Qua Cầu Rút Ván

Chương 17: Phiên ngoại hai: Cuộc sống hạnh phúc của Triệu Anh Tề




Tại sao lại không cho đụng nữa, Triệu Anh Tề có chút sốt ruột, "Kiều Kiều, ta tắm nha."

"Tắm cũng không được", Triệu Kiểu lắc đầu, đỡ bờ vai hắn đứng lên, không mặc y phục rời khỏi, "Ta không muốn cùng ngươi làm nữa, ngộ nhỡ mang thai."

Triệu Anh Tề nghe thấy lời này, quả thực như sấm sét giữa trời quang. Mấy ngày nay hắn thành thật theo khuôn phép, đói bụng sắp nổi điên, đến cùng xảy ra chuyện gì vậy.

Hắn lanh tay lẹ mắt trói mắt cá chân Triệu Kiểu lại, kéo hắn về lại trong nước, đè lên vách ao gặm cắn môi, ngón tay cũng không nhàn rỗi, nâng bắp đùi Triệu Kiểu, chen vào trong khe thịt non hồng kia, thô thô khuếch trương hai lần liền muốn bá vương ngạnh thượng cung.

Triệu Kiểu khoác y phục dính nước, toàn thân đều ướt đẫm, ướt nhẹp dính chặt vào làn da, vạt áo sớm tán loạn không biết tới nơi nào, hai viên non hồng trước ngực cũng bị kích thích ngẩng đầu lên, thời điểm giãy dụa lung tung câu được câu không cọ vào lòng bàn tay Triệu Anh Tề, vì vậy hung khí để tại khe mông của Triệu Anh Tề càng trở nên cứng rắn hơn. Triệu Kiểu có chút sợ sệt, lại nhớ tới cam kết trước đây của Triệu Anh Tề, vẫn ngẩng khuôn mặt nhỏ lên giả bộ trấn định, "Ngươi đã đáp ứng sẽ không cưỡng bách ta."

Triệu Anh Tề rơi vào tình thế khó xử, hắn đã đáp ứng Triệu Kiểu, nếu còn tiếp tục làm chuyện cưỡng ép, sẽ trực tiếp đánh lên mặt hắn. Có thể từ khi hắn và Triệu Kiểu thành thân, Triệu Kiểu trong bụng mang hài tử, thường thường mười ngày nửa tháng cũng chưa chịu cho hắn đụng chạm, bây giờ thật vất vả mới có cơ hội, tức phụ nhi ở trước mặt, hắn cũng không thể để mình nghẹn chết chứ. Triệu Anh Tề cân nhắc một phen, đáy lòng xoay vòng, quyết định cái gì cũng không nghe, bắt chéo hai tay Triệu Kiểu ra sau lưng, ngậm vành tai hắn dỗ hai câu, "Quên lấy thuốc mỡ qua đây, không thể bôi trơn. Ngoan, thả lỏng một chút, đừng để bị thương."

Triệu Kiểu không ngờ hắn kiên quyết làm tới, thậm chí chưa kịp giãy dụa, liền bị hắn nắm eo đấu đá lung tung tiến vào. Tình thế kia như cùng không lái qua huân(?), không đợi hắn thích ứng, người kia đã nâng bắp đùi thẳng thắn làm thoải mái. hoa huy*t đã lâu không đụng tới có chút khô khốc, Triệu Anh Tề vội vã hướng bên trong đâm, không chịu làm tiền hí, Triệu Kiểu đau đến mức rơi nước mắt, lưng căng ra thẳng tắp, dùng sức đập bờ vai hắn, khóc lóc muốn mắng hắn. Nhưng chỗ đó của Triệu Anh Tề thực sự quá lớn, Triệu Kiểu bị hắn đâm tê dại cả da đầu, mấy lời muốn mắng đều nghẹn ngào tại trong cổ họng, tiếng rên rỉ bị đụng đứt quãng, "Triệu Anh Tề... Ngươi lại cưỡng ép ta..."

Triệu Anh Tề có chút chột dạ, động tác lại không chịu hòa hoãn nửa phần, nắm eo bỏ sức lực đâm lên, trong miệng lẩm bẩm:

"Ta thật đúng là quá khốn kiếp. Kiều Kiều, ngươi đánh chết ta đi."

Triệu Anh Tề không nói được lời nào tốt đẹp, có cái miệng càng khiến người ta sinh khí. Đánh chết hắn có hữu dụng không, Triệu Kiểu tức giận run run môi, nhưng cố tình chân đang run rẩy không làm gì được, chỉ có thể ôm cổ Triệu Anh Tề, bị hắn đè lên vách ao, mở hai chân lần lượt đâm. Triệu Anh Tề ra tay không nhẹ không nặng, hạ thân dính một chỗ cùng Triệu Kiểu, xé y phục của hắn, khinh xa thục lộ ngậm nãi tiêm nhuyễn hồng mút vào.

Triệu Kiểu lúc trước khi mang thai đứa đầu tiên, bộ ngực chưa phát dục hoàn toàn còn bằng phẳng, nhưng sau đó trong ba năm liên tiếp có hai đứa bé, dù hiện tại thời kỳ cho con bú đã sớm kết thúc, đầu nhũ trắng như tuyết vẫn như trước hơi nhô lên. Triệu Anh Tề cùng hai đứa nhỏ uống sữa ba năm, thậm chí Triệu Vân Xuyên đã cai sữa, hắn còn mặt dày mày dạn lợi dụng thêm mấy tháng, trước khi ngủ phải ngậm đầu ngực không chịu nhả ra. Triệu Kiểu không bảo được hắn, vẫn dung túng, thẳng đến sau này không để ý bị Nam Dương và Vân Xuyên chơi trốn tìm dưới gầm giường chơi trốn bắt đươc một lần. Hai đứa nhóc ngồi một chỗ, lần lượt kéo cổ họng khóc lóc, lau nước mắt nhất định đòi uống sữa. Triệu Kiểu hai mắt tối sầm, hận không thể đạp Triệu Anh Tề hai phát cho hả giận, trên thực tế hắn cũng làm như vậy, trời mới biết hắn tốn bao tâm tư sức lực mới cho hai đứa nhỏ cai sữa, bây giờ thì tốt rồi, toàn bộ bị Triệu Anh Tề dạy hư.

Từ đó về sau đãi ngộ uống sữa của Triệu Anh Tề cũng đứt đoạn mất. Triệu Kiểu bao bọc ngực, che chở chặt chẽ, khuyên cái gì cũng không chịu cho hắn lại gần. Triệu Anh Tề tự biết đuối lý, không dám lỗ mãng, nhưng sữa Triệu Kiểu quá nhiều, buộc ngực cũng bị tràn ra ướt nhẹp, ngực vừa chướng vừa đau, hương sữa nồng đến ghẹo người. Hắn liền thừa dịp Triệu Kiểu ngủ, nửa đêm bò qua thay hắn vò ngực, thuận tiện ăn vài miếng sữa. Công cuộc cai sữa của Triệu Kiểu hơn tháng vẫn không thành công, ngực vẫn chướng đến lợi hại, không thể làm gì khác hơn là gọi Triệu Anh Tề đến, mở y phục cho hắn ăn. Triệu Anh Tề đắc ý ngậm nãi tiêm, trong lòng cực kỳ vui vẻ, mãi tới bây giờ tật xấu vẫn không đổi.

* * * * * *

Tác giả có lời:

Đại gia không muốn đáng thương zyq, hắn hội chơi cưỡng chế yêu, đói bụng không được.