Hắn thở dài, trong mắt mang theo sầu lo, Lộ Nhi sắp sinh, hắn không hy vọng xuất chinh lúc này.
Mà Vương phủ của hắn, hắn cũng không yên tâm, hiện tại là thời buổi rối loạn, nữ nhân trong phủ hắn đã sớm nghĩ tới việc muốn đưa đi, nhưng tạm thời một người cũng không thể chuyển.
Không vì cái gì khác, chỉ vì những nữ nhân này nhìn rất đơn giản, ai là người có thể giật dây, không phải là có chút bối cảnh gì chứ?
Biên quan rối loạn, hắn càng không thể tùy tiện, hắn sẽ bảo vệ tốt Lộ Nhi, sẽ cho các nàng cơ hội rời đi, nhưng không thể làm loạn.
“Hiên, chàng thật sự có thể bỏ qua mọi thứ sao?”
Tới cổ đại lâu như vậy, cơ bản Lộ Nhi cũng hiểu được tình huống ở đây, biết rằng hắn một tay cầm trọng binh, có thể nói là cánh tay phải của Hoàng thượng.
Nhưng quyền lợi như vậy, đối với hắn mà nói chưa hẳn là một chuyện tốt.
Bởi vì mọi người đều biết, làm một quân vương, thần tử của mình cho dù có quan hệ huynh đệ tốt đến đâu đi chăng nữa, bọn họ vẫn sẽ lo lắng, sẽ có mấy phần kiêng kỵ ——
Nếu như người phía dưới có thể nhượng bộ kiêng kỵ hắn.
Mà Hiên Vương và Hoàng thượng là cùng một mẹ, có lẽ tình cảm thật sự rất tốt, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất a.
“Đúng. Ta đã sớm nói, giúp hoàng huynh giải quyết mọi chuyện, sẽ làm một Vương gia nhàn hạ!”
Hiên Vương thản nhiên cười một tiếng, cho tới bây giờ hắn cũng không thích quyền lợi gì, cũng không muốn làm Vương gia tay cầm trọng binh gì đó, hắn cũng biết, cái gì gọi là có chừng có mực.
Đối với Văn Văn công chúa, hắn là tuyệt đối không thể cưới.
Quan hệ giữa hắn và hoàng huynh rất tốt, huynh đệ tạm thời cũng là một lòng, nhưng Đại Hướng và Đại Nguyệt là hai quốc gia có thực lực kém nhau không nhiều lắm. Nếu như hắn cưới Văn Văn, tay lại cầm trọng binh, hoàng huynh làm sao có thể sẽ thả tâm chứ?