Chương 4: Joy nghi hoặc
Phát hiện bạn tốt thất thần nhìn về phía cửa chính, Joy cũng phần nào đoán được vị giáo sư này đang suy nghĩ vấn đề gì. Mặc dù thừa biết đối phương sẽ thông cảm với mình, nhưng mà nàng vẫn muốn giảng giải một cách kỹ càng hơn.
- Thanh niên kia đầu tiên là đeo lượng lớn trang bị siêu trọng lực lên cho Poliwhirl. Sau đó hắn lại sử dụng keo c·ách l·y để ngăn cản nó thụ động hô hấp. Đáng lên án hơn chính là, người này còn dùng cao áp thủy pháo chèn ép Pokemon của mình, không cho phép đối phương thu hoạch lấy dưỡng khí.
- Giáo sư Ivy, ngươi hẳn đã tinh tường cách làm trên có ý nghĩa như thế nào. Đối phương rõ ràng là đang mang sinh mệnh của Poliwhirl ra làm thí nghiệm. Hiện tại nếu không sớm cảnh cáo, ta sợ sau này hắn sẽ xem Pokemon chẳng khác nào công cụ mất.
Biết được cụ thể chân tướng, giáo sư Ivy cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn mấy phần. Yên lặng trầm tư vài giây, trải qua một lúc lâu chỉnh đốn ngôn từ, cuối cùng nàng mới mang theo giọng điệu hơi đắn đo thử dò xét y tá Joy.
- Ý của ngươi muốn nói là, thanh niên vừa rồi nhiều khả năng đã bị người nào đó dẫn dụ sao? Bằng không thì ở độ tuổi của hắn, muốn tiếp xúc được với những phương pháp huấn luyện tàn nhẫn kiểu như vậy không phải là chuyện dễ dàng.
Thu hồi vẻ ôn nhu trên mặt, giờ phút này thần sắc của Joy trông cực kì trầm trọng. Cẩn thận liếc nhìn xung quanh, phát hiện không có ai ở gần đó nghe được, nàng mới dùng bàn tay che lấy một bên môi hồng, nhỏ giọng nói bổ sung cho bạn tốt mình nghe.
- Ân, đây chính là điều mà ta lo sợ nhất. Trên thực tế, sau khi tiếp nhận Poliwhirl, ta đã kín đáo liên hệ cho liên minh. Một khi đối tượng thật sự cùng hắc ám thế lực có liên quan, bọn họ nhất định sẽ làm ra hành động can thiệp kịp thời.
Nghe xong Joy đã sớm có sự chuẩn bị, Ivy cũng bỏ xuống lo âu trong lòng. Những năm gần đây, bởi vì đội Rocket không ngừng quật khởi, do đó càng ngày lại càng có thêm nhiều nhà huấn luyện lựa chọn đầu nhập vào bọn chúng.
Đối với liên minh mà nói, điều này dĩ nhiên chẳng phải là tin tức tốt đẹp gì. Thế lực hắc ám bành trướng dễ dàng khiến cho xã hội rơi vào bất ổn, từ đó dẫn tới vô số hậu quả kéo dài về sau. Đồng thời, đây cũng sẽ là một hồi t·ai n·ạn sắp sửa gieo xuống trên đầu tất cả Pokemon.
Là một thành viên trọng yếu bên trong liên minh, giáo sư Ivy tinh tường sức mạnh của quan phương to lớn đến mức độ nào. Tuy có đôi chút lo lắng, nhưng mà so với việc để ý nhân loại tranh đấu, kỳ thật nàng càng bận tâm tới Pokemon nhiều hơn.
Phải biết, bản chất của các sinh vật thần kỳ chính là thiện lương. Nói sao thì nói, chung quy mọi hành vi của bọn chúng cũng đều là do nghe theo nhà huấn luyện mà thôi. Nghĩ đến viễn cảnh hàng loạt Pokemon vô tội bị ảnh hưởng, nữ giáo sư khẽ thở dài một hơi tràn đầy bất đắc dĩ.
- Mong rằng đây chỉ đơn thuần là suy đoán của chúng ta. Đối với liên minh mà nói, mỗi một nhà huấn luyện trẻ tuổi đều là những khối tài sản quý giá. Dù cho quan phương có cường đại hơn nữa, việc để mất đi bọn họ cũng sẽ là tổn thất cực kì lớn.
Gật đầu công nhận cái nhìn của bạn tốt, phát hiện đối phương sa sút tinh thần, Joy quyết định chuyển đổi câu chuyện sang hướng khác. Khi vô tình quan sát thấy thiếu niên xa lạ nằm bên trong phòng, nàng bèn mượn việc này để cùng với nữ giáo sư giao lưu.
- Người kia là ai? Ta vốn còn tưởng rằng, nguyên nhân khiến ngươi tìm đến đây là bởi vì Pokemon nào đó gặp vấn đề chứ. Hơn nữa, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì nguy cấp hay sao, thế mà giáo sư ngươi lại còn phải mặc kệ mưa gió giống như thế này.
Bị kéo trở về với thực tại, Ivy mới nhớ tới nguyên nhân mà bản thân xuất hiện ở nơi đây. Tạm thời bỏ qua một bên suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, nàng mau chóng kể lại tường tận cuộc gặp gỡ khi trước cho đối phương nghe, trong đó bao gồm cả việc đàn Lapras xuất hiện ở gần đảo.
- Mọi chuyện chính là như vậy. Bởi vì trùng hợp đúng vào lúc ngươi đang bận rộn, cho nên ta đành phải nhờ Chansey hỗ trợ thăm khám xem trạng thái của hắn ra sao.
Đã hiểu rõ hết thảy ngọn nguồn, Joy lập tức đứng ra nhận lấy trách nhiệm chữa trị cho thiếu niên kia. Có điều khi chứng kiến quần áo của nữ giáo sư đã thấm ướt, nàng bèn kêu gọi một con Chansey khác ở gần đó tới, nhỏ giọng nhắc nhở vào tai nó một điều gì đấy.
Chờ sau khi làm xong, Joy liền ôn nhu khoác lấy cánh tay bạn tốt, đồng thời mỉm cười dẫn theo đối phương tiến thẳng vào trong gian phòng kiểm tra. Nhận thấy trên mặt nữ nhân lộ rõ vẻ nghi hoặc, nàng chỉ khẽ nhún nhún vai thân thiết giải thích thêm một câu.
- Đến nhìn một chút đi! Mặc dù Chansey được đào tạo rất chuyên nghiệp, tuy nhiên lĩnh vực mà các nàng am hiểu chủ yếu vẫn là thân thể của Pokemon. Muốn cam đoan tính chính xác, tốt nhất vẫn nên nhường ta tự mình đứng ra một lần.
Khi cả hai bước vào trong phòng, trước mắt bọn họ chính là hình ảnh Chansey đang miệt mài làm việc. Dưới ánh đèn sáng tỏ, chỉ thấy hai bàn tay xinh xắn của nó vậy mà vô cùng linh hoạt, thành thục thao tác lấy từng phím bấm một bên trên thiết bị y tế.
Mặc dù đang ở trong trạng thái mười phần nghiêm túc, bất quá Chansey vẫn duy trì lấy cảm quan đối với ngoại giới. Do đó, khi chứng kiến Joy xuất hiện, nó lập tức cao hứng phát ra tiếng kêu chào hỏi, đồng thời cực kì khôn khéo đưa một bản kết quả vừa mới được in ra giao cho nàng.
- Chansey!
Mỉm cười nhận lấy báo cáo, chỉ mất vài chục giây, Joy đã đọc xong toàn bộ xấp giấy tờ trên tay mình. Có điều càng xem, gương mặt của nàng lại càng thêm biểu lộ ra ngoài dáng vẻ nghi hoặc. Điều này khiến cho giáo sư Ivy đứng ở một bên cảm thấy tò mò vô cùng.
- Như thế nào, thương thế trên người hắn rất nặng hay sao? Ban nãy ta có thăm dò qua, đối phương vẫn còn hô hấp đều đặn đấy thôi.
Phát hiện bạn tốt hiểu lầm, Joy chỉ khẽ lắc lắc đầu tỏ ý không phải. Dưới ánh đèn sáng chói, nàng vội vàng đạp nhanh đôi giày màu hồng phấn, trực tiếp thế chỗ Chansey điều ra số liệu trước đó. Sau khi quan sát kỹ càng một lượt, cuối cùng nàng mới dùng ngữ điệu không mấy chắc chắn giải thích với nữ giáo sư.
- Dựa theo cách nói của ngươi, thiếu niên này hẳn là may mắn được đàn Lapras cứu lên từ trên biển. Căn cứ vào lượng nước trong phổi hắn cũng có thể xác định, đối phương chí ít đã bị ngạt thở không dưới nửa giờ.
- Theo lý thuyết, thời gian lâu như vậy đã đủ để cho một người bình thường bỏ mình. Tuy nhiên vừa rồi ta đã kiểm chứng qua, tất cả số liệu đều thuộc dạng vô cùng ổn định. Thậm chí ngoài một vài vết xước nhỏ ra, toàn thân hắn cũng không có bất cứ thương tổn nào nghiêm trọng.
- Trước mắt sở dĩ đối phương vẫn còn hôn mê, nhiều khả năng là do tinh thần bị chấn động quá mức mà thôi. Dựa theo kinh nghiệm của ta, chậm nhất thì đến giữa khuya là hắn đã có thể tỉnh lại.
Nghe đến đây, dù không hề tinh thông về y học, giáo sư Ivy cũng hiểu được vì sao Joy lại biểu hiện khác thường như vậy. Thời điểm tại bờ biển, nàng chỉ cho rằng là do đàn Lapras ở cách hiện trường không quá xa. Cho nên khi t·ai n·ạn phát sinh, bọn chúng mới kịp thời đuổi tới trợ giúp.
Hiện tại căn cứ vào cách nói từ Joy, rõ ràng nhận định trên đã là sai lầm. Thế nên trong thoáng chốc, nữ nhân cũng rơi vào tình trạng mê man giống hệt như bạn tốt của mình. Mất vài giây suy tính không có kết quả, cuối cùng nàng đành giao vấn đề này lại cho người chuyên nghiệp giải quyết.
- Đối với những chuyện kiểu như vậy, ngươi có phỏng đoán gì hợp lý hay không? Chẳng lẽ trước đây cũng chưa từng xuất hiện qua trường hợp tương tự hay sao?
Đang cẩn thận quan sát hai đồng tử của thiếu niên, sau khi nghe thấy Ivy dò hỏi, Joy hơi khẽ lắc đầu xem như phủ nhận. Chậm rãi thu hồi động tác, phát hiện thấy nữ giáo sư ở bên cạnh vẫn một mực mở to đôi mắt, nàng đành mỉm cười cho ra cách nhìn của mình.
- Mặc dù trong chuyện này tồn tại khá nhiều bí ẩn, nhưng mà rốt cuộc thì nó cũng không gây ảnh hưởng tới ai. Hơn nữa, trước mặt chúng ta đang là một sinh mệnh trẻ tuổi. Chỉ cần đối phương có thể sống sót, ta nghĩ những thứ khác đã không còn quan trọng nữa rồi.
Vừa nói dứt lời, Joy ngay lập tức vẫy tay kêu gọi Chansey đến gần. Ôn nhu giúp nó điều chỉnh lại chiếc mũ trên đầu, chờ tới khi mọi thứ đã ổn thỏa, lúc này nàng mới nhẹ giọng nhờ vả đối phương thay mình làm việc.
- Hài tử, trước tiên hãy đưa thiếu niên này lên phòng nghỉ ở tầng bốn đi nhé. Sau đó ngươi lại gọi số năm và số sáu đến, thay phiên nhau cẩn thận chiếu cố lấy hắn. Nếu tình trạng của đối phương có bất kỳ biến hóa nào, nhớ nhắc nhở các nàng thông báo với ta biết không?
- Chan... Chan... Chansey.
- Giỏi lắm, nhanh đi thôi!
Chờ cho Chansey khéo léo đẩy cáng cứu thương rời đi, lúc này Joy mới hơi thử vặn hông thư giãn thoáng chốc. Cảm nhận được cơ thể đã bớt căng cứng hơn, nàng lại bắt đầu trở về với thái độ chuyên nghiệp đặc trưng vốn có.
- Trước mắt thiếu niên kia đã không còn gì đáng lo ngại. Vấn đề trọng yếu nhất hiện giờ là giúp hắn liên hệ với thân nhân của mình. Rõ ràng, một hài tử còn nhỏ như vậy không thể nào tự thân hoạt động trên biển được.
- Mặc dù chúng ta có thể chờ tới lúc đối phương tỉnh lại để dò hỏi. Đáng tiếc, trong vài giờ này không ai biết ở ngoài khơi liệu sẽ xảy ra chuyện gì. Do đó tốt nhất vẫn là nên liên lạc với quan phương, nhờ bọn họ chủ động kiểm tra xem, liệu vùng hải vực lân cận có từng phát sinh sự cố nào hay không.