Sau đợt sương giá, ngày ngắn lại, bà con thu hoạch những vụ mùa cuối cùng trên cánh đồng để đón mùa đông dài sắp tới. Lý Thủy săn về không ít con mồi, làm thành thịt khô đem phơi khắp sân, còn tích trữ không ít rau khô…Lý gia thôn so với khu vực xung quanh ấm áp hơn, bởi vậy Lý Thủy vẫn thường xuyên ra ngoài, cũng không quên cùng Tạ Không Minh ăn lẩu. Thỉnh thoảng bên kia giữ hắn ở lại, Lý Thủy ỡm ờ, cuối cùng lại lăn lên giường làm thành chuyện tốt.
Vì thế, Lý Thủy dần dần nhận ra đối phương thích mình, chí ít, thân thể này câu được người, lúc rảnh rỗi Tạ Không Minh luôn nghĩ ra những chiêu trò khiến hắn xấu hổ vô cùng. Ví dụ như ôm eo cùng nhau tiến vào bồn tắm, không đợi hắn nhíu mày đã chặn miệng hắn lại, ngậm lấy cái lưỡi non nớt, mút không ngừng.. Lý Thủy trợn mắt, thấy tiên sinh mặt mày nhã nhặn, đáy mắt thâm trầm, vật dưới thân đột nhiên trở nên cứng ngắc.
“ Y chang cún ngốc". Tạ Không Minh nói lời này, ngữ khí mang theo thân mật rõ ràng, bàn tay cũng xoa đến vật dưới háng hắn: "Mới dựa gần thôi, đã vểnh lên rồi ”
"Là tiên sinh náo loạn ta trước...." Lý Thủy khó có dịp thông minh một lần, không quá thuần thục dùng chút thủ đoạn nông cạn, thở hổn hể, lắc lư mông cọ vào lòng bàn tay đối phương. Cổ lập tức bị liếm tới, đầu lưỡi lướt qua da thịt mềm mại, khuấy lên từng đợt khoái cảm. Dục vọng bên dưới càng ngày càng mãnh liệt, chảy ra một ít tinh dịch. Muốn vứt không được, khiến hắn khó nhịn phát ra rên rỉ.
Tạ Không Minh cố ý để cho người ta tiết trước một lần, ngón tay siết chặt, cầm thân dương v*t hắn xoa xoa khiêu khích, làm cho nó không kiềm chế được sưng to, cành lúc càng cứng rắn nóng bỏng. Thấy Lý Thủy kêu rên, y lại nâng lấy túi tinh đùa giỡn, ghé vào bên tai thì thầm vài câu phóng đãng, vật trong lòng bàn tay càng thêm run rẩy.
Bị chơi qua không biết mấy lần, vật phía trước của Lý Thủy so với trước kia mẫn cảm hơn nhiều, mới một hồi, hắn liền run giọng muốn thoát. Nào ngờ Tạ Không Minh tâm có tính toán, cố ý chậm lại động tác, kéo dài cỗ hoan lạc đáng sợ này, đợi người ta nhịn không được giãy giụa, y mới di chuyển ngón tay ấn vào lỗ nhỏ vật phía trước, chậm rãi vuốt ve tinh dịch dính sệt ở đó, Lý Thủy tim đập thình thịch đến không thở nổi, thân thể cường tráng giống như sư tử tuyết vào lửa, trong phút chốc hóa thành nước.
Quả thật bị bộ dáng này của hắn dụ dỗ, Tạ Không Minh hơi thở càng gấp, dục vọng tăng vọt, tới gần trên vai đối phương cắn một cái,vừa thở dài vừa dùng lực vuốt ve côn th*t trong tay: "Em nha..."
Lý Thủy nghiêng đầu, rên rỉ một hồi, mới thấp giọng lẩm bẩm nói: "Ưm tiên sinh... cũng..." Không đợi Tạ Không Minh trả lời, hắn liền mạnh dạn, nhẹ nhàng phất tay đối phương ra, xoay người lên trên, Quỳ dạng hai chân, sau đó đem dương v*t của hai người chạm vào nhau vuốt ve. Cái khác không đề cập tới, công phu trên tay hắn là do trải qua nhiều năm thủ dâm tự mình luyện ra, có bí quyết cả, vuốt tới mức khiến Tạ Không Minh nheo mắt lại, giữ chặt gáy hắn, hôn lên đôi môi nghiêng trời lệch đất, quấy phá một trận.
Nước trong bồn tắm ấm áp, động tác hai người ào ào rung động, hơi nóng bốc lên cơ hồ muốn biến mùa đông thành mùa hè, rồi lại tràn đầy xuân tình. Lý Thủy vốn cố nén xấu hổ, đầu óc càng hỗn loạn, đáy mắt và sau gáy đỏ bừng, giống như một quả mơ chín mùa hạ, đỏ mọng đầy đặn, khi liếm có thể chảy ra nước ngọt. Sung sướng càng ngày càng mãnh liệt, hắn nhịn không được quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của người kia, vừa rụt rè vừa mút mạnh, dưới thân lại chảy ra một ít tinh dịch.
Thấy hắn vội vàng như thế, trong lòng Tạ Không Minh vừa kinh ngạc vừa vui mừng, làm sao có thể lo được cái khác, cuối cùng cắn vành tai Lý Thủy, một dòng lớn tinh dịch nóng chảy xuống chân y rồi từ từ tản ra theo dòng nước…
Trước kia đều là mình xuất trước, khiến bản thân choáng váng, lúc này lại bức tiên sinh còn chưa vào huyệt đã xuất tinh, Lý Thủy rất sung sướng, khóe môi bất giác mang theo chút xúc động, Tạ Không Minh nhìn thấy nói: "A Thủy ra sức như vậy, tiên sinh nếu không dập tàn nhẫn một chút, chẳng phải là cô phụ ý tốt sao? "Y một bên trêu chọc, một bên sờ hông đối phương, rồi đưa tay vào trong khe mông sờ soạng cửa huyệt hé mở, hấp dẫn Lý Thủy tựa như thú mái động tinhg trong núi, không ngừng cầu xin thú đực đâm vào.
Phát hiện Tạ Không Minh còn muốn đùa giỡn, Lý Thủy thở hổn hển vài hơi, đem huyệt nhỏ kề sát, kẹp lấy dương v*t đối phương, chậm rãi ngồi xuống. Bởi vì lần đầu tiên chủ động, hắn có chút vụng về, phía sau mới ngậm vào đầu dương v*t trơn nhẵn đã chống đỡ không được. Kế tiếp lông mày nhíu chặt, dùng nước tắm bôi trơn tiếp tục lắc lắc hông eo, tiến tới ngậm hơn phân nửa, khó khăn đi sâu vào, động tác chậm lại từng chút một.
Nhưng mà, người được hầu hạ phía dưới sớm đã kiềm chế không được, miễn cưỡng thu lại khí lực, không vội vã xông lên trước mà chậm rãi đẩy, thuận lợi đẩy vào trong mật thất chặt chẽ. Vách thịt tham lam mềm mại, không ngừng nuốt chửng, dưới háng tê dại ngứa ngáy, huyệt thịt nhỏ bên trên không ngừg di chuyển, y cơ hồ muốn vỡ đê. May mà còn tồn tại vài phần thanh minh, giữ chặt cỗ hung tính trong xương cốt, đợi Lý Thủy quen thuộc, không còn thít chặt nữa, y mới thẳng thắt lưng dùng sức nện thẳng đến gốc.
Lý Thủy kêu vài tiếng, đưa tay ôm chặt cổ đối phương, không dám manh động, vì sợ sẽ làm cho người ta điên cuồng mà nện quá mạnh. Nhưng ngồi phía trên quá tốn sức, hắn lại là động tình. Chẳng bao lâu, không thể chịu đựng nổi nữa, thân thể chìm xuống, mạnh mẽ bị đâm vào tận sâu bên trong —— Lý Thủy suýt nữa ngất đi, từng tiếng hét bị bóp nghẹt. Phía trước rỉ ra chất lỏng đục.
Tạ Không Minh vẫn còn hung hăng ra vào trong cơ thể Lý Thủy, da thịt mềm mại xung quanh co bóp, y sảng khoái đến choáng váng, hai tay bẻ mông đối phương ra, ưỡn người lên xuống, đuổi theo chỗ mẫn cảm kia khuấy động.
"A.. đừng… tiên sinh... ta không được..." lúc này tay chân Lý Thủy co quắp, chỉ có thể theo đối phương đu đưa, trong lúc rút ra, huyệt thịt diễm hồng bị lật ra, lại bị đút vào nặng nề, thật sự là thoải mái khó tả. Hai bầu vú cao thẳng đè lên ngực Tạ Không Minh, thỉnh thoảng ma sát, vừa tê vừa mơ hồ phát đau. Giãy dụa một lát, Lý Thủy cuối cùng thoát lực, hận thế gian không có thuốc hối hận, để cho hắn thử lần này giống như sắp chết đuối trong dục vọng ẩm ướt.
Nhìn hắn thật đáng thương, Tạ Không Minh phát thiện tâm, đỡ hai má hắn hỏi:
Em sợ nếu làm nhiều quá thì tiên sinh sẽ chán? Nếu không thì làm sao có thể kìm nén tính tình, dùng thủ đoạn quyến rũ hôm nay?"
"Không, không phải..." Lý Thủy nức nở một tiếng, theo bản năng lắc đầu.
Tạ Không Minh lại không tin, nhất định phải bức ra hắn thật lòng, liên tục đâm chọc vào huyệt đạo không khép lại được của hắn, kiên nhẫn nói: "Không phải? trong bồn tắm này, dâm dịch trắng bệch tất cả đều là của A Thủy, mùi tinh dịch tanh nồng xông vào mũi..."
Chỉ cảm thấy vành tai nóng bỏng, quả thực không nghe được những lời dâm đãng này, Lý Thủy chần chờ một lúc lâu, vẫn là rũ mắt xuống, vùi mặt vào bên cổ đối phương. Hắn là sợ thổ lộ chân tình, chọc người chán ghét, về sau liền không thể vui vẻ phóng dục. Vừa lúc nước trong bồn tắm dần dần lạnh, hắn nhẹ giọng nói: "Tiên sinh, trở về, trở về phòng đi, không lại cảm lạnh nữa. ”
Thấy thế, Tạ Không Minh thở dài, ôm hắn đứng dậy, sau khi lau chùi qua loa, kéo quần áo bên hông che thân, đi về phía cửa… phòng ngủ có vật dụng sưởi ấm, chăn đệm cũng ấm áp mềm mại dễ chịu, hai người trần truồng ôm nhau nằm ở giữa, nhất thời không nói gì.
Hồi lâu, Lý Thủy đoán chừng sắc trời không còn sớm, do dự, không biết có nên rời đi hay không —— Kết quả Tạ Không Minh từ phía sau duỗi cánh tay tới, ôm chặt hắn, bên tai thở ra một hơi nóng bỏng: "... Ngày đó cũng lạnh như vậy, ta mang theo hành trang mới đến Lý gia thôn, ở nhờ nhà em. Mới biết chủ nhà lúc đó có đứa cháu tuổi không quá mười lăm mười sáu, bản tính thuần lương, một đôi mắt vụng trộm nhìn ta. ”
Lý Thủy sửng sốt, một khúc côn th*t cứng ngắc nhét vào phía sau, cổ họng không khỏi đứt quãng lộ ra vài tiếng thở dốc,trên mặt nóng bừng. Người phía sau không nói nhiều, dựng thẳng thân thể, sảng khoái nện một phát, chuyện vừa rồi tựa như chỉ thuận miệng nhắc tới mà thôi. Nhưng trong lòng Lý Thủy có quỷ, khiếp sợ nghiêng người nâng một chân lên, đầu gối phía dưới uốn cong cọ vào chăn đệm, lộ ra kẽ thịt nho nhỏ, Tạ Không Minh thấy vừa yêu vừa hận, hung hăng nắm lấy mông hắn, dương v*t va chạm không ngừng.
Trong lúc dây dưa, một người có tâm dụ dỗ, một người tràn đầy chân tình, ngược lại hòa hợp.
"Ưm... nhẹ chút..." Mới ở trong bồn tắm bị *** qua một hồi. Lý Thủy cả người vô lực, trong lòng vừa có vài phần xấu hổ, lại cảm thấy sảng khoái, vì thế mặc kệ đêm khuya yên tĩnh, toàn tâm toàn ý nghênh đón.
Tạ Không Minh không khỏi nhiệt huyết dâng cao, cổ họng khát khô, động tác hạ thân càng nặng, thả lỏng tay sờ núm vú cương cứng của hắn, nhẹ nhàng xoa xoa, xung quanh liền bị sưng lên, thật đáng thương. Cây trước người Lý Thủy cứng rắn tràn ra tinh dịch, hậu huyệt cũng ngứa ngáy không chịu nổi, chỉ mong đối phương tiến vào bên trong cắm sâu vào hoa huy*t đang co giật, giải quyết dục hỏa. Bị hắn kích động, đôi mắt Tạ Không Minh trở lên sâu thẳm, mặc kệ đúng sai, phía dưới dập không ngừng, đem người trong ngực quen với dâm dục đâm tới phải hét lên.
"Buông ra... đừng... tiên sinh…a..." Lý Thủy vặn vẹo thân thể, đáy mắt nhiễm một tầng hơi nước, thì ra là Tạ Không Minh sợ hắn liên tiếp bắn ra không tốt, không biết từ nơi nào lấy ra một cái khăn trắng, trói lấy vật phía trước, khiến hắn khó mở tinh quan. Cứ như vậy, vật phía trước bị siết đến run rẩy, hai túi tinh ở càng thêm căng đầy, tránh không được, đành phải cố nén từng đợt khoái ý xông lên đỉnh.
Thấy hắn nhắm mắt lại, bộ dáng thần hồn câu loạn, Tạ Không Minh phiền muộn giảm bớt lực đạo, một bên cười, một bên dán bên tai hắn khuyên dụ: "Mấy ngày như vậy, công phu phía sau của A Thủy có tiến bộ, tự dùng sức cắn nuốt vật của ta được chứ? ”
Lý Thủy hoảng hốt một hồi, mới hiểu được ý tứ trong lời nói, huyệt mềm vẫn không buông lỏng, quả thật khó chịu đến hoảng hốt, phía sau kéo căng, huyệt nhỏ thít chặt tự mình động lùi về sau quấn lấy dương v*t ra vào.
Không bao lâu, Tạ Không Minh thở dài, đâm một cái thật sâu, tinh dịch trong nháy mắt phun trào, toàn bộ rót vào trong cơ thể Lý Thủy. Y liếc mắt một cái, liếm liếm tai đối phương, lấy tay nới lỏng dây trói cả cây côn th*t phía trước, Lý Thủy lúc này mới chảy ra trọc dịch, tí tách tí tách, lại giống như trẻ nhỏ dấm đài, khăn tay ướt đẫm.
"Ta như thế nào..." Lý Thủy lộ vẻ xấu hổ, giọng nói khàn khàn, lộ ra ý tứ động lòng người.
Tạ Không Minh hoàn toàn trút được buồn bực, vứt khăn tay ướt đẫm, đưa tay vào trong chăn vuốt ve bụng hắn: “ Người xưa nói “ Mây mưa hồi xuân", dù là nam tử thân mật, không loạn không nháo, cũng có thể coi là chuyện tao nhã, cơn mưa phùn này của A Thủy, vừa vặn là hoa đẹp đón xuân, trong lòng ta rất vui.” Y ít khi tỏ ra phong thái thư sinh, lập luận lung tung cùng ngôn từ phức tạp, khiến Lý Thủy hoa mắt, choáng váng mê muội, quên mất thất thố lúc trước của bản thân.
Sáng sớm, Lý Thủy mới chậm rãi tỉnh lại, giấy cửa sổ tỏa sáng, mặt trời mọc cao. trong phòng vẫn ấm áp, hơn nữa người đàn ông phía sau thân thể nóng bỏng, khiến hắn nhịn không được rón rén dựa vào.