Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu - Chương 3: Không gian Tam Sinh Liên




Phượng Thiên Vũ dường như nghĩ đến chuyện gì liền hỏi

"Ảnh nhi, bên trong Tam Sinh liên có thể tu luyện được sao?"

"Đương nhiên là có thể." Tuyết Ảnh đáp,"Mẫu thân, bên trong Tam Sinh Liên linh khí rất nồng đậm, so với việc tu luyện ở bên ngoài, mẫu thân nếu ở đây tu luyện, sẽ như làm ít mà ăn nhiều!"

Hai mắt Phượng Thiên Vũ liền phát sáng, "Ảnh nhi, vậy đi vào như thế nào?"

"Mẫu thân. Muốn vào không gian, chỉ cần người động ý niệm là được."

Phượng Thiên Vũ cười cười, khóe miệng co rút, khối thân thể này a, sao trí nhớ của ngươi lại chênh lệch như vậy!

Kỳ thật cũng không thể trách khối thân thể này được, chính xác mà nói là do thiếu linh hồn bị tách ra nên mới biến thành như vậy rồi lại bị ném vào Trúc Uyển, nếu không có Thanh Ngư bảo vệ, còn có vị hoàng hậu kia áp chế được Phượng Tiêu, chỉ sợ là nàng sớm đã gặp Diêm Vương.

"Ảnh nhi, chúng ta đi vào thôi." Dứt lời, Phượng Thiên Vũ khẽ động ý niệm, kéo Tuyết Ảnh biến mất tại chỗ.

Bên trong Tam sinh liên

Một hồng liên cực lớn

Phượng Thiên Vũ đứng ở phía trên, ngón tay lôi kéo Tuyết Ảnh, đôi đồng tử đen lay láy nhìn khoảng không gian rộng lớn này.

Hồng Liên như lửa, nữ tử áo trắng tinh khiết, tuyệt thế khuynh thành, từ xa nhìn lại, giống như Cửu Thiên Huyền Nữ mang theo tiên đồng lạc vào phàm trần. Không gian rộng lớn tỏa sáng như ban ngày, đủ các loài hoa không biết tên tranh nhau đua nở, trái cây chín mọng trong trắng lộ hồng treo cao trên nhánh cây, không gian bốn phía nồng đậm linh khí.

Phượng Thiên Vũ kinh ngạc, cúi đầu nhìn Tuyết Ảnh, "Ảnh nhi, ngươi xác định đây không phải là chốn bồng lai tiên cảnh chứ?"

"Mẫu thân, tất cả đều là nhờ vào Tam Sinh Liên."

Tuyết Ảnh nói xong, bàn tay nhỏ bé hướng phía cây ăn quả khẽ động, mấy quả trái cây từ trên cành như mọc thêm cánh bay tới và dừng trước mặt hắn. Tùy tiện bắt lấy một quả, đưa tới trước mặt Phượng Thiên Vũ,"Mẫu thân, người ăn đi, những thứ này đều là Linh quả, chúng hấp thu linh khí trong không gian này, mẫu thân ăn nó đi, đối với thân thể của người rất có lợi đấy."

Phượng Thiên Vũ tiếp nhận trái cây, cắn một miếng, liền nói: "Đúng vậy, rất ngọt nha!"

Thấy Tuyết Ảnh đang nhìn nàng, nàng khẽ mỉm cười: "Ảnh nhi, như thế nào lại nhìn ta như thế?"

Tuyết Ảnh thu hồi ánh mắt, hồng mâu thoáng vẻ trầm ngâm:"Ta suy nghĩ, linh hồn mẫu thân rất tốt làm sao lại ly khai khỏi thân thể được?"

Linh hồn chỉ có thể ly khai khỏi thân thể khi có một ngoại lực cưỡng ép hút ra, hoặc chỉ có thể là người chết thì linh hồn mới tự động rời khỏi thân thể, mà mẫu thân vẫn chưa chết, như vậy là bị người cưỡng ép đem linh hồn hút ra ngoài, người đó cần phải có một cường đại linh lực mới có thể làm được điều này. Ngay cả hắn bản thân là cấm kỵ Thần Thú cũng chỉ có thể đem linh hồn đốt cháy, cũng không thể nào đem linh hồn thoát ra khỏi thân thể. Bất đồng là hắn khi đốt cháy một linh hồn của con người, sẽ khiến cho người đó biến thành tro bụi, việc làm này hắn có thể tùy tiện sử dụng bất kì lúc nào, nhưng đối với việc cưỡng ép linh hồn ly khai khỏi thể xác thì ba tháng mới được sử dụng một lần, mỗi lần sẽ hao tổn linh lực một cách khủng khiếp nhưng có thể tùy ý sử dụng linh hồn, nghĩ vậy, đúng là vì người kia biết rõ mẫu thân mang trong mình sinh mạng linh lực, cho nên mới hút linh hồn của mẫu thân, muốn khống chế mẫu thân.

Phượng Thiên Vũ nghe vậy, ngồi xổm xuống, sờ lên đầu Tuyết Ảnh: "Ảnh nhi, trước đó chuyện gì xảy ra ta đều không biết, nhưng bây giờ ta đã trở về, còn có ngươi nữa, sự tình trước kia chúng ta tạm thời không đề cập tới, về sau ai khi dễ chúng ta, chúng ta liền hoàn trả gấp mười lần!"

Tuyết Ảnh nghe vậy, nhẹ gật đầu, tuy biết mẫu thân không muốn hắn phải nghĩ nhiều, nhưng bây giờ có hắn ở đây, hắn sẽ không cho bất kì ai xúc phạm tới mẫu thân!

Mặc dù bên ngoài Phượng Thiên Vũ nói như vậy, nhưng nàng nhớ tới sự việc mà Thanh Ngư đã nói, chính từ sau khi xảy ra sự việc kia thân thể này liền biến thành ngu ngốc, mẫu thân của nàng cũng chết ngay khi đó, siết chặt tay, nàng sẽ kiếm ra hung thủ, bất kể là ai, nàng nhất định phải tự tay trả thù cho mẫu thân!

"Mẫu thân, nơi đây của Ảnh nhi có một quyển sách, mẫu thân có thể cầm xem. Đối với mẫu thân việc trở thành luyện dược sư sẽ rất có lợi."

Ngay lúc Phượng Thiên Vũ chìm đắm trong suy nghĩ, bên tai lại truyền đến thanh âm nhàn nhạt của Tuyết Ảnh.

Phượng Thiên Vũ hoàn hồn, nhìn Tuyết Ảnh, chỉ thấy trong tay hắn là một cuốn sách đã ố vàng, từ thân sách tỏa ra một cỗ khí tức cổ xưa, liền nhìn ra, cuốn sách này đã có từ rất lâu rồi....!!

Trên thân sách có bốn chữ phát sáng "Đan dược kỳ thư" có thể thấy được sự bất phàm của cuốn sách này.

Phượng Thiên Vũ tiếp nhận sách, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

"Ảnh nhi, đây là?"

"Mẫu thân, đây là cuốn sách rất thích hợp cho người, phía trên có ghi lại các loại đan dược cùng thuộc tính của các dược liệu, Ảnh nhi sẽ thay mẫu thân tìm một đan đỉnh, đến lúc đó mẫu thân có thể tự luyện đan."

"Luyện đan?"

Phượng Thiên Vũ kinh hỉ nói, phải biết rằng ở cái đại lục này, luyện dược sư là ngành nghề rất khó khăn, muốn trở thành luyện dược sư cần phải có tinh thần lực cường đại, bởi vậy người có thể trở thành luyện dược sư đã ít nay càng thêm ít, thường thường một viên hạ phẩm đan dược giá đã vài kim tệ.

Thương Lan đại lục, đan dược phân thành mười giai, mỗi giai lại phân chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm

1 kim tệ = 10 tiền bạc =100 tiền đồng, đối với những hỗ gia đình bình thường một kim tệ có thể sử dụng cho nửa tháng, có thể thấy, luyện dược sư ngành kiếm ra tiền nhiều nhất.

"Ảnh nhi, ngươi xác định ta có thể trở thành luyện dược sư?" Phượng Thiên Vũ hỏi, tuy rằng Ảnh nhi đã từng nói qua nàng có được tinh thần lực rất cường đại, nhưng nàng vẫn muốn xác định lại một chút.

Tuyết Ảnh chớp chớp hồng mâu, bất đắc dĩ nói, "Mẫu thân, tinh thần lực của ngươi rất cường đại, hoàn toàn có thể trở thành luyện dược sư!"

Hắn vừa mới khảo nghiệm tinh thần lực của mẫu thân một chút, hắn còn không có tới gần liền bị bắn ngược trở lại, có được tinh thần lực cường đại như vậy, không muốn trở thành luyện dược sư cũng khó à nha!

"Mẫu thân, tinh thần lực không chỉ có thể dùng để luyện chế thuốc, còn có thể che giấu thực lực của bản thân, nhưng mà đầu tiên phải có được môt tinh thần lực mạnh mẽ, bằng không thì căn bản cũng làm không được. Giống như mẫu thân là cao cấp Linh Tôn, nếu dùng tinh thần lực che giấu tu vi, thì người đó phải đạt đến cấp bậc Linh Thánh mới có thể nhìn được thực lực của người." Tuyết Ảnh nói xong, trong lòng không khỏi cảm thán, chỉ sợ cũng chỉ có mẫu thân hắn mới có được tinh thần lực khủng bố như vậy a!

Nghe như lời Ảnh nhi nói, Phượng Thiên Vũ liền vui sướng trong lòng, nếu Phượng Tiêu biết được điều này, hắn sẽ có cảm xúc gì đây, có cảm thấy "nhục nhã" khi có con gái là thiên tài này?

Nàng rất chờ mong được nhìn thấy cảm xúc của Phượng Tiêu lúc đó nha, nhưng cũng không có nghĩa là nàng sẽ trực tiếp nói cho hắn biết, dù sao nàng quanh năm chỉ ở trong Trúc Uyển, đối với địa phương khác cũng không hiểu rõ, tục ngữ có nói, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, nàng không có loại tự kỉ đến mức này.

"Ảnh nhi, những điều ngươi nói ta đều đã nhớ kỹ, ta đi xem sách một chút." Nói xong liền ngồi xuống.

Giống như nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu, mỉm cười với Tuyết Ảnh, từ khi nàng đến đây, không, nói chuẩn xác hơn là nàng trở lại với thế giới này thì đây là nụ cười thật tâm đầu tiên của nàng, cặp môi đỏ mọng khẽ mỡ, từng lời ôn nhu cất lên:"Ảnh nhi, thật cám ơn ngươi."

Tuyết Ảnh cười cười, "Mẫu thân, người với Ảnh nhi không cần nói lời cám ơn!"

Phượng Thiên Vũ không nói chỉ ừ một tiếng, cúi đầu lật quyển sách trên tay.

Một lát sau

Phượng Thiên Vũ ngẩng đầu, gấp lại sách, nội dung trong sách nàng đại khái xem qua, đều là một ít dược liệu, công dụng của nó cùng phương pháp luyện chế đan dược, kiếp trước nàng là đặc công cũng được huấn luyện qua phương diện này, mặc dù không quá giống nhau, nhưng đối với nàng mà nói đều rất dễ hiểu, huống chi nàng còn có trí nhớ rất tốt nha, gặp qua là sẽ không quên được, nếu phải nhớ kĩ những thứ này, thật dễ dàng, chẳng qua là cần có nhiều thời gian để hiểu rõ hơn về từng loại dược liệu mà thôi.

Phượng Thiên Vũ đứng lên, phủi tay, phát hiện Tuyết Ảnh đang nhìn nàng, thò tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết Ảnh: "Ảnh nhi, ta sắp đi ra ngoài, ngươi ở lại bên trong hay là cùng đi ra ngoài với ta?"

Tuyết Ảnh bất đắc dĩ, tuỳ tiện để cho tay ai đó làm bậy trên mặt hắn:"Ta muốn đi theo mẫu thân, một mình ta ở trong không gian này rất là nhàm chán".

Phượng Thiên Vũ cười nói, đứa nhỏ này, thật là:" Vậy chúng ta cùng nhau ra ngoài."