Phụ Trợ Vì Vương

Chương 5




"Như vậy chúng ta......" Phàm Bố Hài trước tìm về lý trí, "Đợi lát nữa T đi trước tiên, đồ đệ cậu cùng Quỷ Thần, chủ yếu đừng để lộ kỹ năng, không cần đánh lại chỉ cần đừng chết là được. Mặt khác...... À, không còn vấn đề chúng ta liền đi......"

Giang Thời: " Tốt, cùng đi."

Phàm Bố Hài dừng lại: "Không phải cậu xem công lược sao, xong rồi hả?"

Giang Thời ngược lại kỳ quái mà nhìn hắn: "Nói 10 giây, tôi từ trước đến nay đều phi thường giữ lời."

Phàm Bố Hài: "."

Cậu là nhất!!!

Huỳnh Nguyệt Con Dơi tiến vào sau giai đoạn thứ ba cũng vừa lúc khởi động ba hình thái cắt, cũng để ra cho người chơi thời gian hai mươi giây thở phào.

Phàm Bố Hài vốn đang muốn nói gì đó, nhưng hiện tại xác thật không có bao nhiêu thời gian cho bọn hắn tán gẫu. Bây giờ cần thiết nhất là mọi người phải về đúng vị trí của mình, nên hắn tức khắc đem lời nói tới miệng nuốt trở về.

Đơn giản lưu loát mà làm mấy cái động tác: "Mọi người về đúng vị trí!"

Người chơi mới đứng bên cạnh cổ vũ: "Thu phục được, đội trưởng"

Phàm Bố Hài xoay người chạy một mạch về vị trí của mình, không hề quay đầu lại, đến khi nhìn lại mới phát hiện sau lưng mình có nhiều thêm một cái đuôi.

Hắn nhịn không được mà cao giọng: " Đi theo tôi làm cái gì! Không phải bảo cậu cùng Kỵ sĩ đi cùng nhau sao!"

Giang Thời: "Tôi đi cùng Kỵ Sĩ cũng vô dụng, không bằng đi theo anh hỗ trợ đánh điểm yếu của BOSS"

Phàm Bố Hài cả người đều cảm thấy không tốt: "Kia còn chưa đánh tới điểm yếu đâu?! Cậu cùng tôi tới bên này, Kỵ sĩ T không ai thêm máu làm sao bây giờ?!"

Giang Thời chậm rãi chớp chớp mắt: "Không phải nói chỉ cần đánh vào điểm yếu, BOSS liền sẽ không sử dụng được kỹ năng sao? Website Official công lược sai rồi?"

"Cho nên tôi nói chính là tình huống vạn nhất không đánh được điểm yếu!" Phàm Bố Hài cắn chặt hàm răng, "Sau khi thất bại chính là bị công kích đánh tơi bời, dù chúng ta có trang bị cấp 80 cấp, cũng không có biện pháp đứng vững trước vài lần công kích như vậy!"

Giang Thời: "Nếu chỉ cần không xuất hiện tình huống đánh không được điểm yếu, thì không phải sẽ không bị đánh tơi bời sao?"

Nhiễu loạn lời nói, làm Phàm Bố Hài nghe được ngực phập phồng một trận.

Tuy rằng là ở trong thế giới game thực tế ảo, nhưng trong khoảng thời gian ngắn hắn vẫn như cũ cảm thấy ảo giác tùy thời có khả năng bị tức đến xỉu: "Nhưng vấn đề hiện tại là, cậu cho rằng điểm yếu của nó cứ như vậy là đánh sao?! Khi cậu xem công lược, không nhìn thấy thao tác đánh liên tục có hệ số khó khăn như thế nào sao?"

"Tôi đánh phó bản này hơn trăm lần, chỉ có thể bảo đảm 45% xác suất hoàn thành đánh bại sơ hở! Cậu theo tới thì có ích lợi gì! Cậu có thể bổ sung 55% còn lại sao!"

"Bảo cậu làm gì thì liền làm cái đấy, rốt cuộc tôi là đội trưởng hay cậu là đội trưởng, bằng không tôi giao chức quyền chỉ huy cho cậu, tới đảm đương!"

"Tôi không muốn soán vị, thật sự. Nhưng vừa rồi tôi cũng nói, tôi đi cùng T xác thật vô dụng, đội trưởng anh trước tiên bình tĩnh một chút?" Giang Thời hiển nhiên không thích người khác dỗi trước mặt cậu, đúng lúc mà lui về phía sau kéo ra hai bước, "Anh có phải hay không lại đã quên tôi là hiến tế? cho là đi theo T thêm máu, với cường độ công kích bạo tẩu kia, thật không nhất định sẽ làm được gì."

Phàm Bố Hài bên cạnh tìm về một tia lý trí.

Sửng sốt một chút, cũng mới nhớ lại chức nghiệp của đối phương.

Đều do giai đoạn hai quá mức thuận lợi, nên hắn cư nhiên quên rằng tên này là một Phù Văn Sư.

Giang Thời thấy Phàm Bố Hài rốt cuộc đã hiểu, cũng chậm rì rì mà tươi cười: "Cho nên so với ở kia không ý nghĩa mà thêm máu, không bằng lại đây hỗ trợ đánh vỡ trán thử xem đi. Vạn nhất tôi thật đúng là có thể bổ sung 55% xác suất thành công này thì sao, anh nói có phải hay không? Nếu thật sự không được, cùng lắm thì diệt đội, đến lúc đó tôi ở tại đây rời đội, cho người khác vào."

Phàm Bố Hài: "......"

Tục ngữ nói duỗi tay không đánh gương mặt tươi cười, huống chi gương mặt của Giang Thời phối hợp với biểu tình như vậy trông thật sự quá lão luyện.

Đều đã nói đến như vậy, nếu còn tính toán chi li cắn không bỏ, ngược lại có chút không cho người chơi lâu năm chút mặt mũi.

Huống chi, lúc này đợt sóng tấn công lớn đang chờ phát động, cũng không cho bọn hắn nhiều thời gian tranh luận.

Sát Quỷ Thần nghe hai người tranh luận nửa ngày, không kiên nhẫn hỏi: "Phá Hài, rốt cuộc còn đánh nữa hay không?"

Phàm Bố Hài liếc mắt nhìn Giang Thời một cái, nhớ lại Phù Văn Sư này ở giai đoạn thứ có thể nói là thao tác chói mắt, cắn răng quyết định: "Đánh! Thử xem liền thử xem!"

Thanh âm của Kỵ Sĩ cũng là trực tiếp cất cao: "Không thử cũng không được, đã không có biện pháp kéo dài, chạy nhanh chuẩn bị, sóng sắp tới!"

Lời còn chưa dứt, mọi người tức khắc hô hấp nhẹ lại.

Huỳnh Nguyệt Con Dơi bỗng nhiên thét dài một tiếng, răng nanh đầy mặt mà mở cánh từ không trung gào thét tới.

Phàm Bố Hài không yên tâm mà vẫn là hỏi nhiều một câu: "Đại hào, công lược đều xem qua, biết hướng nào để đánh đi?"

Giang Thời: "Yên tâm, tất cả đều nắm trong tay."

Phàm Bố Hài: "."

Con mẹ nó cái gì mà tất cả đều nắm trong tay?!

Hiện tại những người chơi trở về vừa thấy liền biết chưa trải qua đòn hiểm bao giờ!

Con dơi hạ cánh, xung quanh dòng khí cũng mang theo hơi nước suối lạnh băng gào thét tới.

Phàm Bố Hài đương nhiên biết rõ đợt thao tác này có bao nhiêu khó khăn, cũng sẽ không thật đem hy vọng ký thác vào một người chơi mới trở về.

Không lại hỏi Giang Thời một câu, hắn xoay người đem kiếm trong tay nhẹ nhắc lên.

Võ sĩ đoàn thế lực chức nghiệp Kiếm Sĩ, vũ khí chủ yếu là kiếm trọng cùng kiếm nhẹ.

Ở giai đoạn này muốn đem Huỳnh Nguyệt Con Dơi đánh vỡ trán, trên cơ bản đều thuộc về là thiên tính kỹ năng cá nhân, so sánh với kiếm trọng, kiếm nhẹ tự nhiên có thao tác tốt hơn một ít.

Giang Thời nhớ lại nội dung công lược, chú ý đến lộ tuyến phi hành của Huỳnh Nguyệt Con Dơi, liền thấy Phàm Bố Hài bay lên.

Điểm sơ hở của BOSS ở chỗ tai.

Chỗ tai có da thịt mỏng và yếu, nhưng rất nhỏ, hơn nữa dơi Huỳnh Nguyệt còn có sóng âm định vị, nên động tác né tránh vô cùng nhanh nhẹn.

Phàm Bố Hài tiến một bước xa, kiếm tung lên lên, trong chốc lát đã nắm tốt cơ hội trong tay.

Đang từ vị trí của mình nháy mắt đã đến gần BOSS, hắn nghiêng mình tránh đi công kích đồng thời ở điểm yếu của nó đánh ra liên tiếp vài kích.

Sau đó linh hoạt tránh đi cánh của nó quét tới, lông tóc không tổn hại mà kéo dài khoảng cách.

Cũng khó trách lúc đầu Phàm Bố Hài nguyện ý để phụ trợ duy nhất đi theo Kỵ Sĩ, lấy thân thủ cùng thao tác của hắn, trong đám người chơi bình thường tuyết đối là đứng đầu, hắn xác thực có thể đem nhiệm vụ hoàn thành một cách xuất sắc.

Chăng qua tuy rằng vừa hoàn thành một thao tác trôi chảy tương đối đẹp mắt, nhưng Phạm Bố Hải lại không có nửa điểm ý cười trên mặt.

4 kích

Hắn vừa rồi chỉ đánh được 4 kích vảo điểm yếu của BOSS.

Tuy rằng Sát Quỷ Thần vẫn còn cơ hội bổ đao phía trước, nhưng đối với sự hiểu biết của hắn về đồng đội, muốn một lần bổ liền 6 kích, vẫn là quá khó.

Quả nhiên vẫn phải ra ngoài tìm một phụ trợ mới.

Chiến thuật bạo tẩu công kích tuy rằng quá tốn thời gian, nhưng vẫn có thể sử dụng.

Nghĩ như vậy, Phàm Bố Hài theo bản năng mà nhìn Giang Thời.

Lời xin lỗi còn chưa kịp ấp ủ khi phải loại phụ trợ ra khỏi đội, thì trước mắt liền nhìn thấy giá chữ thập trên không trung xẹt qua một đường cung xinh đẹp.

Ngay sau đó, một thân ảnh Quang Tinh Linh bay vút qua, đuôi tóc kim sắc ở không trung lưu lại một dư ảnh mơ hồ.

Phàm Bố Hài trong lòng nhảy dựng: Vãi, thật sự đi đánh điểm yếu của BOSS?!

Huỳnh Nguyệt Con Dơi này, một khi tiến vào giai đoạn thứ ba liền trực tiếp tiến vào trạng thái bá thể, loại phù văn lĩnh vực khống chế đối với nó hoàn toàn mất đi hết hiệu lực.

Cũng chính vì nguyên nhân này, làm cho Phù Văn Sư đặt ở đây thật không có bao nhiêu tác dụng.

Giang Thời nếu đã xem qua công lược, đương nhiên không đến mức phạm vào sai lầm cấp thấp lãng phí đi phù văn thạch kim sắc quý giá.

Chơi game lâu, sẽ biết tác dụng của đạo cụ của mỗi chức nghiệp mà nói cũng chỉ có tác dụng tô điểm, mà cao thủ so với người bình thường khác nhau ở chỗ lớn nhất ở chỗ thao tác cá nhân.

Giang Thời tuy rằng bỏ game 5 năm, nhưng cậu đã có thời gian thích ứng, sớm đã đem thao tác quen thuộc đến bảy tám phần, bây giờ muốn đánh một phó bản cấp thấp tự nhiên dễ dàng.

Giá chữ thập ở trong tay cậu xoay chuyển một vòng cung hoa lệ, cậu đột nhiên hạ thấp người, vào lúc mà BOSS giương cánh muốn bay đi hoàn thành đến gần nó.

Phạm Bố Hài cùng Sát Quỷ Thần đồng thời tấn công vào hai cánh đang giương lên của nó, Giang Thời cùng ngày tại lúc con dơi sắp cất cánh mà tung chiêu, không ai thấy cậu làm thế nào vòng đến bên đầu của BOSS, đem đỉnh của giá chữ thập chuẩn xác bổ vào điểm yếu của nó.

Một loạt công kích liên tiếp.

Thương tổn vật lý mà chức nghiệp hệ pháp gây ra tất nhiên là có hạn, nhưng giờ phút này trọng điểm không phải là thao tác đánh ra được bao nhiêu thương tổn, mà là ở chỗ đem điểm yếu gõ được bao nhiêu lần.

Mấy người chơi lâu năm tự nhiên biết thao tác của Giang Thời có ý nghĩa gì, kinh ngạc cảm thán trước thân pháp quá mức nhanh nhẹn kia của cậu, bọn họ theo bản năng mà nuốt ngụm nước miếng, hô hấp cũng như ngừng lại.

Trong thời gian cực ngắn, tung ra một loạt công kích không một tia gián đoạn.

Từ lúc ra tay đến khi kết thúc, bất quá mới 3 giây mà thôi.

1, 2, 3, 4, 5,.........

6 kích liên tiếp đánh ra.

Huỳnh Nguyệt Con Dơi thét dài một tiếng vỗ cánh bay cao.

Một chùm ánh sáng màu xanh lục trong tai tràn ra, hóa thành muôn vàn mảnh nhỏ.

Đem không gian xung quanh oanh tạc.

Chỉ có thể nói toàn bộ quá trình hoàn thành thao tác thật sự là quá chi tiết, mọi người xem đều có chút thất thần, thẳng đến khi Giang Thời lên tiếng nhắc nhở "Mau kéo thù hận", rời xa đám người chờ ở góc, kỵ sĩ mới bỗng nhiên hoàn hồn.

Đoàn người Kỵ Sĩ cưỡi ngựa chạy như bay tới, đem Huỳnh Nguyệt Con Dơi đang giãy dụa hấp hối khiêu khích.

Tuy rằng Huỳnh Nguyệt Con Dơi ở trạng thái phá vỡ giương nanh múa vuốt bộ dáng thoạt nhìn rất là vặn vẹo, nhưng rốt cuộc đều là một ít công kích vật lý thô bạo, trên cơ bản xem như nằm yên chờ chết, căn bản không tạo ra được nửa điểm uy hiếp.

Giang Thời từ trước đến nay rất có ý thức nghề nghiệp, lúc này tương đối tự giác mà cho mỗi người trong đội một tiểu thuật khôi phục, khiêm tốn mà nhìn về phía Phàm Bố Hài: "Thế nào đội trưởng, tôi đến bổ có được không?"

Phàm Bố Hài xấu hổ: "Thật hoàn mỹ, thật hoàn mỹ."

"Đội trưởng vừa lòng là được rồi." Giang Thời cười đến phảng phất như cán bộ chính phủ vì nhân dân phục vụ, "Nào, tiếp tục."

Chờ sau 15 giây BOSS sẽ tiến vào trạng thái Kỹ năng tuần hoàn.

Bất quá có lần đầu tiên "phối hợp hoàn mỹ", mọi người cũng đều thuần thục mà tự tin rất nhiều, đều yên tâm mà để cho Giang Thời đi bổ khuyết.

Chờ đến khi tiến vào vòng thứ tư, Huỳnh Nguyệt Con Dơi bị đám người vây quanh cũng ngã xuống.

Phàm Bố Hài đi nhặt thứ trên người BOSS rơi xuống.

Giang Thời lại lần nữa mở giao diện: "Chờ một lát đã, phía sau còn hai BOSS nữa tôi phải công lược."

Lần này không còn ai có ý kiến.

Giang Thời lần này thể hiện kỹ năng, làm cho bọn họ rút ngắn lại thời gian đánh chết BOSS thứ nhất, lại còn có được 【 hoàn mỹ đánh bại 】 cái này người chơi bình thường rất khó đạt được, đây là thành tựu hi hữu, quả thực không cần quá kiếm!

Sau khi trải qua ải của Huỳnh Nguyệt Con Dơi, tín nhiệm của toàn đội đối với Giang Thời liên tục tăng lên, cho cậu đủ thời gian xem công lược, đối với hai cái BOSS lúc sau cũng phi thường thuận lợi.

Mới ra phó bản, Phàm Bố Hài đã kêu Giang Thời: "Cái kia đại hào, cậu có yêu cầu gì về tài liệu không?"

Giang Thời kỳ quái hỏi: "Tài liệu không phải các anh lấy tất sao?"

Phàm Bố Hài thanh thanh giọng nói.

Vốn dĩ xác thực là lấy tất không sai, nhưng mà bây giờ vị người chơi này phát huy thật sự quá tốt.

Hơn nữa không biết vì cái gì, có Tài Liệu Đại Hào ở bên cạnh phối hợp, ngay cả hoàn cảnh xảy ra tựa hồ cũng tốt hơn mấy lần.

Phàm Bố Hài vuốt chính mình lương tâm kiên trì: "Cậu xuất lực không ít, chỉ lấy chút điểm?"

Nếu đã vậy, Giang Thời cũng không từ chối: "Được, anh tùy tiện đưa đi."

Phàm Bố Hài một bên mở ba lô một bên hỏi: "Còn xoát* không, muốn xoát thêm vài vài lần không?"

"Không được, tôi muốn offline." Giang Thời nhìn được thông báo nhắc nhở đã 2 giờ của tiệm net, "Tài liệu vẫn là không cần, hoặc là các anh trực tiếp gửi vào hòm thư của tôi cũng được, tôi đi trước......"

"..."

Thậm chí liền chưa nói xong, mọi người cứ như vậy trơ mắt mà nhìn người trước mặt biến mất tại chỗ.

Sát Quỷ Thần còn chưa kịp phản ứng: "Này liền đi?"

"Đúng vậy đi?" Phàm Bố Hài trầm mặc nhìn chằm chằm vào ba lô của mình hồi lâu đến phát ngốc, ngữ điệu không có gì phập phồng hỏi, "Các cậu có ai kết bạn với cậu ta không?"

Sát Quỷ Thần cùng người chơi kỵ sĩ trao đổi tầm mắt, cùng kêu lên nói: "Không có."

"......"

Phàm Bố Hài nghĩ nghĩ, "Tôi vừa gửi lời mời kết bạn. Dù sao cũng không vội, chờ lần sau đụng phải lại hỏi, xem có thể đưa vào hiệp hội của chúng ta hay không."

Sát Quỷ Thần tỏ vẻ nhận đồng: "Xác thật, nhìn ra được cậu ấy là một cao thủ."

Phàm Bố Hài cười một tiếng: "Đâu chỉ là cao thủ."

Người mới đột nhiên kêu lên một tiếng đánh gãy cuộc nói chuyện của bọn họ: "Sư phụ! Online!!!"

Phàm Bố Hài nhớ thương Tài Liệu Đại Hào, thình lình nghe được một câu như vậy, ngẩng đầu theo bản năng nhìn về phía xung quanh.

Nhìn thấy không có việc gì phát sinh, không khỏi có chút cạn lời: "Gọi bậy cái gì vậy, nào có online?"

Người mới hưng phấn khoa tay múa chân, nói năng lộn xộn: "Ngư Thần! Tôi nói chính là Ngư Thần online! Anh ấy vừa mới cự tuyệt lời mời kết bạn của tôi! Các người nói xem, Anh ấy có nhìn thấy lời thổ lộ của tôi hay không?!"

Mặt khác ba người: "......"

Đứa nhỏ ngốc, thật đáng thương.

Bị cự tuyệt còn vui vẻ như vậy, cậu là M sao?

* Xoát: đánh quái lấy tài liệu.