Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Cuộc Sống Thường Ngày

Chương 1: Mở đầu




Chương 1: Mở đầu

' Aaaaa."

Thiếu niên bật dậy từ trong giấc ngủ, khuôn mặt hắn chảy đẫm mồ hôi. Có vẻ như hắn vừa gặp ác mộng. Ngồi trong bóng tối, hắn cảm thấy đầu óc ong ong như đang có cả vạn con côn trùng đang vo ve trong đầu của mình.

Thiếu niên vươn tay theo thói quen định với lấy cốc nước bên cạnh bàn thì bỗng dưng cơn đau ập đến giống như một cái búa tạ gõ thẳng vào đầu. Lần này không có tiếng kêu, hắn trực tiếp b·ất t·ỉnh trên giường.



Thiếu niên nằm mơ, hắn mơ thấy mình có một cuộc sống mới ở một thế giới. Ở thế giới đó có những sinh vật thần kỳ như là những con chuột to như con mèo biết phóng điện, hay những con ếch cõng củ tỏi, hay các con sâu to bằng bắp tay người, .... quả là một thế giới kỳ lạ bất quá hắn luôn cảm giác như mình đã thấy những sinh vât này ở đây đó rồi. Trong giấc mơ hắn là con một trong gia đình. Gia đình hắn có một khu vườn và dựa vào bán trái cây để kiếm sống. Bố mẹ hắn cũng chăm chỉ làm lụng nên cuộc sống cũng khá giả hắn vì là con một trong gia đình nên cũng được bố mẹ nuông chiều từ nhỏ. cơm dâng tân miệng nước dân tận mồm, cũng ít khi phải làm việc nặng nhọc.

Cuộc sống vẫn trôi qua êm đẹp cho tới khi hắn được 16 tuổi thì biến cố ập đến. Bố mẹ hắn q·ua đ·ời khi đi du lịch trên biển, nghe nói do thuyền gặp phải xoáy nước lớn nên bị đắm. Biết được tin này hắn đã trở nên suy sụp, một lần mất đi cả cha mẹ khiến tâm lý hắn sụp đổ. Hắn tự nhốt mình trong phòng hàng xóm lắng giềng nhiều lần sang an ủi cũng bị hắn đuổi đi.

Do tính cách vốn đã nhu nhược lại thêm suy nghĩ tiêu cực và thời gian dài ăn bám bố mẹ cộng với việc thất bại sau nhiều lần vì không thể nấu ăn và không biết bật nước nóng để tắm thì hắn đã quyết định t·ự s·át.

Hắn uống vào một số lớn thuốc ngủ, hắn cả giác mắt mình nặng dần nặng dần rồi cứ thế th·iếp đi. Trong bóng tối căn phòng dần trở nên yên ắng chỉ còn lại tiếng đồng hồ kêu tích tắc và tiếng thở đang nhỏ dần cho đến khi biến mất hẳn.

" Aaaaa."





Thiếu niên bật dậy từ trong giấc ngủ, khuôn mặt hắn chảy đẫm mồ hôi. Có vẻ như hắn vừa gặp ác mộng. Tiếng đồ hồ báo thức đã đánh thức hắn, hắn cảm giác đầu như muốn nứt ra cả người có cảm giác mệt mỏi.

" Mẹ nó mơ k·iểu c·hó gì thế này xuyên qua thế giới pokemon tôi trở thành loser à. Xúi quẩy."



Thiếu niên chửi nhỏ một tiếng rồi đưa tay định lấy bình nước bên cạnh. Bất chợt hắn nhận ra có gì đó sai sai. Đây không phải là phòng của hắn, không đây vốn chính là phòng của hắn nhưng cũng không phải là phòng của hắn mà lại chính là phòng của hắn. Nói đúng ra đây là căn phòng của hắn ở trong giấc mơ. Trong phòng có bày một cái tivi một bộ máy chơi game đang đc kết nối vào. Trong góc có một bộ bàn ghế học tập trên đó có một bộ máy tính. Trên tường còn có dán một đống poster hình pokemon.



Nhìn căn phòng quen thuộc nhưng lại có chút xa lại này, thiếu niên cảm thấy đầu óc mình có chút hỗn loạn. Hắn ngồi trên giường bắt đầu trầm tư. Thiếu niên bắt đầu sắp xếp lại ký ức của mình, hắn nhớ được tối qua bản thân chạy deadline tới đêm muộn rồi sau đó lên giường đi ngủ. Sau đó là những cơn đau đầu dữ dội, tiếp theo đó là giấc mơ kỳ lạ. Để xác định rõ tình huống, hắn quyết định tự vả mình một cái.

Bốp

" Ừm. Rất đau. Xem ra không phải là đang mơ."

Thiếu niên bước xuống giường đi lại gần cửa sổ. Hắn cần xác định một số việc. Đưa tay kéo lấy rèm ánh sáng từ bên ngoài lọt vào có chút chói mắt. Hắn nheo mắt lại, đẩy ra cửa sổ một cơn gió nhẹ thổi vào mang theo không khí trong lành. Thiếu niên hít sâu một hơi rồi nhìn ra ngoài. Bên ngoài là quãng cảnh một vùng nông thôn với những thửa ruộng vườn rau bảo quanh những ngôi nhà. Phía xa xa có thể thấy một ngôi nhà xây trên đồi bên trên có một cái cối xay gió. Nhìn thấy kiến trúc đó thiếu niên đã xác định được tình trạng của mình.

Hắn đã xuyên qua đến thế giới Pokemon. Từ ký ức có thể nhìn ra được đây chính là Pallet Town, nơi này có thể coi là vùng đất khởi nguyên. Nơi khai sinh ra thế giới Pokemon. Từ bản game đầu tiên đến anime, hết thảy đều từ nơi này bắt đầu.

"Xuyên qua à. Hàiiii."



Thở dài một hơi, thiếu niên tiến lại gần bàn máy tính ngồi xuống, hắn cảm thấy có chút mệt mỏi và đau đầu. Đây có lẽ là hậu quả của việc dung hợp ký ức để lại.

Kiếp trước hắn là một cái 25 tuổi thanh niên bố mẹ mất sớm sống với bà năm 22 tuổi thì bà hắn cũng mất vì già yếu. Xét ra thì hoàn cảnh cả 2 kiếp cũng khá tương tự. Chỉ khác là kiếp trước gia đình cũng không khá giả gì nên sau khi học hết cấp 3 liền đi làm. Cuối cùng c·hết trẻ vì cống hiến cho công việc.

" Cũng tốt, d sao không có cái gì vướng bận."

Hắn rất nhanh đã chấp việc mình xuyên qua. Dù sao cũng vẫn còn sống là được không cần thiết phải suy nghĩ nhiều.

Một lát sau cơn đau đầu giảm hẳn, thiếu niên đứng dậy đi tới phòng tắm xử lý vệ sinh cá nhân. Hắn cũng muốn nhìn xem bản thân thế nào. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì thân thể này sẽ theo hắn tới già.

Đứng trước gương hắn bắt đầu đánh giá bản thân mình. Không biết có phải trùng hợp không vì thân thể này có dung mạo gần giống với kiếp trước vậy nên hắn cũng không cần mỗi khi nhìn thấy ảnh mình thì lại hỏi đây là thằng quái nào đây là chỗ tốt. Nhan sắc của hắn cũng không tệ không quá đẹp trai cũng không quá bình thường. Có lẽ nằm trong khoảng giữa thành tú và đẹp trai. Về tổng quan thì thân thể này ổn hắn tương đối hài lòng.



" Ừm. Tóc trắng. Ta nhớ rõ trong giấc mơ không phải là màu đen sao, kỳ quái."

Thiếu niên bắt đầu lục lại ký ức của mình. Không sai là đen, cả 2 kiếp đều là màu đen.



" Không lẽ cơn đau đầu hôm qua trực tiếp biến tóc từ đen thành trắng rồi. Trước đọc truyện thấy qua một đêm bạc đầu luôn cảm thấy vô lý không ngờ bây giờ lại áp dụng cho bản thân mình. Cơ mà cũng không phải vấn đề lớn."

Thiếu niên rất nhanh liền không để ý vấn đề này, dù sao thế giới này màu tóc xanh đỏ tím vàng đủ cả. Thãy xong quần áo hắn liền đi xuống dưới nhà đi qua cầu thang hắn thấy trên tường có treo vài bức ảnh gia đình trong ảnh hắn thấy bản thân đứng cùng 2 người nam nữ trung niên. Đây là bố mẹ hắn, hắn có thể khẳng điịnh như vậy vì 2 người này giống hệt bố mẹ hắn kiếp trước. xem ra việc hắn xuyên qua cũng không phải là truyện ngẫu nhiên.

Không tiếp tục suy nghĩ về chuyện đó hắn cần làm bây giờ là kiếm gì đó bỏ vào bụng. Đi vào phòng bếp rồi mở ra tủ lạnh nhìn vào trong chỉ thấy có một ít rau hơi héo một ít thịt khô được đóng gói. Nấu tạm một ít hắn bắt đầu vừa ngồi ăn vừa tính xem sau này mình sẽ làm gì.

Bắt một pokemon rồi lên đường trở thành pokemon master, hắn tự nhận là mình không quá có hứng thú. Khi còn nhỏ cơ thể cũng có ước mơ trở thành trainer, hắn đã dành tất cả tiền tiết kiệm của mình để mua một con pokemon từ một ông chú bán cá ở lễ hội, theo lời ông chú đó nói con pokemon đó đã từng chiến đấu với thần bầu trời, đã vượt qua biển cả và đánh bại vô số pokemon. Lúc đó hắn đã tin nên đã bỏ tiền ra để mua nó khi về hắn đã đem khoe với bố mẹ thì bị bố mẹ nói hắn đã bị lừa bất quá hắn còn không tin. Hắn đã đem nó ra để khiêu chiếu con Spearow mà hắn gặp được. Lần đó nếu không phải chạy nhanh thì hắn đã có thể hắn đã nằm giường 1 tuần. Có lẽ bị ám ảnh từ chuyện đó hắn quyết định từ bỏ giấc mơ trở thành trainer, con Magikarp hắn mua đã trở thành cá cảnh trong nhà.

Thiếu niên mặc dù cũng không chịu ảnh hưởng từ ký ức cũ bất quá hắn cũng không thật sự muốn trở thành trainer vì hắn cảm thấy rất mất thời gian. Nào là khiêu chiến gym leader rồi huấn luyện pokemon hắn thấy mình không đủ kiên nhẫn để trainer nên hắn trục tiếp từ bỏ.



"Thôi được rồi. Đi một bước tính một bước, không quan trọng."

Rất nhanh thiếu niên cũng không suy nghĩ nữa. Hắn quyết định trước hết sẽ kế thừa sự nghiệp gia đình, dù sao với thu nhập từ vườn berry thì cơ bản cũng không cần lo vấn đề cơm áo, nếu chăm sóc tốt có thể thu hoạch được berry chất lượng cao hay trồng được một số loại berry hiếm thì cuộc sống dư dả cũng không khó. Hắn kiếp trước khi còn nhỏ cũng làm qua ruộng vườn rồi, kết hợp với kiến thức của kiếp này thì chăm sóc một vườn cây không có vấn đề gì.

Ăn sáng xong hắn quyết định ra xem một chút vườn berry thế nào. Dọn dẹp xong bát đĩa hắn liền đứng dậy đi ra ngoài. Khi đi qua phòng khách, hắn lấy một ít thức ăn tổng hợp cho pokemon rồi tiến lại gần bể cá. Trong bể cá một đầu Magikarp lập tức ngoi lên ngáp ngáp vài cái như đang chào hỏi. Hắn đưa tay xoa xoa đầu nó rồi thả thức ăn vào.

" Ngày mới tốt lành Magikarp."

Mặc dù tiềm năng của cái này cá ngốc không cao lắm nhưng nuôi lâu cũng vẫn rất có tình cảm. Hắn vì không có dự định trở thành nhà huấn luyện nên cũng không cần nó phải tiến hóa, để làm cá cảnh cũng rất tốt.

Cho Magikarp ắn xong hắn liền đi ra cửa sau nối với vườn berry. Đứng trước cửa hít sâu một hơi, cảm nhận nắng sờm chiếu vào, hắn thả lỏng cơ thể vươn vai một cái cảm giác toàn bộ cơ thể đang được thả lỏng.

" Thoải mái. "

Thiếu niên cất bước đi thẳng tới vườn berry. Trước mắt hắn là một khu vườn khá rộng rãi, từng hàng cây được trồng thẳng hàng, đếm sơ qua có khoảng hơn trăm cây. Trên cây có nhiều trái berry treo lủng lẳng, dựa vào màu sắc để xem thì có lẽ sắp thu hoạch được rồi. Bất quá nhìn chất lượng berry hơi kém hơn so với bình thường có lẽ do vừa qua không được chăm sóc. Việc chăm sóc cây côi ở thế giới Pokkemon khá là đơn giản, chỉ cần chăm chỉ tưới nước thì cây phát triển ổn định. Nếu có thêm một số pokemon hệ cỏ ở cạnh sử dụng hệ cỏ năng lượng thì cây sẽ phát triển rất tốt. gia đình hắn lúc trước cũng có một con Bellsprout đây là Pokemon của bố hắn, lúc đi du lịch bố mệ hắn mang nó theo và cũng không chở về nữa.