Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Thứ Này Nhìn Quen Quen

Chương 27: Ngày tàn




Chương 27: Ngày tàn

Trí nhớ của ca đã trở lại, hóa ra là như thế.

Ca nhìn Elizabeth, cảm thấy thành tựu vô cùng khi mình thành công dụ dỗ con trai của ông chú Giovanni giả gái khi mình đang mất trí nhớ. Chỉ tiếc là không thành công đem thằng Gold yêu thích dùng Full Restore đồng thời dụ dỗ giả gái. Nhưng nhẫm lại về tính tình của Gold thì dù cho giả gái tên này còn sẽ cảm thấy vui vẻ.

Nói chung mục đích của ca đã hoàn thành rồi. Ca đã có cơ hội gặp những người ấn tượng như Green và Giovanni. Quả nhiên ở đây họ thật hơn nhiều, thật vui vẻ khi có thể gặp mặt.

Có thể hiểu vì sao fan của Green và Giovanni thích ném đá ca, họ đúng là những người vĩ đại.

Chơi thì vui.

Nhưng đã đến lúc rời đi rồi.

Tạm biệt nhé Silver, đây là vé tàu đi về Johto. Rất vui khi có thể cùng nhau đồng hành. Hẹn không gặp lại.



Mọi thứ rồi cũng sẽ đi đến ngày tàn, thế giới giả không ngừng lặp lại của Red cũng không tránh khỏi số phận này.



Red bình thản đứng yên, từ trên Mt. Silver nhắm nhìn đốm đen bắt đầu ăn mòn thế giới. Từ chỗ này, Red có thể thấy toàn bộ Kanto phía xa đang tan nát, và cậu là người duy nhất có thể nhận ra điều này. Mọi người vẫn đi lại bình thường dù cho lồng ngực không còn, di chuyển vẫn ưu nhã như hai chân của họ vẫn hoàn chỉnh… Thứ duy nhất không bị ảnh hưởng là Red. Thậm chí cậu có cảm giác mình đang chuyển từ 2D sang 3D.

Và khi khác thế giới đó hoàn toàn tan biến thì Red chợt nhận ra mình đã trở thành “thật”. Cậu đã có thể điều khiển cơ thể, nhưng cậu lại không biết mình nên làm gì. Trước khi vốn là một con rối không có tự do, cũng không cần phải đưa ra quyết định. Đột nhiên bị tách ra khỏi môi trường quen thuộc, lại được trao quyền quyết định nhân sinh của chính mình khiến Red cảm thấy thật bối rối. Phải biết tuy vô hạn lặp lại các thế giới kia tuy phiền nhưng Red cũng không hề ghét bỏ, từ trước khi cậu tồn tại thì vốn luôn nhưng thế rồi, giống như cá sẽ không bao giờ ghét bỏ nước.

Red nằm đó không di động trong khoảng trống, nơi không gì tồn tại ngoài cậu. Không rõ xung quanh là màu trắng hay là màu đen, thời gian trôi qua không thể đong đếm vì cơ bản không có gì tồn tại và vận động.

Có lẽ là trong chớp mắt, cũng có thể là không đếm nổi năm tháng, Red chợt nhận ra hoàn cảnh bắt đầu có thay đổi. Dù cho cũng không có gì ấn tượng lắm, bề mặt Red đang nằm không còn là bằng phẳng “trống rỗng” mà là không bằng phẳng nằm chồng chất các loại xác c·hết nhìn như chiến trường mới.

Dù cho nói là xác c·hết nhưng kẻ đã bắt đầu sinh mạng của mình ở trong một nơi không có thật, Red biết tất cả quang cảnh mới nhìn có vẻ khá kinh tởm nhưng nhìn kĩ lại thì khá là sạch sẽ này là một loại ảo giác.

Mùi hương của máu trong không khí rất thuyết phục và độ dính, cấu tạo của nó khi tay Red quẹt qua “cái xác” bên dưới hoàn mĩ như thật vậy (dù cho Red chưa từng chạm vào thứ gì “thật”). Nhưng nó quá sách sẽ, xác c·hết hẳn là sẽ mất khống chế cơ bắp và bài tiết những thứ không quá sạch sẽ ra ngoài, sâu bọ hẳn là tập trung. Nhưng nơi này chỉ có mùi máu và chừng này cơ thể nhìn thì nhiều chứ không chứa nổi lượng máu nhiều thế này. Máu không thể cứ nóng mãi như thế này, cũng không khô cạn. Tất cả xác c·hết đều rất xinh đẹp, không dính bụi bẩn, tóc nhuốm máu nhưng lại không bị bết lại, cũng không thấy thể loại chiến đấu mồ hôi nhiễu nhãi,… Nơi này giống như là ai đó đem một đống búp bê xếp hình, đổ máu một cách nghệ thuật rồi ném thêm c·hất b·ảo q·uản vào để làm trường quay phim tình cảm lãng mạn. (quay phim kinh dị thì cần bẩn với sâu)

Nhưng đây không phải là trường quay và mấy thứ này cũng không phải tồn tại vật lí. Nếu như có ma tồn tại thì Red nghĩ hiện tượng này là do thứ đó, vì chủ nhân của quang cảnh này đang tiếp cận cậu, oán khí quán quanh nàng chính là thứ vẽ nên cảnh tượng này.

Đáng lẽ Red nên hồi hộp khi đây là thứ thật thể đầu tiên cậu từng gặp nhưng…





Ta vừa kết thúc công tác và lại dính một thân oán khí, thật phiền phức. Tuy ta không bị ảnh hưởng bởi mấy thứ này, nhưng người bạn nhỏ bình thường sẽ phát điên khi tiếp cận mất. Nó đã bắt đầu vặn vẹo không gian rồi, ta cần phải tìm chổ tẩy lại, không thể lại làm ô nhiễm người bạn nhỏ như lần trước.

Ta đi qua khoảng trống, nơi để không gian mới hình thành và đang có mội người nằm ở đó.

Nhìn kĩ lại, ta bắt đầu yên tâm, đó không phải là tầm thường nhân loại. Dù sao thì lần cuối cùng ta ở trong trạng thái này và không cẩn thận để một em bé tiếp xúc “ảo cảnh” thì nó bắt đầu trở nên yêu thích g·iết chóc. Tuy thế giới của đứa bé đó rớt ra là nơi đấu tranh g·iết chóc không ngừng nhưng ảnh hưởng như thế là ăn may, lỡ đâu dạy xấu người bạn nhỏ thì không tốt.

Không hiểu sao ta thường hay bắt gặp trẻ em rơi qua khe hở không gian và không cẩn thận lạc vào chỗ này. Ít ra lần này thì đối tượng không phải nhân loại mỏng manh. Dù sao nơi này vốn không phải là nơi có khả năng duy trì sinh mạng.

Nhưng “cậu bé” trước mắt cần hỗ trợ. Theo bẳng ưu tiên của mẫu thân thì cậu đạt tiêu chuẩn hỗ trợ: đẹp đẽ, nam tính, miễn cưỡng có thể được coi là nhân loại, cả mái tóc đen và ánh mắt đỏ cùng là chi tiết mà mẫu thân ưa thích.

Dù sao cũng rảnh mà.

Ta quyết định mở lời.



Tuy Red trên lí thuyết là có thể nói và cậu hiện đang có thể tự do khống chế cơ thể, cậu vẫn không biết phải nói gì hơn ngoài giữ im lặng. Ngôn ngữ là dư thừa.



Nhưng nàng có vẻ không cảm thấy phiền bởi sự im lặng của cậu. Hoàn toàn hiểu ý cậu mà không cần ngôn ngữ.

“Ngươi có hứng thú một lần nữa làm điều mà ngươi phải làm không? Lần này là tại thế giới thật.”

Red cũng hiểu rõ nàng có ý gì, dù cho nàng cơ bản không nói rõ yêu cầu. Cậu vẫn luôn biết tồn tại của mình có mục đích gì, cậu đã diễn kịch bản đó vô số lần: đánh bại Team Rocket, trở tành quán quân, leo núi ở ẩn và đấu với người bạn nhỏ Ethan(?).

Red nghĩ về những nhân vật giả mình từng gặp, cậu vẫn luôn muốn gặp những người vĩ đại như vậy. Nhưng thế giới đó hẳn là có Red của chính nó để thực hiện nghĩa vụ này đi.

“Tất nhiên là không có rồi. Ngươi nghĩ thật sự có người bạn trẻ 10 tuổi tài năng như cốt truyện của ngươi sao. Dù sao thì không phải ai cũng có tài năng và tài nguyên như Green Oak.”

Red do dự.

“Ngươi cũng không cần phải lo, thế giới cũng sẽ không vì thiếu ngươi mà bị hủy. Ngươi có thể ở bên cạnh tùy tiện nếu muốn. Nếu ngươi muốn có trải nghiệm hoàn toàn mới thì ta thậm chí còn có thể tạm thời đem kí ức của ngươi áp chế vài mươi năm, để xem định mệnh có cuốn ngươi vào không.”

Red dù sao cũng không có gì làm, hoặc là tiếp tục tồn tại, hoặc là nhờ nàng đem cậu g·iết c·hết. Nhưng thặt sự không có ai muốn c·hết cả dù cho cậu chưa từng chính thức sống.

Red đồng ý.

Vì thế Red và nàng cũng đồng hành đến thế giới đó. Red trong vai “Red” và nàng trong vai “Mẫu thân của Red”. Cả hai đều không có kí ức về việc gì trước đó. Nàng cung cấp tài nguyên trong khi Red chịu trách nhiệm đi chơi.

Kết thúc? Mở đầu?