Phúc Thê Doanh Môn

Phúc Thê Doanh Môn - Chương 11: Chương 11: Nấu Cơm.




Vốn phòng bếp không lớn, bỗng chốc chen vào hai người nam nhân có thân hình cao lớn, nhất thời có vẻ chật chội không chịu nổi, hơn nữa Lý Tiểu Ngũ vây quanh tam ca hắn đùa giỡn, Lý Mạn bất đắc dĩ bị chen đến phía sau bệ bếp, không có cách nào nhào bột.

Lý Ngôn thấy thế, liền kéo hai đệ đệ, sau đó chỉ chỉ cá trên thớt, mỉm cười nói với Lý Mạn, "Vất vả ngươi."

Giữa trưa ăn cá sao? Nhưng cô đang nhào bột, dự định nấu mì.

"Tiểu Ngũ, đệ phụ trách nhóm lửa." Lý Ngôn phân phó tiểu đệ, sao đó kéo tam đệ ra cửa.

Các ca ca đều trở về, Lý Tiểu Ngũ liền hoạt bát lên nhiều, "Tỷ tỷ, ta giúp tỷ nhóm lửa."

Lý Mạn thầm liếc mắt nhìn hắn, rốt cuộc là nàng nghĩ sai ý của tiểu tử này, hay là hắn căn bản nói dối quân tình? Vốn chỉ có hai người ăn trưa, tự dưng nhiều hơn ba người, xem ra, không thể nào nấu mì, nhưng bột đã nhào, giữa trưa không ăn thì rất lãng phí.

Suy nghĩ một chút, Lý Mạn quyết định nấu hơn nửa nồi cơm tẻ, bột này dứt khoát làm chút bánh bao là được rồi.





Đã quyết định giờ thì bắt đầu làm việc.


Nàng trước tiên múc hai bát gạo, vo sạch đổ vào nồi lớn nấu, lại đem khay hấp đặt vào trong nồi, sau đó đem bột đã nhào xong, nặn nặn thành những cái bánh bao cân xứng để trên khay hấp, đắp kím nắp, để Lý Tiểu Ngũ đi nhốm lửa.

Khi cơm đã nấu xong, Lý Mạn nhìn hai con cá chép béo khỏe trên thớt, đã xử lý sạch sẽ, nhưng nàng còn múc hai gáo nước rửa sạch lại một lần nữa.

Lại lấy ra một cái chảo khác, rửa sạch sẽ, nói với Tiểu Ngũ đang ở phía dưới nhóm lửa, "Chảo này làm nóng một chút, để ta nấu cá."

"Lý Tiểu Ngũ nhìn tay cô chỉ cái chảo, lập tức hiểu ý cô, đem bếp lò khác nhóm lửa, để chảo lên bếp, sau đó cho thêm củi vào, hai bên bếp lửa đều rừng rực.


Chờ chảo nóng, Lý Mạn đổ mỡ vào, mỡ lăn một vòng, liền lưu lót đem hai con cá bỏ vào, một thanh âm két két vang lên, mùi thơm của cá nháy mắt lan tỏa khắp nơi.

Cá chép kho tàu, coi như là món sở trường của Lý Mạn, mặc dù gia vị không nhiều lắm, nhưng nàng đã làm hết sức để vị ngon hơn.



Bên này, nàng và Lý Tiểu Ngũ hai người đang bận rộn, bên ngoài, ba nam nhân cũng có vẻ bề bộn nhiều việc.


Lý Mặc ở bên gốc cây đào, dọn dẹp con gà rừng Đại Hắc ngậm về.

Lý Ngôn ở trong sân chặt củi, Lý Thư đâu? Không thấy...


Nhưng chỉ chốc lát sau, Lý Thư từ sau viện chạy đến tiền viện, nhanh nhẹn đem củi chặt xong bên người Lý Ngôn xếp chồng lại, "Nhị ca, trong phòng bếp, củi không nhiều lắm, để đem qua đó một ít."

"Để xuống." Lý Ngôn cầm búa, nhìn thấu tâm tư của hắn, nhướng nhướng mày, hỏi, "Không phải bảo đệ đi dọn phân sao, làm xong chưa?"

Khuôn mặt tuấn tú của Lý Thư nhất thời tối sầm, "Hôi chết, sao huynh không làm?"

"Không phải đệ nói muốn làm chút gì đó cho nàng vui sao? Huynh cho đệ biết, nữ nhân đều thích sạch sẽ, đệ dọn nhà xí sạch sẽ, nàng nhất định có vài phần kính trọng đối với đệ." Lý Ngôn nói.

Lý Thư mới không tin đâu, nữ nhân kia làm cơm trưa sẽ xong ngay, mùi cá thơm phức như vậy, hắn một thân hôi hám đi ăn cơm, nữ nhân kia thích mới lạ, nhị ca đúng là lừa người, nhưng lần này, hắn tuyệt đối sẽ không làm.

"Nhị ca, thơm quá, đệ thấy bụng mình đói hơn rồi, đệ đi xem coi cơm chín chưa."