Chương 8: Kiếm việc làm
Một tuần sau
Noah đi đến thế giới này đã được gần hai tuần, hắn cũng dần quen thuộc với cuộc sống bây giờ.
Sáng thức dậy rèn luyện thân thể, huấn luyện Gastly chiêu thức tiện thể còn có thể tăng tiến lên tình cảm và độ ăn ý của cả hai. Tối đến lại về phòng trọ lên mạng học tập thêm những kiến thức mới.
Những thứ ngày xưa hắn chỉ có thể thấy qua phim giờ đây có thể thực hiện được, pokemon đã không còn bị giới hạn ở bốn chiêu thức nữa, rất nhiều chiến thuật mà kiếp trước Noah không thể làm được thì bây giờ hoàn toàn có thể. Điều kiện cần thiết nhất ở đây là sự ăn ý của hắn và Gastly cộng thêm mức độ thuần thục chiêu thức của nó nữa mà thôi.
Nhưng cuộc sống như vậy cũng không thể kéo dài mãi mãi được. Hôm nay Noah phải đối đầu với một vấn đề nan giải đó chính là hắn thiếu tiền a.
Số tiền mà Jenny cục trưởng đưa cho hắn đã gần như tiêu hết rồi, không phải do hắn tiêu xài hoang phí mà chỉ có thể nói thực tế lúc nào cũng khác xa kế hoạch a.
Số pokeblock tưởng rằng có thể để Gastly ăn đủ hai tuần thực tế không đủ cho nó qua nốt hôm nay. Noah chỉ có thể nói sức ăn của Gastly quá lớn hoặc có thể nói là do năng lượng mà nó cần để hấp thu xa xa vượt qua các pokemon khác.
Noah nhìn thấy kết quả như vậy vừa mừng vừa sợ. Gastly năng lượng hấp thu nhiều càng chứng tỏ thiên phú của nó cao hơn pokemon khác rất nhiều, điều này cũng có thể hiểu rằng nó sắp tăng cấp rồi.
Muốn bước vào trung cấp pokemon ngoại trừ tiến hóa ra thì còn một cách khác có thể để nó làm đến chính là cung cấp đầy đủ năng lượng. Cái trước chỉ là hạ sách mà thôi bởi vì tiến hóa vội vàng mà tiềm lực của pokemon cũng từ đó mà trôi đi theo đến cuối cùng cả đời cũng đừng mơ tiến thêm một bước.
Đây chính là kinh nghiệm mà hắn học được sau những lần học hỏi trên mạng. Ở đó có một giả thuyết được gọi là “tiến hóa hoàn hảo” đơn giản có thể hiểu là ở mỗi cấp độ trước khi tiến hóa huấn luyện gia phải đào móc toàn bộ tiềm lực của pokemon rồi mới để nó tiến hóa. Cách này rất khó, đòi hỏi rất cao về năng lượng lẫn phương pháp huấn luyện của huấn luyện gia, nhưng hiệu quả của nó cũng rất rõ ràng đó chính là pokemon sẽ không đánh mất đi tiềm lực, thậm chí còn có thể tăng lên.
Noah cảm thấy bản thân còn chưa thể nào đào ra được hết tất cả tiềm lực của Gastly, nếu bây giờ mà để lợi ý trước mắt che mờ cho nó tiến hóa vội vàng sẽ chỉ làm hại nó mà thôi.
Chính vì vậy cho dù có c·hết đói hắn cũng phải cố gắng để nó có được hoàn cảnh tốt nhất để phát triển. Đây không phải là lời hứa của hắn dành cho Gastly khi nó quyết định đi theo mình sao.
Gastly lúc này đang bay ở một bên chú ý tới huấn luyện gia của mình suy tư, tuy thường ngày nó chỉ cười hi hi ha ha nhưng nó rất thông minh, rất nhiều chuyện nó đều có thể hiểu được.
Nó bay đến bên cạnh Noah lấy thân thể của mình ủi ủi bàn tay của hắn.
“ Gastly gastly ...”
Nếu không thì sau này để ta ăn bớt lại a.
Đang ở trong suy tư Noah nhận thấy được bàn tay mình bị người cọ không khỏi cúi đầu nhìn xuống. Nhìn thấy Gastly b·iểu t·ình dù vẫn chưa hoàn toàn hiểu hết được ý nghĩa trong lời nói của nó nhưng qua mấy ngày ở chung Noah cũng có thể đoán ra chút ít.
Thấy nó vì mình mà lo lắng như vậy Noah đôi môi không khỏi khẽ nhấc lên một vệt độ cung. Đây là cảm giác mà một gia đình cần có a, quan tâm chia sẻ lẫn nhau làm chủ nhân của nó Noah sao có thể bỏ cuộc được.
“Ngươi đang nói gì vậy, phải cố gắng ăn thật nhiều để sau này trở nên mạnh mẽ. Có như vậy ngươi mới có thể tốt hơn bảo vệ ta không phải sao ?”
Nghe thấy hắn nói như vậy Gastly trong mắt hiện lên vẻ cảm động, thân thể của nó di chuyển càng nhanh hơn làm cho Noah cảm thấy bàn tay hơi ngứa.
Nó tự nhủ trong lòng phải cố gắng lên a Gastly.
An ủi xong Gastly sau khi, Noah bảo nó quay lại trong bóng của mình nếu không có sự việc gì quá hệ trọng hắn mới có thể thu Gastly thu vào pokeball nếu không hắn luôn tự do cho nó ở bên ngoài.
Một là vì có thể bảo vệ an toàn của hắn, hai là hắn đã hỏi qua trải nghiệm của nó ở trong pokeball. Tuy không hoàn toàn nghe hiểu nhưng nhìn nét mặt của nó cũng đủ biết nó chẳng yêu thích gì việc ở trong đó.
Chỉnh chu lại một chút quần áo, Noah bước ra ngoài nhà trọ bắt đầu lên đường tìm kiếm công việc đầu tiên của mình ở thế giới này.
Đối với hắn mà nói làm việc ngoài giờ đã là thường như cơm bữa, thử hỏi sinh viên ai chưa từng một hai lần ra ngoài tìm kiếm cho mình một công việc làm thêm đâu.
Rất nhanh hắn đã xác định được mục tiêu của mình, nhìn trước mặt cửa hàng bánh ngọt ánh mắt của Noah khóa lại vào một bảng thông báo tuyển nhân viên của nó.
Noah đọc lướt qua một lần, yêu cầu của nó cũng rất đơn giản không có yêu cầu về tuổi tác, chỉ cần ngươi không bị ghi vào sổ đen của Jenny tiểu thư là được.
Nhưng dòng cuối cùng của nó lại bắt nhân viên có được kiến thức cơ bản về các loại pokemon. Noah nhìn đến đây không nhịn được chửi thề một câu, có cái nhân viên bán hàng mà cũng yêu cầu đến kiến thức pokemon cũng đủ kỳ hoa a.
Tuy nghĩ như vậy nhưng hắn vẫn bước chân đi vào bên trong, vì dù sao tìm hơn nửa thành phố mới có thể tìm thấy được một cửa hàng tuyển nhân viên mà không yêu cầu tuổi tác a. Nhưng chỗ khác đi hoặc là chê hắn quá nhỏ tuổi hai cũng là chê hắn quá nhỏ tuổi.
Bước vào bên trong một mùi thơm phả vào mặt, phải nói không hổ là cửa hàng bánh ngọt a. Vừa vào đến bên trong Noah đã nhìn đấy một hàng người có đứng có ngồi tụm ba tụm năm nói chuyện với nhau. Lớn nhất có hơn bốn mươi tuổi trẻ nhất cũng có giống Noah thế này chưa đủ mười lăm tuổi.
Có vẻ như tất cả mọi người đến đây đều vì cái chân nhân viên bán hàng a. Noah thấy vậy trong lòng nghi hoặc dù việc làm là nhu cầu tất yếu nhưng cũng không cần vì vậy và tập chung tranh giành đông như vậy . Không thấy mấy cửa hàng khác hắn đi qua thường chỉ có một hai người đến ứng tuyển sao.
Mọi người nhìn thấy sự xuất hiện của Noah cũng không ngạc nhiên gì, nhiều nhất là ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái rồi tiếp tục công việc của riêng mình. Noah cũng không quan tâm đến ánh mắt của những người khác đi đến một góc vắng vẻ lấy cho mình một cái ghế rồi ngồi xuống.
Đợi một lúc sau lại lục tục có thêm vài người đi tới, rất nhanh thì cũng gia nhập vào trong đoàn thể nào đó trò chuyện chỉ có Noah vẫn ngồi đó một mình nhắm mắt dưỡng thần nhìn có vẻ hơi lạc loài.
Khi mọi người đến hết sau khi, từ phía cửa hậu của nhà hàng đi đến một người phụ nữ trung niên. Người này vừa đi đến tất cả tiếng ồn ào trong phòng lập tức im ắng lại, tất cả mọi người ánh mắt nhìn về phía cô ta tràn đầy sùng bái cùng cung kính.
Có lẽ chỉ có Noah là người duy nhất không biết việc gì đang diễn ra ở đây mà thôi. Người phụ nữ trung niên kia đứng ở trên bục nhìn lướt qua tất cả mọi người, khi ánh mắt của nàng nhìn đến ai người đó đều không tự chủ cúi thấp đầu của mình xuống duy chỉ có Noah cái này ngây ngô nhân vật quần chúng không biết gì vẫn ngẩng đầu mắt đối mắt với nàng.