Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 24: Ăn lẩu dê




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong phòng trống rỗng, ngoài cửa sổ khí lạnh thổi vào, làm Dận Chân nhớ tới hình dáng phúc tấn, trong phút chốc như ngửi thấy mùi hương thơm nhẹ đặc trưng chỉ thuộc về một người...

" Tứ Gia, đến giờ dùng cơm rồi ạ?"

"ừ....." Dận Chân thất thần mà đáp, nhìn tiểu thái giám còn chưa lui hắn vẫn là đã mở miệng:

"Đến chỗ đích phúc tấn"

...

Bên chỗ Trang Uyển, nàng tâm tình không tệ. Chuyện ăn uống hàng ngày trong phủ thường rất quy cũ cầu kỳ, Trang Uyển không mấy ưa thích. Nghĩ đến hôm nay thời tiết se lạnh liền muốn ăn lẩu dê, từng miếng thịt tươi ngon được nhúng vào nước lẩu nóng, không gì tuyệt hơn. Hơn nửa buổi trưa có nghe nói Tứ gia ở Hương Vận Uyển, chẳng sợ quấy rầy Trang Uyển nhanh chóng sai Trúc Cầm chuẩn bị thức ăn nấu lẩu dê...

Mùi sa tế cùng tỏi phi thơm lừng tràn ngập không gian làm Trang Uyển ngửi qua thôi cũng đã bụng đói cồn cào, cố gắn duy trì hình tượng chuẩn mực của đích phúc tấn. Sau đó vì để tiện cho việc nấy nướng Trang Uyển sai Trúc Tương tháo gỡ trang sức cũng thay luôn bộ y phục khác đơn giản thuận tiện hơn.

Thời điểm Dận Chân tiến vào, nhìn đến đích phúc tấn của hắn một bộ dáng quần áo đơn sơ ngồi bên bàn, không màng trước sau mà hí hửng gắp thịt dê nhúng vào nồi nước lẩu, vừa thổi vừa nhai cực kỳ ngon miệng. Đang hứng chí ăn uống, nhìn thấy Tứ gia xuất hiện nàng không khỏi hoảng hốt, nhai vội nuốt vàng mà mắc nghẹn ho khan mấy tiếng...

Dận Chân nhíu mày tiến lên một bước, trong phòng ngập khói cùng mùi hương gia vị cay nồng của lẩu dê làm mũi hắn ngứa ngứa ho sặc sụa. Cau có gắt lên.

" Các người đang làm gì ở phòng bếp thế hả? Toàn là mùi cay của dầu ớt"

Trang Uyển thấy Dận Chân nổi giận thì hơi sợ, bèn bất đắc dĩ tìm hạ nhân đứng ra ghánh vác, liếc mắt nhìn Trúc Cầm rung rẩy, nàng cũng không đành lòng nhưng mà trong xã hội phong kiến chủ tử không bao giờ làm sai, có sai cũng là do nô tài không biết làm việc.

" Là ý của thiếp, mấy ngày nay trời lạnh nên muốn ăn một chút đồ cay nóng"

"Dù vậy cũng không nên bày biện lung tung như vậy??"

Dận Chân trước giờ không quen ăn cay nóng, nhìn nồi lẩu đầy dầu ớt trước mắt mà nhíu mày, muốn sai người đem đi chỗ khác nhưng nhìn đến bộ dáng luyến tiếc của Trang Uyển bèn đổi giọng:

" Thôi được rồi, nàng muốn ta cũng không ý kiến. Chỉ là không nên ăn quá cay, thêm một chút rau xanh"

chapter content



Nghe vậy, Trang Uyển lập tức lộ ra vẻ mặt tươi cười, nhu thuận ánh mắt mà nhìn Dận Chân. Dận Chân trong lòng hơi lay động, trước giờ Trang Uyển không thích nhiều người vây quanh, thân tín chỉ có đám nô tì Trúc Tương,Trúc Cầm hầu hạ... Hiện tai 2 nha đầu đều bận rộn, trong phòng chỉ có 2 người, Dận Chân bèn đưa tay lên sờ vào đôi môi hồng diễm của phúc tấn.

"Môi đỏ tươi phương lưu sóng cười......"

Trang Uyển nghe vậy vừa tức giận vừa buồn cười, chụp bàn tay nam nhân hờn dỗi nói:

"Từ đâu ra mấy loại dâm ngữ này, Tứ gia lại là ở bên ngoài thấy cái gì diễm đỏ tươi phương, trong lòng nhớ mong?!"

Này chỉ là do Trang Uyển thuận miệng nói ra, nhưng Dận Chân lại cực kỳ thích thú, bàn tay to dùng sức kéo nàng ôm vào lòng:

"Cần gì bên ngoài, trong phủ này không phải đang cất giấu một đóa hoa sao?"

Dứt lời liền phủ lên môi mềm của Trang Uyển, từng ngụm từng ngụm mà liếm mút, đầu lưỡi phác hoạ hình dạng cánh môi hồng, tư vị hơi hơi cay làm hắn tức giận trong lòng, một đôi tay cách lớp vải đơn bạc ve vuốt xương quai xanh tinh tế, chậm rãi xoa nắn đôi bồng đào..

Trang Uyển thân mình mềm xuống, giơ tay câu lấy cổ Dận Chân, môi răng ngượng ngùng lại hào phóng mà đón ý nói hùa, ngón tay thâm nhập trong cổ áo hắn mà chậm rãi ma xát, kích thích khiến động tác Dận Chân càng thêm hung mãnh, gương mặt mỹ nhân vì tình ái mà trở nên ửng hồng.

Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, là có người muốn vào, Dận Chân thanh âm trầm thấp nén xuống dục vọng. Không nghĩ chỉnh sửa lại quần á, bế lên thân thể mảnh mai hướng về phòng, một tay đem Trang Uyển đè trên bàn, một tay một cởi bỏ y phục...