Quan Gia

Chương 710: Lưu hệ




Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 710: Lưu hệ

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Chú thích: Lưu hệ, là từ để chỉ những nhân vật chính trị đi theo nhà họ Lưu, đó có thể mang họ Lưu hoặc không.

Có liên quan đến hướng nhậm chức, Lưu gia cũng đã thảo luận nhiều lần.

Hai ba năm trước kia, sau khi xảy ra cơn sóng gió chính trị lớn, quân quyền nắm trong tay trở nên cực kỳ mẫn cảm. Nhân cơ hội đề xuất với ông cụ, mời Lưu Thành Gia đảm nhiệm chức Quân đoàn trưởng Tập đoàn quân chủ lực, đóng ở kinh đô và vùng ngoại thành lân cận, đã giành được sự ủng hộ của thủ trưởng tối cao. Bất luận thế nào, mấy tập đoàn quân chủ lực cảnh vệ thủ đô và vùng lân cận, tuyệt đối không thể nắm trong tay thế lực ở một phương.

Một bài băn của Lưu Vĩ Hồng, một câu tuyên bố, là phải giành được tiền đồ gấm vóc cho cha mình.

Hiện giờ phong lão đã lui, kết cấu quân đội đã xảy ra biến đổi lớn. Sau khi xảy ra việc này, thủ trưởng hoàn toàn lui về “ở ẩn”. Điều này cơ bản giống với ký ức ở kiếp trước của Lưu Vĩ Hồng. Bất luận là ai, tài nguyên chính trị đều có hạn, không có khả năng tái sinh vô hạn. Đảm bảo hai đời lãnh đạo thuận lợi bàn giao, xây dựng chế độ cán bộ lãnh đạo về hưu, đều là đóng góp to lớn cho thể chế chính trị của nhà nước. Được như vậy, thủ trưởng đã có công đức vô lượng, thậm chí có thể gọi là vĩ nhân.

Dưới tình hình này, cho dù không vào thủ đô, Lưu Vĩ Hồng đoán rằng ông cụ cũng sẽ không để Lưu Thành Gia ở quân khu cảnh vệ thủ đô lâu dài, bởi như vậy quá phạm húy. Ông cụ hiện giờ ‘khỏe mạnh’, danh vọng của Lưu gia lại như mặt trời ban trưa. Một khi thân thể ông cụ xuất hiện bất trắc, thì chính là vấn đề lớn, sẽ biến thành cái đích ọi người chỉ trích.

Cũng từng có một đề nghị, nói là cứ để Lưu Thành Gia trực tiếp đảm nhiệm Tư lệnh quân khu Thủ đô viên, hoàn toàn nắm trong tay tập đoàn binh quan trọng ở thủ đô và vùng lân cận. Hơn nữa đề nghị này nghe nói chính là của Kim Thu Viên.

Đương nhiên chỉ là nghe nói, ai cũng không coi là thật.

Lưu Vĩ Hồng phân tích, điều này tuy chỉ là nghe nói, nhưng cũng có vài phần khả năng là thật. Cái này khá phù hợp với lợi ích của Kim Thu Viên. Giai đoạn này, Kim Thu Viên chưa thể nói là đứng vững chân, nhiều nhất cũng chỉ là mới vừa ổn định trận tuyến đầu thôi, muốn thi triển, không gian cũng rất có hạn. Hơn nữa nắm trong tay quân đội, cũng còn phải đợi mạnh thêm nữa.



Hai vị tân phó chủ tịch quân ủy, kinh nghiệm lý lịch đều rất dày dạn, còn hơn Kim Thu Viên nhiều. Nếu để Lưu Thành Gia lên vị trí Tư lệnh quân khu thủ đô, Lưu Thành Thắng lại ra đảm nhiệm chức trưởng ban Tổ chức Trung ương, thì quan hệ giữa Lưu gia và Kim Thu Viên sẽ xuất hiện thay đổi về chất, không phải là ông cụ ủng hộ Kim Thu Viên, mà biến thành cùng hội cùng thuyền. Kim Thu Viên có hy vọng nhờ uy vọng của ông cụ hoàn thành bố cục nhân sự của nội bộ quân đội trong thời gian ngắn, triệt để củng cố quyền uy. Hơn nữa điều quan trọng là rất nhiều nghi ngờ và bất mãn từ bên ngoài đều nhắm vào Lưu gia. Cây đại thụ là ông cụ vẫn còn, những điều đó sẽ chẳng là gì cả, áp lực của Kim Thu Viên cũng sẽ bớt đi không ít.

Chỉ tiếc chuyện như vậy, ông cụ chắc chắn sẽ không đồng ý, Lưu Vĩ Hồng cũng sẽ không đồng ý.

Tám mươi tuổi, cái tuổi gần đất xa trời rồi, việc gì phải tự làm khổ mình để nhảy vào dòng nước xoáy như vậy chứ?

Một khi ông cụ xảy ra bất trắc, thì Lưu gia, thậm chí cả tập đoàn chính trị sẽ phải đối mặt với sự nguy hiểm lớn. Hoặc là bị công kích tập thể hoặc sẽ có thay đổi lớn, toàn bộ tập đoàn chính trị sẽ phải dựa vào Kim Thu Viên, trở thành ‘vật phụ thuộc’.


Đây đều là kết quả mà Lưu gia không muốn nhìn thấy.

Xét thấy điều này, Lưu Thành Gia rời khỏi tư lệnh cảnh vệ quân khu thủ đô, trở thành kết cục đã định. Tuy nhiên liên quan đến hướng đi của Lưu Thành Gia, thì vẫn còn có nhiều ý kiến bất đồng. Trong đó có một đề nghị, là chuyển về bộ Tổng tham mưu đảm nhiệm chức phó tổng tham mưu trưởng. Giống như phong lão đã từng đề nghị, quản hệ thống tổng tham mưu tình báo quân sự. Hệ thống tình báo quân sự tương đối độc lập, lại không trực tiếp quản trọng binh, thì sẽ không xung đột quá lớn đối với việc nhậm chức của Lưu Thành Thắng.

Tuy nhiên bản thân Lưu Thành Gia lại không muốn đến hệ thống tình báo quân sự lắm. Ông từ trước đến giờ đều ở bộ đội dã chiến, không hiểu lắm về công tác tình báo quân sự. Nội bộ của hệ thống tình báo lại vô cùng nhạy cảm, tốt nhất là không nên động vào vật dễ bị bỏng tay như vậy. Từ trước đến nay, thủ lĩnh hệ thống tình báo cũng rất khó lên cao được.

Cơ cấu tổ chức tình báo quân sự dù sao cũng chỉ là một bộ phận hợp thành của quân đội mà thôi. Đi lên làm lãnh đạo cao hơn chủ yếu là các thủ trưởng của quân đội dã chiến cả.

Cuối cùng Lưu Vĩ Hồng đề nghị với bố, là tranh thủ đi Đông Nam.

Quân khu Đông Nam cách xa thủ đô, độ nhạy cảm không cao. Hơn nữa cùng với thế cục ngày càng ác liệt của khu vực ‘bảo đảo’, thì quân khu Đông Nam càng ngày càng được coi trọng hơn, các loại trang thiết bị mới, sau này đều được ưu tiên cho quân khu Đông Nam, địa vị của tư lệnh viên quân khu Đông Nam trong quân đội cũng không phải là nhỏ. Nếu như thế cục của khu vực bảo đảo được xử lý thích hợp, thì Lưu Thành Gia sẽ được thêm rất nhiều “điểm cộng” quan trọng. Về phương diện này, “tiên tri tiên giác” của Lưu Vĩ Hồng có thể giúp đỡ được.

Hơn nữa bộ tư lệnh quân khu Đông Nam đều đóng tại thành phố Kinh Hoa, vốn là tỉnh lị của tỉnh Giang Nam, hần với thành phố Minh Châu. Lưu Thành Gia trấn thủ Đông Nam, có hơn mười vạn hùng binh dưới trướng, mối quan hệ với Kim Thu Viên thậm chí là Minh Châu hệ sẽ tương đối bền chặt như trước.

Lưu Vĩ Hồng đánh giá “phương án”, khả năng Kim Thu Viên chấp nhận cũng là rất lớn. Còn về bên nhóm nguyên lão, vì mối quan hệ của ông cụ, nên hẳn là sẽ không có nhiều dị nghị.

Chỉ có điều những nội tình bên trong, xem như là đáng tin, cũng khó mà nói minh bạch. Chính trị, rất cần có sự hiểu biết. Cũng may mấy người bạn Hồ Ngạn Bác, Trình Huy và Cao Thăng có sự hiểu biết về chính trị cũng không thấp, rất nhiều thứ không cần thiết phải quá thấu đáo.

- Nhị Ca, thu hoạch lớn nhỉ...


Cao Thăng cười nói một câu.

Cao Thăng vẫn như cũ, vẫn hay ngại ngùng xấu hổ, động một tí là đỏ mặt. Tuy nhiên hiện tại mọi người đều không bị vẻ nhã nhặn bên ngoài của gã đánh lừa nữa. Trong số mấy anh em này, người qua lại mật thiết nhất với Trình Sơn chính là Cao Thăng, nghe nói bên Trình Sơn có mấy minh tinh đang ‘hot’, đều có quan hệ không bình thường với Cao Thăng. Xem ra những ‘kẻ’ động một tí là đỏ mặt thực ra cũng không đáng tin như vậy.

Hồ Ngạn Bác cười nói:

- Tiểu Cao, cậu cũng đừng tính thầm trong bụng nữa. Biết là ông già nhà cậu sắp biến thành cậu rồi…

Mấy người lại cười ồ lên.

Tiểu Cao đại danh “Cao Thăng”, lời này của Hồ Ngạn Bắc ý là nói cha của gã, Cao Văn Vĩ sắp thăng cao rồi. Cao Văn Vĩ chính là tổng biên tập của “Nhân dân nhật báo”. Bình thường, nếu Giám đốc thông tấn xã bị điều đi, thường là do tổng biên tập tiếp nhận chức giám đốc thống tấn xã.

Giám đốc thông tấn xã, thông thường đều là ủy viên trung ương.

Vân Hán Dân tại đại hội Đảng toàn quốc lần này trúng cử vào ủy viên trung ương cũng không phải là điều bất ngờ. Nhưng tổng biên tập Cao Văn Vĩ được bầu vào ủy viên Ủy ban Kỷ luật Trung ương thì còn phải bàn bạc.


Trong nội bộ tòa soạn, gần đây có một tin đồn rằng Vân Hán Dân có khả năng sẽ bị cho ra ngoài, Cao Văn Vĩ sẽ đảm nhiệm Giám đốc thông tấn xã của Nhân dân nhật báo. Từ trước đến nay giám đốc thông tấn xã của Nhân dân nhật báo đa số đều là từ vị trí tổng biên tập lên đảm nhiệm. Vân Hán Dân chặn ngang một đòn xem như là ngoại lệ, hiện giờ lại muốn “bình định” rồi.

Cao Thăng cũng không kiêng dè, trực tiếp hỏi:

- Nhị Ca, nghe nói bác Vân sắp đi Quỳnh Hải có phải không?

Tin đồn ở tòa soạn ‘có sừng có móng’, chẳng những nói Vân Hán Dân sắp ra ngoài, lại còn biết cụ thể là đi đâu, chính là tỉnh Quỳnh Hải mới được thành lập không lâu.

Nói ra, Quỳnh Hải- đảo lớn thứ hai ở của Trung Quốc, mười năm gần đây sóng gió liên tiếp. Thời kỳ những năm tám mươi, Quỳnh Hải vẫn chưa lập tỉnh, vẫn thuộc quản hạt của tỉnh Lĩnh Nam, có ý là đặc khu hành chính. Đã xảy ra vụ buôn lậu ô tô lớn làm chấn động cả nước, làm cho hàng loạt quan to bị mất chức. Tỉnh Quỳnh Hải được thành lập, được coi là đặc khu kinh tế lớn nhất, cả tỉnh Quỳnh Hải đều mở cửa đối ngoại. Không đến một năm, chủ tịch tỉnh nhậm chức đầu tiên bị mất chức. Tiếp sau đó là vụ bọt biển chấn động toàn quốc, ở tỉnh Quỳnh Hải đã hình thành một công trình mục nát.

Dưới tình hình này, đối với việc xây dựng và phát triển đặc khu kinh tế lớn nhất này, lãnh đạo cao cấp đã có những ý kiến bất đồng. Thậm chí có ý kiến nói việc lập tỉnh Quỳnh Hải là sai lầm, Quỳnh Hải không có những điều kiện cơ bản để trở thành một tỉnh. Ngay cả những ý kiến tán thành, cũng tỏ ra lo lắng khí Quỳnh Hải vừa mới lập tỉnh đã tạo ra một công trình mục nát như vậy.


Cục diện rối rắm này, thật không dễ xử lý.

Bất kể là ai chăng nữa, đi Quỳnh Hải chủ quản, đều là một thử thách không nhỏ. Do đó, Cao Thăng cũng phải rất do dự khi hỏi câu hỏi này.

Vân gia mấy năm trước đứng sai đội, hơn nữa ông cụ hàng năm nằm trên giường bất tỉnh nhân sự. Hiện giờ liên hôn với Lưu gia, mượn uy vọng của Lưu và và ông cụ, Vân Hán Dân đã thuận lợi vượt qua cửa ải khó khăn. Giờ đây đã trở thành một trong những nòng cốt kiên trung nhất của Lưu hệ. Nếu thật sự phải đi, thì cũng có những nơi tốt khác để đi chứ không phải xung quân vào những nơi “khổ hàn”.

Tuy nhiên, bất luận là đi nơi nào, chỉ cần, chỉ cần Vân Hán Dân lung lay, là chức giám đốc thông tấn xã tám chín mươi phần trăm là thuộc về Cao Văn Vĩ. Hiện giờ quan hệ của Cao Văn Vĩ và Lưu gia cũng khá gần gũi, nhưng ‘xét kỹ’ thì Cao Văn Vĩ vẫn chưa được coi là người của Lưu hệ. Gã càng được Kim Thu Viên coi trọng. Để Vân Hán Dân ra ngoài, đề bạt Cao Văn Vĩ lên vị trí giám đốc thông tấn xã chưa chắc đã không phải là ý của Kim Thu Viên.

Ban Tuyên giáo, cơ quan ngôn luận báo Đảng, các vị trên cao vô cùng coi trọng. Cao Văn Vĩ còn sung sức, sau khi lên quản báo Đảng, tương lai lên cao cũng là rất rộng mở. Mấu chốt là xem Vân Hán Dân khi nào thì đi, đi sớm một ngày, Cao Văn Vĩ cũng có thể lên sớm một ngày.

Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:

- Tiểu Cao, tình hình này tôi cũng không rõ lắm.

Đây cũng là lời nói thật, dù sao hiện tại tất cả đều chưa có định luận, phải đợi sau khi đợi hội nghị trung ương lần thứ nhất diễn ra, các ghế chủ chốt đã được định, mới có thể lo đến việc điều động cán bộ cấp tỉnh thành phố. Đương nhiên, việc điều động này cũng chỉ là một tờ quyết định mà thôi, chứ việc người nào ngồi ghế nào cũng đã sớm bàn bạc xong rồi.

Hồ Ngạn Bác mỉm cười nói:

- Quỳnh Hải tuy rằng cơ sở thiếu thốn một chút, nhưng phong cảnh cực kỳ đẹp. Một thời gian nữa chúng ta qua bên đó chơi nhé.

Trình Sơn lập tức kêu lên:

- Được, tôi tán thành, cùng đi.