Quan Bảng

Chương 261: Doãn thiếu gia cá chết lưới rách




Phố đồ cổ Thành phố Thịnh Kinh đúng như lưu truyền, một chốn tụ tập bảo địa. Ngươi sẽ được thấy nhiều thứ không thể tưởng tượng tại đây, có mấy món quý báu đến nỗi giá trị liên thành. Nơi này khác với phố đồ cổ huyện Hình Đường, về quy mô hay an ninh trật tự làm những tay trộm phải rụt vòi.



Nguyên con phố đằng trước, chính giữa, phía sau có phong cảnh để ngắm, thường thấy bóng cảnh sát tuần tra con đường. Còn có bảo an của mỗi tiệm trang trí xa hoa, mỗi bảo an có sức chiến đấu không thua gì cảnh sát khu vực. Vì đa số bảo an toàn là lính xuất ngũ.



Vì sao phố đồ cổ sẽ như vậy ? Lý do đơn giản, phố đồ cổ là vùng đất tài phú của Thành phố Thịnh Kinh, cửa hàng nào trong đây xảy ra chuyện sẽ là tin lớn trong Thành phố Thịnh Kinh.



Đương nhiên phố đồ cổ cũng không hiếm quán vỉa hè, còn được đặc biệt dành cho khu vực chính giữa phố đồ cổ để buôn bán.



phố đồ cổ mà không có quán vỉa hà thì hết vui.



Tô Mộc đến đầu đường phố đồ cổ.



Tô Mộc cảm thán rằng:



- Nếu lúc trước không mò được Quan Bảng tại chỗ này thì cuộc đời ta sẽ biến thành như thế nào ? Giờ kêu ta tìm lại chủ quán bán sách cũ ngày xưa cũng không biết lão là ai.



Tô Mộc cất bước đi hướng tiệm ngọc khí gần bên tay phải mình nhất. Nếu không có Quan Bảng thì Tô Mộc không đủ tư cách đặt chân vào đây. Bây giờ thì khác, Tô Mộc có quan bảng làm hậu đài, hắn toàn ra vào những tiệm ngọc khí.



Tô Mộc mới bước chân vào tiệm thì một nhân viên tươi cười tiến lên trước.



- Chào tiên sinh, ta có thể giúp được gì cho tiên sinh ?



Có câu nói rất đúng, muốn xem chất lượng cửa hàng như thế nào thì phải xem nhân viên phục vụ. Nếu phục vụ viên toàn là nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp thì cửa hàng đó không bét nhất. Ví dụ Tứ Quý Xuân cho Tô Mộc cảm giác này.



Tô Mộc liếc thẻ ghim trên ngực nữ nhân:



- Ngụy Xuân Hiểu, cái tên không tệ.





Tô Mộc nhìn thẳng Ngụy Xuân Hiểu:



- Tôi muốn mua ngọc.



Ngụy Xuân Hiểu mỉm cười hỏi:



- Tiên sinh, Tứ Quý Xuân chúng tôi có nhiều ngọc khí, không biết tiên sinh muốn mua hình dạng nào ? Mặt ngọc hay vòng ngọc ? Định tặng cho bạn gái sao ?




Tô Mộc lạnh nhạt nói:



- Không cần kiểu dáng, cô dẫn tôi đi xem là được.



- Vâng, mời tiên sinh đi theo tôi. Để tôi giới thiệu cho tiên sinh ngọc khí chủ đề năm nay của Tứ Quý Xuân chúng tôi.



Ngụy Xuân Hiểu dịu dàng xoay người, dẫn Tô Mộc đi hướng quầy.



Tô Mộc bước vào Tứ Quý Xuân, cùng lúc đó một chiếc Camry mới tinh đậu gần chỗ hắn vừa xuống xe không xa. Ba người ngồi trong xe, trừ tài xế lái xe ra có một người là Doãn Hải Đào.



Doãn Hải Đào luôn tâm cao khí ngạo lại tỏ ra cung kính hết sức trước mặt nam nhân phong cách ăn mặc thời trang.



Doãn Hải Đào nhỏ giọng nói:



- Điền thiếu gia, chuyện này xin kính nhờ vào thiếu gia. Chỉ cần Điền thiếu gia tìm cách khiến Tô Mộc không nhúng tay vào chuyện Dược liệu Tam Vị chúng ta và Tập đoàn dược liệu Nam Thạch, lão già nhà ta làm ăn thành công thì Dược liệu Tam Vị sẽ cho Điền thiếu gia một phần danh nghĩa cổ phần.



Một phần ? Điền Bất Câu cười cười, gã không cảm thấy một phần trăm là quá ít. Vì quy mô Dược liệu Tam Vị rất lớn, một phần trăm cổ phần đổi thành tiền mặt đủ cho Điền Bất Câu ăn chơi một đoạn thời gian. Quan trọng nhất là phần trăm này có dài dài.




Chỉ hỗ trợ hăm dọa một cán bộ cấp khoa nhỏ như hạt bụi mà hốt được số tiền phong phú như thế, đổi lại là ai cũng sẽ làm, càng đừng nói Điền Bất Câu ham tiền như mạng.



Điền Bất Câu cười nói:



- Được rồi, chuyện nhỏ xíu, giao cho ta làm là được.



Doãn Hải Đào cười nịnh:



- Vậy xin kính nhờ Điền thiếu gia, ta ở đây chờ tin lành của Điền thiếu gia.



Điền Bất Câu bước xuống xe:



- Yên tâm đi!



Khi Điền Bất Câu xuống xe thì một chiếc xe khác sau đuôi Camry có bốn nam nhân cao to đi theo Điền Bất Câu vào phố đồ cổ.




Doãn Hải Đào ngồi trong Camry nhìn bóng lưng mấy người Điền Bất Câu, mặt vặn vẹo:



- Tô Mộc, tất cả toàn do ngươi ép ta. Ta không tin ngươi xem lời Điền thiếu gia nói như gió thoảng bên tai.



Doãn Hải Đào đã hết cách. Sau buổi tối Tô Mộc đập bể chén cơm của Dược liệu Tam Vị, gã dẫn Hồ Lỵ đến tìm Từ Lâm Giang xin lỗi rối rít. Nhưng Từ Lâm Giang nói rất đơn giản, gã và Hồ Lỵ không còn liên quan gì nhau, gã không xen vào chuyện này.



- Doãn Hải Đào, thừa dịp bây giờ còn sớm ngươi hãy bỏ cuộc đi. Ta không bỏ đá xuống giếng đã là may, ngươi muốn nhờ vả ta ? Nằm mơ đi.



Câu nói đó còn văng vẳng bên tai Doãn Hải Đào, gã chưa từng chịu uất ức như vậy.




Nhưng nhớ lời Doãn Hùng nói, Doãn Hải Đào nuốt hận vào bụng. Bên Từ Lâm Giang không thuyết phục được, Doãn Hải Đào buộc lòng phải tìm Tô Mộc. Doãn Hải Đào biết Từ Lâm Giang và Tập đoàn dược liệu Nam Thạch không dính dáng gì nhau, quan trọng nhất vẫn là Tô Mộc. Miễn là Tô Mộc gật đầu thì Dược liệu Tam Vị sẽ khởi tử hồi sinh.



Nhưng làm Doãn Hải Đào tuyệt vọng là mặc kệ gã năn nỉ ỷ ôi, Tô Mộc vẫn chỉ nói một câu, hắn không xen vào chuyện Dược liệu Tam Vị và Tập đoàn dược liệu Nam Thạch.



Tía nó, ngươi nói không xen vào, nếu đúng thật như vậy thì Dược liệu Tam Vị chúng ta làm gì ra thế này ? Chỉ nửa tháng Dược liệu Tam Vị đã lỗ mấy trăm vạn, nếu cứ tiếp tục thế này chỉ vài ngày là Dược liệu Tam Vị sẽ phải đóng cửa.



Doãn Hải Đào thấy mềm không được thì cứng, rượu mời không uống vậy ngươi hãy uống rượu phạt. Ngươi không muốn nhúng tay chứ gì ? Thế thì ta uy hiếp ngươi, đánh tới khi nào ngươi nhúng tay mới thôi.



Điền Bất Câu và Doãn Hải Đào sớm quen nhau, gã rành tính cách của Điền Bất Câu, nên gã mới có thể đúng bệnh hốt thuốc. Doãn Hải Đào hy sinh một phần lợi nhuận Dược liệu Tam Vị đổi lấy Điền Bất Câu ra tay.



Mấy chuyện này là thứ yếu, Doãn Hải Đào cảm thấy miễn Điền Bất Câu thành công thì một phần danh nghĩa cổ phần là đáng giá.



Vì tìm cơ hội Tô Mộc đi ra, Doãn Hải Đào phái người luôn canh me trước cửa trường Đảng, nên gã mới bắt chặt ngày hôm nay.



Tô Mộc không biết nguy hiểm dần đến gần, hắn nghe Ngụy Xuân Hiểu giới thiệu, cầm một vòng ngọc bộ dáng không tệ ngắm nghía.



Khiến Tô Mộc bực tức là mới rồi hắn thử đưa năng lượng trong vòng ngọc vào Quan Bảng, khi ấy Quan Bảng phản ứng rất mãnh liệt. Nếu Tô Mộc không dứt khoát cắt đứt kết nối, chậm thêm vài phút là vòng ngọc sẽ thành bột phấn vì mất năng lượng.



Chết tiệt, vậy là phải mua hết. Nhưng không biết Quan Bảng điên cuồng như thế, đặc điểm thứ sáu sẽ là gì ?



Nghĩ đến đây Tô Mộc càng sốt ruột hơn, hắn thuận miệng nói một câu đem lại rung động lớn cho Ngụy Xuân Hiểu.



- Đóng gói hết vòng ngọc, mặt ngọc này cho ta!