Quan Gia

Chương 1231: Bí thư Lưu, anh trấn giữ được sao?




Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1231: Bí thư Lưu, anh trấn giữ được sao?

Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: metruyen

Ngụy Phượng Hữu cũng không phản đối, tính tình có vẻ rất tốt, dáng vẻ hoàn toàn hợp tác, cười nói:

- Được, mọi việc đều nghe theo mệnh lệnh của Bí thư, chúng tôi sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Bí thư Lưu, mời!

Lúc đầu Lưu Vĩ Hồng ngồi trên chiếc xe Santana quý phái, hiện giờ Ngụy Phượng Hữu tới rồi, tự nhiên anh ta phải mời Lưu Vĩ Hồng lên chiếc xe số 2.

Vì vội vàng, nên không kịp đưa chiếc xe số 1 của Bí thư tiền nhiệm đang lưu tại Khu ủy tới đây.

Lưu Vĩ Hồng khách khí một câu, liền sóng vai Ngụy Phượng Hữu lên chiếc xe Audi đỗ ở phía sau.

Nhóm lãnh đạo khu Ninh Dương vừa đến, quy mô đoàn xe lớn, ước chừng mười chiếc xe con, đi trên đường cái, tạo thành một con rồng thép cuồn cuộn, hướng về văn phòng hành chính của khu phố Kim Hoà.

Dọc theo đường đi đều là đèn xanh, cảnh sát giao thông dọc đường đi sớm đã được chỉ bảo, nhân vật số một ở khu đã tới rồi, mọi người cẩn thận một chút.

Nội thành Ninh Dương, do ba văn phòng hành chính hợp thành. Chính phủ Khu ủy ở tại văn phòng hành chính Dương Đông, cũng chính là thị trấn Dương Đông của huyện Ninh Dương ban đầu. Ngoài Dương Đông và Kim Hoà còn có một thị trấn Tiếp Nhương khác, nằm trong khu vực nội thành.

Sau khi thay đổi thành khu Ninh Dương, ba thị trấn này tự nhiên cũng lên cấp thành văn phòng hành chính cấp Cục trưởng. Mấy năm nay, quy mô thành thị được mở rộng hơn.

Trụ sở văn phòng hành chính Kim Hòa mới được xây dựng, ngay bên cạnh đường lớn. Nghe nói sau khi Chính phủ Khu ủy xây dựng lại trụ sở văn phòng mới, ba văn phòng hành chính trong nội thành cũng lần lượt được xây, đều là những trụ sở làm việc có kiến trúc rộng rãi đồ sộ. Nếu không, đều là cấp huyện Cục mà, cũng có cấp bậc tương tự như chính phủ Huyện ủy trước kia, chẳng lẽ không nên xây dựng thêm trụ sở làm việc hay sao?



Cơ quan và cơ sở chính quyền các cấp của khu trực thuộc thành phố cấp phó tỉnh, được thiết lập giống với thành phố trực thuộc. Ví dụ như cơ quan và văn phòng hành chính trực thuộc của khu Ninh Dương, tất cả đều là cấp Cục trưởng, cán bộ cũng đều là dựa theo cấp bậc này mà phân bố. Văn phòng Kim Hòa, chuyện Bí thư điều ra thành phố Kinh Hoa, đảm nhiệm Bí thư huyện ủy huyện khác, chỉ có thể xem như điều chuyển ngang, tuyệt đối không thể nói là lên chức.

Thành phố cấp phó tỉnh có một tầng cấp đặc biệt, gọi là “cấp Cục”. Ví dụ như Ngụy Phượng Hữu là Chủ tịch khu vậy, chính là cấp chính cục, cùng cấp với cấp Phó giám đốc sở của thành phố trực thuộc. Chức phó ở khu Ninh Dương, là Phó bí thư hoặc là Phó chủ tịch khu, là cấp phó cục, cùng cấp với trưởng phòng, nhưng ở Khu Ninh Dương, Phó bí thư Khu ủy và Phó chủ tịch khu cấp trưởng phòng, là lãnh đạo thượng cấp chính thức của văn phòng hành chính Kim Hòa, tiền lương đãi ngộ cũng ột cấp bậc so với bí thư, chủ nhiệm. Tuy nhiên bộ vẫn sự dụng đãi ngộ như cán bộ cấp Cục trưởng. Nếu chuyển đi, cũng dùng đãi ngộ như đối với cán bộ cấp Cục trưởng. Bí thư văn phòng hành chính Kim Hòa chuyển tới làm Bí thư huyện ủy là điều chuyển ngang. Phó bí thư Khu ủy Ninh Dương chuyển đi Bí thư huyện ủy, đều là điều chuyển ngang, không tính là giáng chức. Đương nhiên, nếu hai người cùng cạnh tranh chức Bí thư huyện ủy, ở bất kể điều kiện tiên quyết khác nhau, chức phó khu vẫn có chút cân nhắc ưu tiên hơn.

Đoàn xe lãnh đạo Khu tiến vào sân trụ sở văn phòng Kim Hòa.

Sân này cũng đủ lớn, đỗ hai mươi chiếc xe con cũng hoàn toàn không thành vấn đề.


Phó chủ nhiệm văn phòng dẫn đầu, các cán bộ của các phòng ban khác đang đứng ở cửa xếp thành hai hàng ngay ngắn nhiệt liễn vỗ tay, hoan nghênh lãnh đạo khu đến thị sát công tác tại văn phòng Kim Hòa.

Nếu là ngày thường, lãnh đạo khu tiến đến thị sát, văn phòng không thận trọng một cách khác thường như thế, thường xuyên đều sẽ phát sinh chuyện như vậy. Nếu mỗi lần đều phải làm nghi lễ hoan nghênh, cả đoàn người vỗ tay hoan nghênh, còn làm công tác cái gì?

Hôm nay tự nhiên ngoại lệ, Bí thư Lưu lần đầu tiên đến khu phố Kim Hòa, nên được long trọng nghênh đón. xem tại

Có thể thấy một người trẻ tuổi mặc thường phục, cao lớn đẹp trai và phong độ chậm rãi đi bên cạnh Ngụy Phượng Hữu cùng với các cán bộ lãnh đạo trung lão niên vây quanh. Trong nháy mắt tiếng vỗ tay giảm xuống.

Tất cả mọi người bị một cảnh tượng “kỳ lạ” này làm cho kinh ngạc rồi.

Văn kiện bổ nhiệm và lý lịch nhậm chức của Lưu Vĩ Hồng, đã sớm được chuyển tới khu Ninh Dương rồi. Tất cả mọi người đều có vinh dự đọc qua một cách kỹ càng. Chỉ cần xem lý lịch của Bí thư Lưu, quả thực có thể hù chết người.

Hai mươi mốt tuổi, tốt nghiệp đại học. Hai mươi hai tuổi, Phó chánh văn phòng Huyện ủy cấp phó phòng. Sau đó chính là Bí thư Khu ủy cấp trưởng phòng trực thuộc khu huyện; hai mươi bốn tuổi, thường vụ Huyện ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ; sau nửa năm, Chủ tịch thị xã Hạo Dương, một năm sau, Bí thư Thị ủy Hạo Dương; hai mươi sáu tuổi, ủy viên thường vụ Thành ủy Cửu An cấp Địa khu, Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng công an, không lâu sau là Phó bí thư Thành ủy kiêm Bí thư Đảng ủy Công an. Hai mươi bảy tuổi là Phó cục trưởng thường trực Cục giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Nội các Chính phủ, thực tế chủ trì công tác của Cục giám sát. Hai mươi tám tuổi, trợ lý Chủ tịch thành phố chính phủ nhân dân thành phố Kinh Hoa (cấp giám đốc sở) kiêm Bí thư Khu ủy Ninh Dương.

Chưa từng có tiền lệ nào mà một người hai mươi tám tuổi lại làm đến cán bộ cấp Giám đốc sở, Lưu Vĩ Hồng tuyệt đối đã mở ra một náo động lớn trong việc bổ nhiệm cán bộ.

Năm trước, Hạ Cạnh Cường ba mươi ba tuổi đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Bình Nguyên tỉnh Lũng Tây, cũng đã khiến mọi người chấn động, bị cán bộ các cơ sở cả nước nghị luận rất lâu. Trong nháy mắt, Lưu Vĩ Hồng liền theo đuổi “Bản ghi chép” này.

Lãnh đạo thượng cấp phái tới một vị Bí thư Khu ủy khu Ninh Dương còn kém hai năm mới ba mươi tuổi!


Hay là cho rằng công tác ở Ninh Dương tốt như vậy, nên mới phái một người tuổi lại đây làm, là công bằng?

Trên lý lịch nhậm chức có ảnh chụp nửa người của Lưu Vĩ Hồng, mọi người đều đã nhìn thấy Bí thư Lưu trẻ tuổi, tuy nhiên còn nghĩ có lẽ là ảnh chụp, nhìn ngoài sẽ không gây ra chấn động như vậy. Hiện giờ vừa thấy người thật, mới biết, cái gọi là Bí thư Khu ủy hai mươi tám tuổi, rốt cuộc là cái khái niệm gì.

Hoàn toàn phá vỡ nhận thức của mọi người đối với cán bộ lãnh đạo cao cấp, nhất là trong một đoàn cán bộ người lớn tuổi cùng đi, thị giác được kích thích lại càng thêm vô cùng mãnh liệt, cảm giác đám người Ngụy Phượng Hữu không phải cùng với “anh cả “ đến khu này, mà là đang vây quanh một minh tinh lớn của điện ảnh và truyền hình.

Trong đội ngũ có mấy nữ cán bộ trẻ tuổi, ánh mắt chợt trở nên lấp lánh, từ đầu đến cuối, luôn chăm chú nhìn vào khuôn mặt đẹp trai và phong độ của Lưu Vĩ Hồng. Ánh mắt di động theo sự chuyển động của hắn, tuyệt đối nhìn không chớp mắt.

Nếu không phải là trường hợp này, chắc các cô phải lớn tiếng hét ầm cả lên.

Cũng không thể dừng được trước một người “đẹp trai” như vậy?

Thật ra nhìn kỹ lại, Bí thư Lưu và “minh tinh lớn” vẫn rất khác nhau, mấu chốt chính là ở khí độ. Người ta tuổi trẻ thì tuổi trẻ, nhưng với khí độ trầm ổn, sừng sững như núi cao, không thể nhầm được, rõ ràng thân phận của hắn là một nhân vật lớn.

Trong sự vây quanh của một đám cán bộ lãnh đạo, lại thoải mái tự nhiên, không có chút xấu hổ bất an nào.


Lưu Vĩ Hồng bước lên bậc thang của phòng làm việc, mỉm cười hướng về phía các cán bộ trong cơ quan đang đứng hai bên vỗ tay hoan nghênh, vẫy tay thăm hỏi.

Tiếng vỗ tay lập tức trở nên vô cùng sôi động. Đám người Ngụy Phượng Hữu, cũng không kìm lòng nổi đứng ở phía sau Lưu Vĩ Hồng cũng vỗ tay.

Những người hiểu rõ Ngụy Phượng Hữu đều biết, Ngụy Phượng Hữu là người “Nham hiểm”, mặc dù đã công tác ở Ninh Dương nhiều năm, một tay che trời, làm vua một cõi, nhưng trong công tác bình thường, lại không hề tự cao tự đại, hòa ái dễ gần. Chờ đến khi ở cùng với người thật sự thân cận, miệng thậm chí còn thường xuyên nói ra những lời thô tục. Ông ta với thân phận, xuất phát từ một thư ký của lãnh đạo lớn thì một chút không xứng. Lại nói tiếp, cũng lạ, càng như vậy, uy vọng của Ngụy Phượng Hữu lại càng cao. Rất nhiều cán bộ đều phục bội Ngụy Phượng Hữu sát đất, cho dù là sau lưng nói lén Chủ tịch khu Ngụy, cũng không dám có nửa câu bất kính với ông ta, trăm miệng một lời khen ngợi nghĩa khí của Chủ tịch khu Ngụy, là bạn chí cốt, là lãnh đạo tốt.

Đương nhiên, điều này cũng gần như hạn chế phạm vi thân tín tâm phúc của Ngụy Phượng Hữu, còn số không thân tín tâm phúc, nhắc tới Ngụy Phượng Hữu, không ai trên mặt không biến sắc, không ngừng hoảng sợ.

Và trái ngược vẻ hòa ái dễ gần của Ngụy Phượng Hữu chính là lòng lang dạ sói của ông ta... Lúc chỉnh người, tuyệt đối nghiêm túc. Nhất là người nào chắn “con đường tiến lên phía trước” của ông ta hoặc là chắn “con đường phát tài” của ông ta, Ngụy Phượng Hữu nhất định sẽ dùng mọi biện pháp, phải trừ bỏ thật nhanh.

Ngay cả Bí thư tiền nhiệm Khu ủy cũng không đỡ được sự cứng rắn của ông ta mà phải đi rồi.


Hiện tại nhìn qua, Chủ tịch khu Ngụy nhiệt liệt hoan nghênh, chân thành ủng hộ Bí thư Lưu, nhưng tiếp sau thì lại không biết thế nào, lại theo lệ cũ phát sinh ra chuyện long tranh hổ đấu thế nào đây.

Đồng chí Tiểu Lưu, ngăn cản được sao?

Phòng họp số 1 của văn phòng hành chính Kim Hoà, nằm ở tầng thứ năm phía tây của tòa nhà văn phòng. Mọi người vây quanh Lưu Vĩ Hồng, đi vào phòng họp. Các cán bộ trong văn phòng đã sớm được Bí thư Dịch gọi điện thoại thông báo trước, nói là Bí thư Lưu nhân vật số một của Khu ủy muốn tới họp toàn văn phòng, tự nhiên đã sớm chuẩn bị tốt công tác tiếp đón. Một chiếc bàn hội nghị thật dài ở giữa phòng, trên bày hoa tươi, mặt bàn được lau không thấy một hạt bụi, nước trà, hoa quả linh tinh gì đó, cũng được bày dọc trên bàn.

Chỉ có một điều duy nhất mà mọi người không dự đoán được chính là, chẳng những Bí thư Lưu đến đây, Chủ tịch khu Ngụy và lãnh đạo khác ở khu cũng tới rồi, việc chuẩn bị không khỏi có chút thiếu xót. Nhưng cũng đừng lo, trước cứ mạnh dạn mời lãnh đạo ở khu vào ngồi, chuẩn bị tốt vị trí ban đầu cho các bí thư, chủ nhiệm cấp văn phong, về phần lãnh đạo văn phòng, ngồi ở phía sau cũng được.

Hết thảy đều đâu vào đấy.

Ngụy Phượng Hữu lễ phép mời Lưu Vĩ Hồng lên vị trí ghế chính, còn mình ngồi ở tay trái Lưu Vĩ Hồng, bên phải còn lại là nhân vật số ba, Phó bí thư Khu ủy được phân công quản lý công tác Đảng và quần chúng.

- Các đồng chí, hôm nay Bí thư Lưu đến thăm mọi người...

Hiển nhiên, đoàn người đều dựa theo chức vụ cao thấp, kinh nghiệm lý lịch nông sâu mà ngồi, Ngụy Phượng Hữu khẽ hắng họng, mỉm cười bắt đầu nói phần mở đầu. Vừa mới được một câu, trong phòng hội nghị liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Lưu Vĩ Hồng vừa mỉm cười vỗ tay, vừa quan sát các cán bộ đang ngồi. Hơn phân nửa các đồng chí nòng cốt phụ trách hai bộ máy khu ủy chính phủ Khu Ninh Dương đều đến đây. Trên cơ bản, tất cả Bí thư, Phó bí thư, Chủ nhiệm, Phó chủ nhiệm văn phòng hành chính Kim Hoà đều đến đông đủ. Hai mươi, ba mươi người, tụ tập dưới một mái nhà. Tương đối mà nói, không tính tới hắn, Chủ tịch khu Ngụy Phượng Hữu cũng là vô cùng trẻ, còn lại cho dù là cán bộ khu hay là cán bộ văn phòng hành chính, đều trên bốn mươi tuổi, đa số đều lớn tuổi hơn Ngụy Phượng Hữu.

Lục Đại Dũng từng nói với hắn, tư tưởng và quan niệm của các cán bộ thành phố Kinh Hoa, không đủ cởi mở. Hiện tại, xem ra tuổi tác đội ngũ cán bộ không nhỏ là sự thật. Ở khu và văn phòng hành chính đã như thế, bộ máy cấp thành phố lại càng lớn hơn. Lời mở đầu của Ngụy Phượng Hữu khá ngắn gọn, mấu chốt là Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên tới, Ngụy Phượng Hữu vội vã chạy tới, có thể không kịp bảo thư ký làm trước bản thảo. Bình thường khi lên tiếng mà không có bản thảo lãnh đạo cũng không nói lung tung, lãnh đạo cấp bậc càng cao càng như thế.

Nói nhiều dễ lỡ lời. Chủ yếu, Ngụy Phượng Hữu khen ngợi Bí thư Lưu một hồi, liền lập tức mời Bí thư Lưu đưa ra chỉ thị ọi người thực hiện.

Trong phòng họp lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.