Phượng Lễ

Chương 16: Chương kết thúc




Edit: Sakura Trang

“Tới, tiểu quân, đây là môn học hôm nay.” Lạc Minh Lâm sờ bụng tròn vo của Cẩn Thư nói.

Lúc này, Cẩn Thư đang nằm ngửa ở trên giường, hai chân dang ra, bụng nhô thật cao. Cái gọi là môn học, là huấn luyện mở rộng trước sinh, từ mang thai sơ kỳ liền một mực kéo dài tiến hành, bây giờ đã đến giai đoạn mấu chốt, ngọc thể cũng đã đổi thành cây lớn nhất, to hơn nắm tay, trọng lượng vô cùng khả quan. Trong đoạn thời gian trước sinh sản này cần luôn được ngọc thể to lớn này mở rộng, phỏng đoán còn có chừng mười.

Lạc Minh Lâm đút cây ngọc thể lớn nhất này vào từng chút, cho đến từ bên ngoài đã không nhìn thấy ngọc thể, lúc này ngọc thể ở bên trong cũng đúng lúc đỉnh đến tử cung, hắn hỏi: “Tiểu quân cảm giác thế nào?”

Cẩn Thư không nhúc nhích được, chỉ có thể ở trên giường nhỏ hơi cọ cọ, “Khá tốt… Chính là hơi trướng…”

Lạc Minh Lâm cũng sờ xung quanh miệng huyệt cắm ngọc thể, tuy nói ngọc thể này tương đối lớn, nhưng dẫu sao mở rộng đã làm mấy tháng, bây giờ miệng huyệt chẳng qua là hơi có chút chặc, cũng sẽ không quá khó chịu.

Thậm chí, tiểu huyệt đã bắt đầu chủ động phụt ra phụt vào ngọc thể, co giật phun ra mật dịch. Cẩn Thư lại ở trên giường cọ sát, muốn áp sát về phía Lạc Minh Lâm.

Lạc Minh Lâm đè lại y, “Biết tiểu quân mỗi ngày đều muốn phát tình, chẳng qua môn học vẫn là phải làm, đừng có biếng nhác.”

Cẩn Thư cũng biết chuyện này, phu chủ của y trên việc thi hành quy tắc luôn luôn là hết sức nghiêm khắc, chẳng qua là y luôn không nhịn được nghĩ muốn thân cận Lạc Minh Lâm. Từ sau khi mang thai, y có thể cảm nhận được Lạc Minh Lâm đối với y yêu mến và quan tâm sâu hơn, càng như vậy y lại càng muốn thân cận Lạc Minh Lâm, tốt nhất một khắc cũng không rời xa.

Chẳng qua trước mắt vẫn cần làm bài.

Hai tay Cẩn Thư nắm chặc chăn nệm, cẩn thận cảm thụ đồ vật trong cơ thể, sau đó bắt đầu ngọa nguậy co rúc lại hoa huy*t, cố gắng cự vật cự vật tống ra bên ngoài cơ thể.

Chỉ thấy hoa huy*t có một đầu nhỏ màu xanh biếc như ẩn như hiện, mỗi lần mới ra tới một chút liền lại bị hút trở về.

Ngọc thể này quá lớn, bên trong hoa huy*t lại trơn trượt, mỗi lần Cẩn Thư nín thở đem ngọc thể tống ra một chút, lại sẽ vì hô hấp tự động hút ngọc thể trở về.

Bất đắc dĩ, Cẩn Thư chỉ đành phải cưỡng bách mình kéo dài thời gian nín thở, đem khí lực toàn thân tập trung tới miệng huyệt, không dám buông lỏng chút nào. Cảm nhận được ngọc thể lại một lần nữa chui ra tiểu huyệt, lần này y không có lập tức dừng lại, mà là tiếp tục dùng sức, thừa dịp đẩy ngọc thể trượt ra bên ngoài cơ thể, thẳng đến ngọc thể đã lộ ở bên ngoài tầm ba tấc.

“A…” Cẩn Thư từng ngụm từng ngụm thở hào hển, mặt nghẹn đỏ bừng, “Rốt cuộc đi ra…”

Lúc này, hạ thể của Cẩn Thư giống như một cái chén ngọc vậy.

Đợi hô hấp hơi vững vàng một ít, Cẩn Thư lại dùng sức đem còn dư lại hơn nửa đoạn tống ra bên ngoài cơ thể.

Trải qua một lần, Cẩn Thư đã cả người là mồ hôi, vật nhỏ trong cơ thể ở lúc y làm bài thì cũng không an phận, thỉnh thoảng đá một cước, để cho y đẩy ngọc thể ra hết sức khó khăn.

Quá trình này, Cẩn Thư mỗi ngày muốn lặp lại năm lần, lặp đi lặp lại rèn luyện lực lượng và độ bền bỉ của hoa huy*t lấy thích ứng quá trình sinh sản rất dài. Mỗi ngày sau khi huấn luyện kết thúc ngọc thể liền ở lại trong người cho đến huấn luyện lần tiếp theo bắt đầu, một mực phải kéo dài đến trước sinh sản.

Bởi vì ngọc thể quá lớn, ưỡn bụng hoạt động cũng không có phương tiện, mấy ngày cuối cùng Cẩn Thư vẫn là không mảnh vải dang chân nằm ở trên giường.

Có chút nhàm chán, nằm mấy ngày Cẩn Thư không khỏi bắt đầu suy nghĩ bậy bạ, vật nhỏ này ngược lại là thật biết kìm nén, điểm này giống như phu chủ của y…

Không giống y, mỗi lần đều là cầu xin tha thứ thật sớm…

Nghĩ đến cuộc sống trong thời kỳ mang thai không tiết tháo, Cẩn Thư có chút đỏ mặt. Sau khi sinh sản ít nhất ba tháng không có biện pháp dùng hoa huy*t hoan ái với phu chủ, mùi vị của côn th*t để cho y có chút nhớ nhung…

Phu chủ nói cũng không sai, mình cũng quả thật rất tao, rõ ràng sáng sớm phu chủ còn ôn nhu cắm y một lần, bây giờ liền lại có điểm ướt…

Cẩn Thư vừa nghĩ tới cảm thấy dưới người có chút ướt, sau đó một trận đau đớn dâng lên.

Cẩn Thư ý thức được, đây là muốn sinh sản.

Bây giờ đau đớn còn chưa phải là rất kịch liệt, y giùng giằng ngồi dậy, kéo sợi dây mép giường. Sợi dây này buộc một chuỗi chuông, đặc biệt thuận lợi để Cẩn Thư khẩn cấp thì gọi người.

Hạ nhân nghe vậy nhanh chóng đi tìm Lạc Minh Lâm. Đến khi Lạc Minh Lâm chạy tới, Cẩn Thư mới vừa chịu đựng qua một trận đau, sắc mặt tái nhợt, cả người là mồ hôi, hắn rút ra ngọc thể trong cơ thể phát hiện hạ thân đã thấy đỏ.

Lạc Minh Lâm có chút đau lòng, nhưng đau tiền sản muốn kéo dài chừng một ngày mới sẽ bắt đầu sinh sản, sản đạo của song tính chật hẹp, cho dù là thuận sản cũng phải mấy giờ, trong thời gian này thể lực tiêu hao cực lớn.

Lạc Minh Lâm nhận lấy chén nước đường nhỏ do hạ nhân đưa đến, đút từng hớp từng hớp cho Cẩn Thư.

Không bao lâu, đại phu đến, nhìn một chút tình trạng của Cẩn Thư, nói với Lạc Minh Lâm: “Hiện tại mới vừa thấy đỏ, ước chừng phải đến mai mới có thể sinh sản. Tình trạng của thiếu quân tốt hơn so với nhiều song tính, trong thời gian này để cho thiếu quân ăn mọt chút, nghỉ ngơi một chút, sinh sản ngày mai cũng sẽ thuận lợi rất nhiều.”

Lạc Minh Lâm nhíu mày một cái, nói: “A Cẩn vô cùng đau đớn, như vậy không có cách nào chìm vào giấc ngủ.”

“Ban đầu trận đau sẽ không quá thường xuyên, ước chừng một hai giờ một lần, trong thời gian này có thể để cho thiếu quân nghỉ ngơi một chút, đến khi ngày mai đau đớn mới có thể dày đặc hơn.”

Đại phu hơi ngừng một hồi, cẩn thận nới với Lạc Minh Lâm: “Nếu như Lạc thiếu gia lo lắng, có thể luôn ở bên cạnh cùng thiếu quân, Lạc thiếu gia ở bên người có thể hóa giải lo lắng của thiếu quân.”

Lạc Minh Lâm nghe xong gật đầu một cái.

Vào lúc này Cẩn Thư không còn cơn đau nữa nữa, nắm hai tay của Lạc Minh Lâm, nhỏ giọng nói: “Phu chủ, bây giờ không quá đau.”

Lạc Minh Lâm đắp chăn cho y, “Kia tiểu quân ngủ một chút đi, muốn ăn chút gì không? Ta để phòng bếp làm cho ngươi, lát nữa chờ ngươi tỉnh lại rồi dùng.”

“Tôm phù dung…”

Lạc Minh Lâm cười một tiếng, lại dặn dò nhà bếp chuẩn bị thêm những món khác.

Hôm nay, Cẩn Thư trải qua vô cùng không yên ổn, mỗi lần ngủ chưa bao lâu, liền bị trận đau xuất hiện hành hạ tỉnh lại, hơn nữa ngày càng kịch liệt hơn, thời gian mỗi lần càng kéo dài hơn trước, phát tác cũng càng ngày càng thường xuyên.

Lạc Minh Lâm bên Cẩn Thư cả ngày, tiểu quân của hắn ban đầu còn có thể tán gẫu một chút với hắn, bây giờ cũng đã chỉ có thể nắm cánh tay của hắn, cắn môi cố nén đau đớn, vô cùng đau đớn mới kêu hai tiếng, một trận đau đớn qua đi thường thường nghỉ ngơi không được hai khắc đồng hồ liền nghênh đón một vòng hành hạ mới.

Đến chạng vạng tối ngày thứ hai, trong thoáng chốc Cẩn Thư cảm thấy hạ thể nóng lên, giống như là tiểu ra giường vậy, một dòng chất lỏng không chịu khống chế tràn ra giường.

“Phu… Phu chủ… Nước ối… Vỡ…”

Lạc Minh Lâm vội vàng gọi đại phu tới. Đại phu nhìn một chút tình huống, nói với Lạc Minh Lâm: “Thiếu quân đây là muốn bắt đầu sinh sản, vị trí của tiểu thiếu gia rất chính, tim thai cũng vô cùng có lực, Lạc thiếu gia không cần quá lo lắng.”

Đại phu lại tra xét tử cung và sản đạo hoa huy*t của Cẩn Thư, “Tử cung của thiếu quân đã bắt đầu mở ra, sản đạo mở rộng cũng rất đầy đủ, sinh sản sẽ rất thuận lợi. Chẳng qua là thiếu quân vẫn phải chịu đau một trận.”

Cẩn Thư không nghe rõ đại phu và Lạc Minh Lâm đang nói gì, đau đớn sinh sản để cho y cảm thấy sống không bằng chết, thỉnh thoảng ngắn ngủi được nghỉ ngơi cũng chỉ là biểu thị vòng hành hạ kế tiếp sắp bắt đầu. Y nắm cánh tay của Lạc Minh Lâm không buông tay, chỉ cảm thấy chỉ cần người trong tay vẫn còn ở đây, y có lẽ có thể kiên trì lâu hơn nữa.

Cầm lấy tay ngươi nọ cho y dũng khí to lớn. Y sợ không phải là đau đớn, không phải là chết, sợ duy nhất đó là rời xa phu chủ.

Cánh tay của Lạc Minh Lâm hằn từng vết cào đỏ, có chỗ đã tím bầm lên.

“Thiếu quân, người kiên trì một chút nữa, hạ thân dùng sức, chờ tiểu thiếu gia đi ra là tốt.”

Lạc Minh Lâm dụ dỗ Cẩn Thư, hốc mắt cũng có chút đỏ lên, “Tiểu quân, giống như bình thường vẫn huấn luyện vậy, hít thở sâu.”

Cẩn Thư chịu đựng, theo lời của Lạc Minh Lâm hít một hơi thật sâu lại chậm rãi phun ra ngoài.

“Dùng sức.”

Cẩn Thư nghe chỉ thị, theo bản năng hạ thân bắt đầu dùng sức.

“A! Muốn đi ra…” Y cảm thấy tử cung mở ra, có vật gì đang chui ra.

“Tới, hô hấp.”

“Dùng sức.”

Cẩn Thư vô cùng mệt mỏi, nhưng còn không có kết thúc, y đã có thể cảm nhận được hài tử của mình đang rời khỏi tử cung.

Kiên trì một chút nữa, sắp kết thúc rồi.

“Thiếu quân kiên trì một hồi nữa, tiểu thiếu gia lập tức đi ra!”

Y lại hít thở sâu một lần, sau đó tiếp tục dùng sức.

“A a a!!” Cẩn Thư dùng sức thật mạnh, hài tử rốt cuộc hoàn toàn trượt ra khỏi tử cung, hoàn toàn đi vào sản đạo.

Hài tử trong cơ thể tựa như cũng biết sắp được gặp mặt phụ mẫu, tự mình cũng vùng vẫy chui ra ngoài, lại qua một khắc đồng hồ, trong phòng vang lên một trận tiếng khóc vang dội.

Hài tử của bọn họ, rốt cuộc đã tới cái thế giới này.

Mới vừa sinh sản xong Cẩn Thư miệng to thở gấp, tóc dán vào trán, ướt sũng mồ hôi, giọng y khàn lại, uể oải gọi Lạc Minh Lâm, “Phu chủ… Hài tử…”

Lạc Minh Lâm om hài tử đến trước mặt Cẩn Thư, “Tiểu quân, đây là nhi tử của chúng ta, khổ cực ngươi!” Nói xong hắn hôn lên trên trán của Cẩn Thư.

Cẩn Thư nhìn hài tử tràn đầy nếp nhăn, đây là một nam hài hết sức khỏe mạnh, sau đó y yên lòng, trầm trầm đã ngủ.

Lúc hài tử ra đời, vừa qua khỏi giờ Tý, quá trình sinh sản của Cẩn Thư kéo dài suốt ba giờ. Một ngày mới đến, bọn họ cũng nghênh đón một sinh mạng mới.

Lạc Minh Lâm nhìn hai người một lớn một nhỏ, nhớ lại cảnh tượng lần đầu tiên gặp Cẩn Thư, thời điểm đó Cẩn Thư mặc dù hết sức lôi thôi, nhưng một đôi mắt sáng ngời trực tiếp chiếu vào trong lòng của hắn, cuối cùng y kéo vạt áo mình, dùng giọng mềm nhũn nói, “Ngươi dẫn ta đi theo, ta sẽ rất nghe lời.”

Sau đó hắn nuôi Cẩn Thư giống như nuôi con chim nhỏ vậy, điều giáo từng chút một,  bồi dưỡng cảm tình từng chút một, cho tới sau này, hắn cho Cẩn Thư một tràng phượng lễ.

Phượng, vốn chính là loài chim dùng lồng nhốt lại.

Hắn có đầy đủ kiên nhẫn, hắn dùng các loại quy tắc, trói buộc cộng thêm quan tâm từng li từng tí chế tạo một nhà tù tinh xảo cho chim nhỏ của hắn.

Sau đó chim nhỏ của hắn không thể rơi xa.

– Hoàn –