Phu Quân Ngốc Vậy Mà Là Đại Tướng Quân

Chương 12: 12: Ngươi Dám Đánh Ta




Ai không biết chuyện giải trừ quan hệ huyết thống lớn thế nào chứ, giải trừ huyết thống, Cố Ngôn sẽ bị gạch tên khỏi gia phả họ Cố, cũng không còn là tộc nhân Cố gia.

Tiền thị không nghĩ tới chuyện lại làm tới nước này, bà không đồng ý lấy năm lượng kia chính là vì bà biết Tư An bán đá được nhiều hơn năm lượng đó, năm lượng nói đưa là đưa chẳng phải trong nhà còn nhiều bạc hơn hay sao?

Tiền thị lúc hoàn hồn đã nhìn thấy cổng đóng lại, liền khóc mà hô lớn:" Đồ sao chổi nhà ngươi, cái gì mà giải trừ quan hệ huyết thống? Tiểu Cố là con ta, cho dù đứt thịt cũng còn gân, ta không đồng ý giải trừ quan hệ huyết thống, ngươi đừng mơ."

Tư An cũng chỉ buộc miệng nói như vậy, Tiền thị tất nhiên không dễ dàng đồng ý cho dù bà có đồng ý, phụ thân Cố Ngôn chưa chắc đã đồng ý, Tư An chính là muốn 200 lượng kia mua tự do cho Cố Ngôn, sau này Tư An và hắn sẽ là người một nhà, chỉ cần Cố Ngôn không muốn hưu, hai người sẽ không tách nhau ra.

Tư An để Cố Ngôn khoá cổng, bản thân đi vào bên trong uống cạn hai chén trà mới đặt chén mạnh xuống bàn.

- Nương như vậy ngươi thật sự cần sao?

Cố Ngôn lắc đầu:" Không cần, ta chỉ cần thê tử, thê tử đối tốt với ta nhất, không chê ta ngốc còn cho ta ăn ngon, không đánh ta như nương."

- Tiền thị còn đánh ngươi?

Nhắc đến hai chữ Tiền thị, Cố Ngôn có chút e dè mà cúi đầu.

Tư An:" Sau này người nhà bên đó, ngươi không cần sợ, ta nhất định sẽ bảo vệ cho ngươi."

Chuyện giải trừ quan hệ huyết thống, Tư An không nhắc đến nhưng Tiền thị bên kia lại căn nhắc, hai trăm lượng chỉ sợ cả đời bà cũng chưa được nhìn thấy, nếu nói không lung lay thì là giả.

Tư An tất nhiên không biết chuyện bản thân chỉ tuỳ tiện nói Tiền thị đã căn nhắc, dù sao Cố Ngôn cũng là nhi tử của bà, cho dù có giải trừ quan hệ huyết thống thì thế nào? Bên nhà nương hắn có chuyện, bà không tin Cố Ngôn sẽ làm ngơ như không có việc gì, nhị đệ của hắn hai năm nữa là thi đồng sinh, bà không tin Tư An không muốn hưởng ké một chút tiếng thơm, sau này Cố Bân chính là quan trạng, người trong thôn hiện tại chỉ hận không thể kết giao với bà, cho dù bất mãn cũng không dám ra mặt, tộc trưởng trước giờ luôn ưu ái gia đình bọn họ, cho dù giải trừ quan hệ, sau này có việc gì bà không tin, tộc trưởng không bảo vệ bà.

Tiền thị đặt đĩa rau trong tay xuống, mới ngồi đối diện Cố lão gia, nói:" Chuyện lúc nãy ngươi chắc cũng nghe qua rồi?"

So với Tiền thị, Cố lão gia cả người gầy gò, khuôn mặt hốc hác, nhìn qua rất giống khấc cái đi lang thang trên trấn, bộ dáng nhu nhược, Cố Khiêm cả người béo đến mức xiêm y mặc cũng không che được từng tầng mỡ trên cơ thể y.

Cố lão gia gắp một đũa rau bỏ vào miệng, gật đầu.

Tiền thị nhìn bộ dáng này của Cố lão gia liền thấy không vừa mắt mà đặt đũa trong tay xuống bàn, vang lên một tiếng cạch.

Tiền thị:" Giải trừ quan hệ huyết thống cũng phải có ấn tay của ta và ngươi, ngày kia ta với ngươi cùng đến lí chính."

Cố lão gia hiếm khi kích động mà đặt bát trong tay xuống, bật dậy, ghế cũng theo động tác này mà ngã xuống.

Cố lão gia:" Ngươi thật sự vì hai trăm lượng mà giải trừ quan hệ với Tiểu Cố? Ngươi đồng ý nhưng ta lại không đồng ý, cho dù đưa nhiều hơn hai trăm lượng ta cũng không đồng ý."

Cố Khiêm lần này lại thấy phụ thân nói đúng, mà nói thêm vào:" Nương, con thấy phụ thân nói cũng rất đúng, dù sao cũng là đại sư huynh, nếu nương không vừa ý thì người cứ việc đến nháo, chuyện giải trừ quan hệ huyết thống không thể quyết định tuỳ tiện."

Nếu giải trừ quan hệ chẳng phải hai nhà không còn liên can gì với nhau nữa hay sao? Việc của Cố Ngôn làm lúc trước sẽ đẩy lên vai Cố Khiêm, y không muốn ra đồng làm việc, chỉ muốn tự do tự tại như bây giờ, thích thì ăn, ăn no thì chơi không cần làm bất cứ việc gì, lúc đầu Cố Khiêm nghe hai trăm lượng cũng có chút lung lay, nhưng bạc ăn rồi cũng hết, đến đó không có bạc thuê người, chẳng phải vẫn là y phải làm việc? Tuy Cố Ngôn hiện tại đã thành người ngốc nhưng sức lực vẫn rất lớn, có thể phụ giúp bọn họ việc đồng án.

Cố Ngôn với Tư An đã phân gia đến nay đã gần hơn hai tuần, mỗi ngày ngoại trừ Cố lão gia ra bên ngoài làm việc thì Cố Khiêm căn bản không phụ giúp được gì, tộc trưởng cũng nói qua với Cố lão gia mấy lần, nhưng ông đều gật đầu cho qua.

Cố lão gia so với những nông hộ khác cũng không khá hơn là bao, chẳng qua là đủ ăn đủ mặc, tích góp mỗi năm được một chút bạc cho nhi tử đi học đường mà thôi, lâu lâu được tộc trưởng, lí chính phụ giúp mấy lượng bạc để Cố Bân đọc sách rồi thôi, tộc nhân khác nhìn vào có chút bất mãn, nhưng cũng chỉ bất mãn như vậy thôi, làm gì có ai muốn kéo thù với quan trạng tương lai? Như vậy chỉ gây bất lợi cho bọn họ.

Tiền thị nghe lời này liền khóc lớn:" Hai phụ thân các ngươi bây giờ còn muốn ăn hiếp ta sao? Ta nói giải trừ quan hệ chính là giải trừ, Tiểu Cố là hài tử ta sinh ra, ta đành lòng sao? Nhưng hai trăm lượng đó có thể cho nhị đệ ngươi mua đèn sách, số bạc dư còn lại chẳng phải lo cho các ngươi hay sao? Đại ca của ngươi là nhi tử của ta, đứt thịt cũng còn dính gân, cho dù giải trừ quan hệ thì sao? Nhà chúng ta có chuyện, nó có thể không giúp?"

Cố Khiêm nghe qua lời nương mình thấy cũng rất có lí, Cố Ngôn trước giờ chưa từng cãi lời Tiền thị, trừ việc đi tòng quân.

Cố lão gia tức đến mức tát cho bà ta một cái, hắng giọng lên tiếng:" Ngươi còn nói được một câu Tiểu Cố là nhi tử do ngươi sinh sao? Ngươi đồng ý giải trừ nhưng ta không đồng ý."

Tiền thị bị tát một cái cả người lảo đảo ngã nhào ra đất, Cố Khiêm thấy vậy muốn đỡ người lên liền bị Tiền thị gạt tay, còn ngồi dưới đất mà nháo đến chó nhà bên cạnh sủa ầm ỉ.

- Ngươi dám đánh ta? Ta nói có gì sai hay sao? Ta trước giờ vì phụ thân các ngươi để bản thân chịu thiệt không ít chuyện, nếu không phải vì thương ngươi, ta đã không đồng ý gả vào nhà của ngươi, được, ngươi không giải trừ huyết thống, ta ở đây đập đầu cho ngươi xem.