Chương 16: Bi thương đọng lại
Công bằng mà nói, mãi cho đến trước thời khắc gặp mặt Jenny, Edgar cứ luôn một mực cố lẩn tránh đi, ép buộc mình không để ý tới viễn cảnh người cha pháp lý kia sẽ bị t·ử v·ong. Mặc dù việc đôi bên tiếp xúc rất dễ dàng dẫn tới khả năng lai lịch bản thân bại lộ, tuy nhiên hắn cũng vẫn thầm hy vọng rằng, đối phương có thể bình an vượt qua được nguy cơ lần này.
Giống như ban sơ đã từng đề cập, Edgar bây giờ mới chỉ là một đứa trẻ chưa tròn bảy tuổi. Dẫu cho trong đầu tồn trữ lấy vô số kiến thức liên quan đến Pokemon, thế nhưng bởi vì niên linh non nớt hạn chế làm ảnh hưởng, hắn thật sự chẳng có quá nhiều điều kiện thuận lợi để mà tiến hành thao tác xuống.
Tuy nói ngay từ đầu liền mơ hồ bị kéo vào vũng lầy xuyên qua, bất quá vẫn không thể nào chối bỏ được một sự thật rằng, chính Edgar chứ chẳng phải ai khác đã c·ướp mất cơ thể con trai người ta. Thậm chí, nếu như muốn truy cứu trách nhiệm đến cùng, hắn cũng rất khó lòng tránh khỏi tội danh h·ung t·hủ, khi mà đã gián tiếp hủy hoại đi cả gia đình của đối phương.
Vì lẽ đó, lúc nghe thấy Jenny thông báo tin dữ, Edgar liền phát hiện trái tim mình hiển nhiên đang phân chia ra thành nhiều bộ phận đối lập với nhau. Đầu tiên, dù không thể tính làm chuyện vẻ vang gì, bất quá sau khi biết được người quen thuộc tiền thân nhất đã rời đi, hắn vậy mà thực sự còn cảm thấy thoáng đôi chút buông lỏng xuống.
Đồng thời, tồn tại song song cùng nó ngược lại đang có một loại cảm xúc vô cùng áy náy, xen kẽ vào đó còn là niềm tự trách của Edgar khi nhận thấy mình đã sống quá mức ích kỷ. Trong giây phút hoảng hốt hắn bỗng bất chợt tự hỏi với lòng, không rõ kể từ lúc nào mà bản thân lại trở thành một người chỉ biết đi xem trọng kết quả như vậy.
Để rồi do cứ mải mê chú ý quá nhiều đến hai dòng cảm xúc tương phản kia, dần dần Edgar lại nhường cho một thứ tâm tình khác thừa cơ xâm chiếm lấy trái tim của mình. Đó chính là sự bi thương tới cùng cực khi hay tin thân nhân q·ua đ·ời, nó xuất hiện mà chẳng thể hiểu rõ được nguồn gốc từ đâu, thậm chí chính hắn cũng rất khó khống chế xuống loại nỗi niềm này.
Một giọt nước mắt đột nhiên lăn dài phía trên gương mặt non trẻ, kéo theo đó còn là vô số hình ảnh cấp tốc được chiếu lại ngay tại trong đầu Edgar. Dẫu cho tất cả bọn chúng đều chỉ thoáng khẽ lướt qua rất nhanh chóng, nhưng mà hắn vẫn kịp tinh tường chứng kiến hết những kỷ niệm diễn ra giữa tiền thân và cha mình.
Đó là khi cả hai tranh thủ vào những ngày đối phương rảnh rỗi, cùng nhau đi tham quan câu lạc bộ dành cho đám người hâm mộ bảo bối thần kỳ. Tương tự còn có những lần ông Logan dẫn theo Edgar dạo quanh cảng biển Vermilion, hay đơn giản như chỉ là một vài dịp hiếm hoi mà đôi bên có cơ hội ngồi xem Pokemon tranh tài tại nhà.
Hàng loạt tấm hình hồi ức liên tiếp thay phiên nhau được chiếu lại. Mặc dù trí nhớ về khoảng thời gian hai người ở chung không tính làm quá nhiều, bất quá khi đặt mình vào dưới góc độ của một người đứng xem, hắn vẫn cảm nhận được mười phần rõ ràng, thứ tình cảm mà ông Logan dành cho tiền thân thực tế là lớn đến mức độ nào.
Điều này chẳng khác gì giọt nước làm tràn ly, trực tiếp gia tăng lên sự áy náy vốn tồn tại ở trong lòng Edgar. Đồng thời, hắn cũng đã tinh tường chính mình bây giờ đang nằm trong dạng hoàn cảnh ra sao. Nói theo một cách dễ hiểu nhất, dẫu cho ý thức của tiền thân sớm liền bị dung hợp mất, nhưng mà nó dĩ nhiên không đồng nghĩa với việc, tất cả mọi vết tích đều sẽ lập tức trở nên phai nhạt đi ngay được.
Run rẩy đưa bàn tay lên lau sạch nước mắt trên mặt, có điều hành động này chung quy chẳng thể làm cho nội tâm Edgar bình tĩnh xuống được. Theo một tiếng nấc đột ngột truyền tới, đầu óc hắn đã hoàn toàn rơi vào trong trạng thái mờ mịt. Mặc kệ lý trí vẫn đang không ngừng kêu gọi bản thân tỉnh táo, đáng tiếc thứ đáp lại nó cũng chỉ là đôi mắt trống rỗng mà thôi.
Nhìn xem thiếu niên trẻ tuổi đang dần tiệm cận bên bờ vực tan vỡ, cả Ivy lẫn Jenny đều chưa biết phải nên mở lời an ủi đối phương như thế nào. Đặc biệt là vị trí của nữ giáo sư, vốn dĩ là một người có tính cách trong nóng ngoài lạnh, nói thật giờ đây nàng thực sự hy vọng rằng mình có thể cùng Joy đổi chỗ với nhau.
Cũng may ngay lúc Ivy dự định đánh liều thử đi khơi gợi chủ đề, Jenny đã nhanh hơn một bước đứng ra thay thế nàng hành động. Bởi vì bản chất nghề nghiệp đặc thù, đây không phải là lần đầu tiên mà nữ sĩ quan chứng kiến tình cảnh chia ly giống như vậy. Cho nên sau khi mất chừng vài chục giây để sắp xếp ngôn từ, kế tiếp nàng liền sử dụng một loại thanh âm hết sức dịu dàng, nhẹ nhàng chậm rãi trấn an lấy người trước mặt.
- Edgar, nếu ta suy đoán không lầm, bây giờ ngươi hẳn là đang cảm thấy cực kì hoang mang, thậm chí còn có phần không rõ về sau mình sẽ phải làm những gì đúng chứ hả?
Đang chìm đắm trong muôn vàng nỗi niềm thì đột nhiên lại nghe nhắc tên, theo bản năng Edgar bèn đưa mắt nhìn sang phía Jenny bên kia. Mặc dù rất muốn mở miệng đáp lời, thế nhưng chẳng hiểu sao bờ môi của hắn cứ tựa như bị khóa chặt lấy. Bất quá, phát hiện thiếu niên vẫn còn giữ được nhận thức đối với ngoại giới, nữ sĩ quan liền ngay lập tức âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Hài tử, trước tiên hãy tạm đè xuống suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, từ đó cố gắng thực hiện theo giống những lời mà ta sắp nói nhé! Tốt lắm, bây giờ ngươi mau chóng khép hờ hai mắt lại, đồng thời thử ra sức hít thật sâu vào đi nào. Ân, đúng rồi chính là như vậy đấy!
Chứng kiến thiếu niên quả nhiên đang nỗ lực phối hợp cùng mình, gương mặt Jenny thoạt nhìn qua đã trông trở nên thong thả hơn khá nhiều. Có điều đây mới chỉ là giai đoạn đầu tiên mà thôi, nếu muốn giúp tâm lý hắn triệt để ổn định xuống, nàng biết bản thân vẫn còn cần phải chậm rãi tiến hành dẫn đạo thêm nữa.
- Được rồi, kế tiếp ngươi đã có thể bắt đầu từ từ thở hơi ra ngoài. Song song với đó, nhớ luôn tự mặc niệm trong lòng rằng, ngươi là Edgar, một gã thiếu niên tràn đầy nghị lực kiên cường. Bất kể trước mặt có tồn tại khó khăn đến đâu, ngươi cũng đều sẽ hiên ngang vượt qua hết thảy, bởi vì đơn giản ngươi chính là Edgar!
Có lẽ mục đích của Jenny chỉ thuần túy muốn hỗ trợ tăng thêm niềm tin, thế nhưng thật trùng hợp khi nàng lại vô tình giúp Edgar hồi ức đến quyết tâm lúc ban sơ. Mặc dù cơ thể này vốn dĩ thuộc về người khác, tuy nhiên bây giờ kẻ đang làm chủ nó mới là Nguyễn Quang Vinh, một gã nhân loại ngoại lai rất không may bị kéo vào mảnh đất thần bí này.
Đứng tại phương diện tình cảm, việc sinh lòng hổ thẹn đối với tiền thân là chẳng hề sai. Bất quá, điều đó không có nghĩa Edgar lại được phép quên đi gia đình của mình ở trên Địa Cầu. Thay vào đấy, trước khi tìm thấy con đường trở về nhà, hắn hoàn toàn có thể tận dụng quãng thời gian chờ đợi này, tranh thủ giúp đối phương điều tra ra ngọn nguồn vụ t·ai n·ạn đã gặp phải.
Theo những dòng ý nghĩ trên không ngừng lan rộng, nỗi đau thương khi nãy ở trong lòng Edgar nay đã chậm rãi lắng đọng dần xuống. Biến hóa rõ ràng nhất được thể hiện qua việc, sau vài lần miễn cưỡng nỗ lực điều chỉnh từng nhịp hô hấp một, cuối cùng hắn cũng đã thành công làm chủ bọn chúng, từ đó đồng bộ tất cả cùng với ngữ điệu mà vị mỹ nữ bên cạnh đang đếm lấy.
Nhìn thấy tình huống phát triển cực kì thuận lợi, Jenny bèn cấp tốc cầm lên ly nước cam của Edgar, đồng thời cẩn thận đặt nó ngay ngắn vào trong lòng bàn tay hắn. Quả nhiên, không nằm ngoài nữ sĩ quan dự liệu, thiếu niên đối diện liền đã không tự giác mà siết chặt món đồ vật kia, hơn nữa còn xem đây trở thành chỗ dựa lớn nhất để cho bản thân có thể bám víu.
- Ân, cứ duy trì tiếp tục trạng thái giống như vậy nào Edgar! Đầu tiên là hít thật sâu vào, tiếp đó lại chậm rãi thở ra bằng một cách nhẹ nhàng nhất. Trong suốt quá trình trên, hãy cố gắng liên tưởng đến loại xúc cảm chân thực đang truyền tới từ chỗ bàn tay của ngươi nhé.
Theo thời gian trôi qua, trạng thái của Edgar mỗi lúc lại càng thêm diễn biến tốt dần hơn. Sau khi thực hiện ước chừng gần chục lần động tác hô hấp, cuối cùng hắn cũng xem như hoàn toàn lấy lại đến quyền điều khiển cơ thể mình. Ngay lập tức, hàng loạt tiếng thở nặng nề thay phiên nhau được phát ra, chính thức báo hiệu cho việc biến cố lúc trước đã triệt để bị giải quyết hết.
- Phù! Phù! Phù! Cảm ơn sĩ quan Jenny rất nhiều! Nhờ có ngài tận tình hỗ trợ, ta bây giờ đã không còn vấn đề nào đáng lo ngại nữa rồi. Bất quá sĩ quan có biết ban nãy vừa mới xảy ra chuyện gì chăng, tại sao ta lại đột nhiên đánh mất đi hết thảy năng lực hành động cơ chứ?
Đặt ly nước hoa quả quay trở về vị trí cũ, Edgar cũng tranh thủ đưa tay xoa nhẹ lên gương mặt mình. Nước mắt khi trước giờ đây đang khô nhạt đi, thế nhưng thanh âm được nói ra thoạt nghe qua vẫn tương đối khàn khàn. Mặc dù hiện tại đã khôi phục lại bình thường, có điều hắn thật sự lo lắng rằng, tình trạng tâm trí bị chi phối sẽ thêm một lần nữa tái diễn tiếp.
Đâu chỉ mỗi duy nhất Edgar, ngay cả Ivy ở bên cạnh cũng mười phần tò mò, muốn lắng nghe vị sĩ quan xinh đẹp giảng giải kỹ càng. Trên thực tế, những điều mà Jenny vừa làm đã hoàn toàn nằm ngoài nàng dự liệu. Trước đây Ivy vốn còn tưởng rằng, đối phương chủ yếu chỉ giỏi trong việc xử lý công tác trị an trên đảo. Nhưng mà sau khi xuất hiện sự kiện lần này, nữ giáo sư không khỏi phải thay đổi lại cách nhìn của mình.
Nhấp nhẹ một ngụm nước cam vào miệng, theo bờ môi hồng liên tiếp lay động, có thể trông thấy bộ dáng của Jenny thanh nhã vô cùng. Chứng kiến hai cặp ánh mắt nóng bỏng đang chực chờ chằm chằm, nàng chỉ khẽ nhún vai tỏ vẻ cực kì bình thản. Bất quá, biết rõ đây là cơ hội để cho thấy năng lực tự thân, cuối cùng nữ sĩ quan vẫn thở dài, tranh thủ giải thích tường tận ngọn nguồn sự tình.
- Kỳ thực, mọi chuyện bên trong cũng chẳng có gì quá mức phức tạp lắm đâu. Nếu ta suy đoán không sai, lúc nãy bởi vì đột nhiên nghe đến tin tức kia, nội tâm Edgar đang tiến nhập vào trạng thái vô cùng xúc động. Khi ấy não bộ của hắn mặc dù vẫn còn hoạt động bình thường, thế nhưng chức năng truyền thâu tín hiệu điều khiển cơ thể đã tạm thời bị gián đoạn xuống.
- Theo lý thuyết, những hiện tượng giống như trên đa phần đều sẽ chậm rãi tự động khôi phục dần. Tuy nhiên, nhằm tránh cho Edgar phải hứng chịu thêm các dạng di chứng tâm lý kéo dài, ta đã đi trước một bước sử dụng ngôn ngữ làm phương tiện trấn an, kết hợp cùng việc dùng đạo cụ bên ngoài dẫn hướng, từ đấy mới thành công kích thích trở lại mối liên hệ giữa não bộ và cả cơ thể.
- Nói chung thì Edgar không cần thiết phải quá mức áp lực, lần này một phần cũng là do sự cố xảy ra ngoài ý muốn, về sau hãy chú ý khống chế tốt cảm xúc của bản thân là ổn thỏa rồi. Dĩ nhiên, để có thể hoàn toàn an tâm xuống, lát nữa ngươi vẫn nên nhờ Joy hỗ trợ kiểm tra giúp qua một lượt mới sẽ chắc chắn hơn.
Nghe thấy những lời mà Jenny nói, cả Ivy lẫn Edgar đều không khỏi âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nếu như người trước làm thế bắt nguồn từ việc phát hiện chính mình thiếu sót, vậy thì kẻ sau thực sự là đã buông bỏ được đi gánh nặng lớn trong lòng. Trên thực tế, từ nãy tới giờ hắn vẫn còn đang tương đối lo lắng, sợ rằng tương lai bản thân sẽ một mực luôn bị tiền thân cho ảnh hưởng lấy.