Kể từ khi quen biết tới nay, tôi với Tập Hiểu Bắc đều được thỏa mãn về mặt sinh lý, thế nhưng tâm lý lại cách xa cả dặm. Vậy mà đêm nay không giống thế, hai người tâm lý tương thông, làm tình như thiêu thân lao vào lửa, cực kỳ vui thích.
“Quản Giang Đào, em là một con hàng dâm đãng!” Tập Hiểu Bắc ép chân tôi lên ngực, bởi vì thứ “thuốc trị lãnh cảm” chết tiết kia mà bên trong tôi đã sớm ướt át khiến anh ra vào cực kỳ thuận lợi, túi nang không ngừng đánh lên mông tôi phát ra tiếng “bốp bốp”, chọc cho tôi phải siết chặt lấy ga trải giường, lăn qua lộn lại chỉ kêu được đúng hai chữ “Anh, ngứa.”
“Ngứa! Con mẹ nó tôi có phải gậy gãi ngứa đâu!” Tập Hiểu Bắc rốt cục bị chọc giận, kéo tôi từ trên giường ném xuống thảm.
“Em nói đi, tôi phải chơi em như nào mới hết ngứa?!”
Tôi đã biết trước là không thể nào rồi, thế nhưng dựa vào bản năng nguyên thủy, tôi quỳ nằm xuống đất, nhếch mông lên thật cao. Tập Hiểu Bắc phẫn hận đặt tay lên mông tôi, sau đó không biết sao lại lè lưỡi liếm đùi non, đồng thời bắt đầu ve vuốt thứ phía trước. Hai đợt kích thích mãnh liệt kèm theo sự khát cầu từ phía sau, tôi rất nhanh đã cương, đang chuẩn bị bắn đến nơi thì Tập Hiểu Bắc đột nhiên buông tay, túm lấy eo tôi nhấc lên, đè nghiến vào tường.
Anh tách mông tôi ra, tiến vào lần thứ hai, ra lệnh cho tôi cúi đầu nhìn xuống hạ thân mình. Hai tay tôi chống lên vách tường, nhìn thấy anh hung hăng ra vào, dương v*t của tôi ngẩng đầu, đứng thẳng, run rẩy, sau đó bắn lên tường trong tiếng hét lớn của chính bản thân mình. Cùng lúc đó, phía sau tôi bị một dòng nhiệt nóng đổ đầy, chảy men xuống sau khi Tập Hiểu Bắc rút khỏi.
“Còn ngứa không?” Tập Hiểu Bắc kề sát lỗ tai tôi, thở dốc.
“Không…” Tôi run rẩy trượt xuống dưới.
“Quên chưa nói cho em, thuốc giải của thứ này chính là tinh dịch.”