Edit : Shikirio
Beta : Cherry
Gió thu nhẹ nhàng thổi qua, nhấc lên váy lụa đỏ thẫm của công chúa, áo đỏ, hoa cúc, lá xanh, ở cùng một chỗ, hết sức xinh đẹp.
“Công chúa, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Thật ra, nói thật lòng, rời đi cũng tốt, ở lại đây, cũng không vui vẻ gì, có chăng cũng chỉ là thương tâm.
“Tiểu Man, ngươi nói ta nên trở về không?”
Ánh mắt mang theo bi thương, có lẽ từ lúc nàng tới bên này, đã định ra bi kịch cả đời, công chúa thở dài, nhưng gặp được hắn, nàng vẫn không hề hối hận.
“Công chúa. . . . . .”
Một trận gió lạnh thổi tới, mang theo vài chiếc lá xanh, mấy đóa hoa nhỏ, xoay tròn vây quanh hai người, rất đẹp, cũng rất mê người.
Chỉ là, hoa có đẹp cũng sẽ rơi xuống, rốt cục rơi trên mặt đất, hóa thành đất bùn, không ai biết đến.
“Chờ đi, chúng ta không có lựa chọn. . . . . .”
Công chúa thở dài, chợt cảm thấy trên người có chút lạnh, thân thể của nàng co rúm lại.
“Công chúa, nô tỳ đi lấy áo khoác cho người. . . . . .”
Tiểu Man chạy vào trong phòng, nhìn bóng lưng nhẹ nhàng kia, nàng bỗng cảm thấy, làm một nha đầu kỳ thật cũng không tệ.
“Là ai đưa dược cho cô?”
Thanh âm lạnh lùng, một bóng đen như mực nhẹ nhàng hạ xuống, mang đến một hơi thở lạnh như băng.
“Ta. . . . . . . . . Ngươi. . . . . . Sao ngươi lại tới đây?”
Bây giờ là ban ngày, bọn họ đứng ở trong vườn, Mị cũng quá lớn mật đi, lại dám xuất hiện vào lúc này.
“Công chúa, là ai đưa dược cho cô?”
Hắn không vui nhìn công chúa, nhưng trong thanh âm, không có một tia tôn kính.
Thật ra nàng và hắn, đều là quân cờ của Thái tử, có điều quân cờ này thật không ngoan, phá hỏng kế hoạch của chủ nhân mà thôi.
“Ta. . . . . . Ta là công chúa, ngươi cùng lắm chỉ là một nô tài, ngươi thật to gan, lại dám. . . . . .”