Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1347: Vô đề
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Hai anh em và Mã Quốc Bình theo Lưu Thành Thắng vào phòng sách.
- Vĩ Đông, việc thực hiện cải tạo giao thông Tân Xuân thi triển thế nào rồi?
Năm 94, Lưu Vĩ Đông đang nắm cương vị là Chủ tịch thành phố Tân Xuân, bắt đầu từng bước chuẩn bị phát triển giao thông ở Tân Xuân. Hai anh em đều duy trì sự ủng hộ nhất trí ở một điểm này.
- Có một đường cao tốc đã bắt đầu khởi công rồi. Mặt khác còn có một đường quốc lộ theo kế hoạch sẽ bắt đầu khởi công vào tháng tư. Việc xây dựng cải tạo con đường này sẽ làm sống lại hơn nửa bàn cờ.
- Tốt, những việc trên phương diện kinh tế, hai anh em các cháu cứ mạnh dạn mà làm. Có chuyện gì hai anh em các cháu cũng có thể trợ giúp cho nhau.
Lưu Thành Thắng chủ trì công tác Đảng vụ đã lâu, đối với các vấn đề kinh tế cũng không thực sự hiểu rõ. Ông ta nói như vậy cũng chỉ muốn Lưu Vĩ Đông và Lưu Vĩ Hồng trao đổi với nhau nhiều hơn.
- Vĩ Hồng, đã bắt đầu hai hạng mục cải cách y tế và giáo dục chưa?
Lưu Thành Thắng lại chuyển hướng sang Lưu Vĩ Hồng. Trong căn phòng bí mật chỉ có người trong nhà với nhau, cũng không cần phải nói vòng vo.
- Dạ, vừa mới hình thành văn kiện chính sách và pháp quy. Năm nay sẽ bắt đầu thi hành.
Lưu Vĩ Đông thoáng suy tư một lát, sau đó mới lên tiếng nói:
- Pháp quy?
- Đúng vậy. Chế độ lưu quan thường thường sẽ gây ra cái chết của những nhân tài trong chính phủ. Nếu cháu rời khỏi Ninh Dương, trừ phi còn có thể trực tiếp ảnh hưởng đến Ninh Dương, nếu không rất có thể sau này cũng sẽ bị quên lãng. Mà hình thành pháp quy bất đồng, mặc dù nó có tính ràng buộc cũng không quá lớn, nhưng người tiếp nhận chức vụ lại gặp khó khăn khi muốn thay đổi nó.
Lưu Vĩ Hồng giải thích tỉ mỉ về ý tưởng này. Trên thực tế, đây cũng là một việc bất đắc dĩ mà thôi. Trong bộ máy nhà nước của một nước cộng hòa, tất cả ràng buộc của chính sách đều có sức ảnh hưởng bắt nguồn từ thượng cấp. Mà pháp luật pháp quy thường thường lại bị đặt ở một vị trí tương đối khó xử. Mặc kệ là dạng nào, việc từ từ làm mạnh thêm vị trí pháp luật pháp quy vẫn rất quan trọng. Đúng là phong cách vô địch của Lưu Nhị ca nhưng cũng không khỏi anh hùng khí đoản.
Sau khi trầm mặc một hồi, mọi người đều rất ăn ý ngầm chuyển đề tài.
- Bác cả, nghe nói Quốc Vụ Viện chắc sẽ phân chia khu vực hành chính đối với tỉnh Giang Nam một lần nữa, dự tính thành lập một khu vực cấp thành phố mới.
- Ừ, kinh tế thành phố Hoán Thủy phát triển thiếu mạnh mẽ, Quốc Vụ Viện dự tính giảm trọng trách cho thành phố Hoán Thủy.
Thành phố Hoán Thủy là cố hương của Chu Công, nhưng kinh tế thành phố Hoán Thủy phát triển vẫn thiếu động lực. Tỉnh Giang Nam vẫn muốn gộp thành phố Hoán Thủy và thành phố Đông Châu, sau đó phân chia khu vực một lần nữa, rồi mới xây dựng một nơi cấp thành phố. Được mỹ từ hóa là giảm nhẹ gánh nặng cho thành phố Hoán Thủy, nhưng kỳ thật cũng không phải là Quốc Vụ Viện chủ đạo, mà là tỉnh Giang Nam chủ đạo. Để làm được như thế, không biết sẽ phải thêm bao nhiêu mũ quan, cũng như sẽ có rất nhiều cái hố mới sắp xếp chờ đám quan gia.
Thành phố mới thành lập tên là thành phố Hồng Hồ. Hồng Hồ nằm ở phía bắc Bình Nguyên, giữa thành phố Hoán Thủy và thành phố Đông Châu.
- Không biết bộ máy chủ yếu của thành phố Hồng Hồ mới thành lập này là do nội bộ điều chỉnh hay do trung ương phái tới?
Bình thường, trong những tình huống này, bộ máy ở nơi cấp thành phố đều do trên tỉnh tính toán. Trung ương rất ít khi nhúng tay. Lưu Vĩ Hồng cũng chỉ thuận miệng hỏi về điều này.
- Trong việc này, chủ yếu vẫn tôn trọng ý kiến của đồng chí phía dưới.
- Bác cả, cơ cấu mới dễ tạo ra thành tích. Năng lực và hành vi thường ngày của đồng chí Chu Kiến Quốc thành phố Cửu An tỉnh Sở Nam đều rất tốt.
Lưu Vĩ Hồng không lịch sự chút nào khi “muốn quan” cho Chu Kiến Quốc. Thành phố mới này khẳng định là miếng bánh ngọt mà không ít người muốn chia phần. Nhưng chỉ cần có thủ đoạn thiết thực, vẫn rất dễ dàng kéo một lá cờ.
Sau đó, Lưu Vĩ Hồng giới thiệu với mọi người một chút về tình hình của Chu Kiến Quốc.
Lưu Thành Thắng không trực tiếp bày tỏ thái độ gì, mà lại nhìn qua Mã Quốc Bình.
- Năng lực của đồng chí Chu Kiến Quốc thực sự rất tốt. Tôi thấy có thể thêm trọng trách.
Mã Quốc Bình thể hiện sự ủng hộ.
Lưu Vĩ Đông cũng thể hiện sự tán thành.
Cuối cùng Lưu Thành Thắng cũng gật đầu.
Đúng lúc này, điện thoại lại đổ chuông. Người gọi điện thoại tới là Phó Đông Hướng, nói muốn qua chúc tết.
Người gọi là Phó Đông Hướng này, chính là con trai nguyên lão nước cộng hòa Phó Nhất Đào, chính là người đã từng có danh tiếng hiển hách ở Bắc Kinh trong thời kỳ cách mạng đời thứ hai, hiện đang là Chủ tịch thành phố Lữ Đại.
Thành phố Lữ Đại là nhóm thành phố quy hoạch của quốc gia, hiện tại là thành phố cấp phó bộ.
- Một khi đã như vậy, hai anh em các cháu phải đi ra cửa đón.
Lưu Thành Thắng nói.
Thân hình Phó Đông Hướng cao lớn, diện mạo hiên ngang, bước đi cũng có phần uy nghi, chỉ nhìn cũng lộ uy. Nghe nói khi Phó Đông Hướng còn trẻ cũng là người nổi danh tự phụ ở Bắc Kinh. Nhưng sau này đã sửa đổi làm lại cuộc đời, có những hành động rất đáng chú ý.
Sau một hồi xã giao, mọi người đi vào phòng khách.
- Vài năm không gặp, trông Vĩ Đông có vẻ trầm ổn hơn nhiều.
Phó Đông Hướng hơn bốn mươi tuổi, cũng xem như bậc trưởng bối, nói như vậy cũng là thích hợp.
- Bác hai quá khen.
Lưu Vĩ Đông gật đầu cảm ơn. Lưu Vĩ Đông đang là Chủ tịch của thành phố Tân Xuân, vị trí khác thì thần thái phải khác, tất nhiên là có sự khác biệt.
Phó Đông Hướng ở nhà đứng hàng thứ hai. Lưu Vĩ Đông gọi một tiếng bác Hai cũng là điều nên làm.
- Nghe nói Vĩ Đông đang cải tạo đường ở Tân Xuân? Rất tốt. Thành phố Tân Xuân là một thành phố cũ. Các đồng chí phát huy tinh thần phát triển kinh tế xây dựng thành phố. Rất tốt.
Phó Đông Hướng nói vậy cũng là xuất phát từ tình cảm của cá nhân. Ông ta chủ quản Lữ Đại đã ba năm, trên phương diện phát triển kinh tế cũng đã dốc nhiều sức lực.
- Bác hai quá khen. Việc phát triển, xây dựng kinh tế Lữ Đại dưới sự dẫn dắt của bác hai, cũng đủ mạnh mẽ.
Phó Đông Hướng cười mà không nói gì, hiển nhiên trong lòng cũng thầm đồng ý.
Rất nhanh, Phó Đông Hướng lại chuyển sang Lưu Vĩ Hồng. Ban đầu, Phó Đông Hướng cũng không có ảnh hưởng gì đối với Lưu Vĩ Hồng. Trước kia khi ông ta ở Bắc Kinh căn bản cũng chưa biết tới hắn. Chờ sau khi ông ta đi Lữ Đại, bỗng nhiên bắt đầu chú ý tới người con cháu này của nhà họ Lưu, nhất thời nổi danh như cồn.
Trước kia, khi Lưu Vĩ Hồng chủ trì công tác ở Cục giám sát Văn phòng Quản lý Tài sản nhà nước, đã từng điều tra một vụ án làm ăn phi pháp của một nhà máy cơ khí quốc doanh lớn bị phá sản. Trong quá trình chờ điều tra xử lý vụ án này, Phó Đông Hướng và Lưu Vĩ Hồng đã từng tiếp xúc với nhau. Sau khi tiếp xúc, Phó Đông Hướng phát hiện quan niệm của hai người có rất nhiều điểm nhất trí với nhau, nhưng cũng có rất nhiều điểm không thống nhất với nhau.
- Vĩ Hồng, nghe nói cháu dự tính thi hành cải cách y tế và cải cách giáo dục?