốt, đầu não chỉ huy phải bình tĩnh, không thể tùy tiện tỏ vẻ anh hùng. Hơn nữa, trước mắt mấy lãnh đạo khác ở thành phố cũng chưa tới, hắn là chỉ huy cao nhất ở hiện trường, cũng phải đảm bảo an toàn. Bằng không sẽ hỗn loạn. Một hai trăm dân làng trang bị vũ khí và sáu bảy trăm nhân viên chiến đấu vũ trang trộn lẫn vào nhau, bất kỳ một chút ngoài ý muốn nào cũng sẽ dẫn đến hậu quả không thể khống chế

Tiết Bác Vũ gật đầu đồng ý, hai tay buống xuống ở bên hông, chậm rãi đi đến cửa chính của nhà máy phân hóa học

Vị trí hiện tại của họ, cách cửa chính của nhà máy phân hóa học cũng chỉ có khoảng năm sáu chục mét

- Đứng lại!

Một dân làng trẻ tuổi cầm cây lao trong tay lớn tiếng kêu lên

Cái gọi là cây lao, chính là một loại vũ khí giống như cây lao dài, đầu lao chế bằng sắt, rất nhiều nhà nông cũng còn giữ lại. Cây lao mà người này cầm đã bị rỉ sét loang lổ, kỳ thật chính là một vật sắt nhọn rỉ sét mà thôi. Giai đoạn hiện nay, loại vũ khí này trên căn bản không có bất kỳ tác dụng nào, cũng không biết gã đã tiêu hết bao nhiêu sức lực mới tìm ra từ trong những thứ hỗn tạp

- Đồng chí, tôi là Phó cục trưởng của cục công an thành phố, tôi tên Tiết Bác Vũ

Tiết Bác Vũ không có đứng lại, nhưng thả chậm bước chân, lớn tiếng nói.

- Đứng lại! Không cho anh lại đây!

Người dân cầm trong tay cây lao vẫn lớn tiếng kêu to:

- Người của cục Công an, không được lại đây. Chúng tôi muốn gặp lãnh đạo của thành phố, muốn gặp Tân… Tân Minh Lượng!

Khổ cho người này, không ngờ biết Tân Minh Lượng mới là quan lớn nhất của thành phố Cửu An, họ trước kia đã gây ra mấy lần xung đột, cũng tìm đến thành phố, phỏng chừng đối với “kết cấu chính trị” của thành phố Cửu An cũng hiểu được!

Tiết Bác Vũ nói:

- Muốn gặp lãnh đạo thành phố cũng được, các anh phải buông vũ khí trước

- Ha hả, anh mơ tưởng quá! Chúng tôi buông vũ khí xuống, các anh bắt hết chúng tôi rồi sao? Cho anh biết, hôm nay chúng tôi không bắt hết đám lưu manh này, tuyệt đối sẽ không buông vũ khí xuống. Anh không được tiến lên trước nữa. Bằng không, chúng tôi đánh luôn cả anh!

Nói xong, hai ba chục dân làng canh giữ ở sau “thành lũy”, cùng giơ lên vũ khí trong tay, đập lên túi xi măng, bang bang rung động, cũng có chút thanh thế