“A, phải không? Nhưng nữ tử kia, ta rất ưng mắt, chỉ cần Hướng Quân không có ác ý gì với nàng, Cô Ưng cũng sẽ không can thiệp. . . . . .”
Thấy hứng thú trong mắt Hướng Quân, Cô Ưng chợt nghĩ đến công chúa, muội muội Hướng Quân !
Hướng Quân biết Lộ Nhi, vậy công chúa đến Hiên Vương phủ lúc này, là ý tứ gì?
Chỉ là hòa thân đơn giản như vậy sao?
Cảm giác sẽ không như thế! Vậy là nguyên nhân gì? Bọn họ có mục đích gì?
Hướng Quân người này, tâm cơ sâu đậm, không có mấy người có thể hiểu ý tứ của hắn.
Hắn đối với Lộ Nhi quan tâm như vậy, vậy công chúa đến đó, dụng ý cũng tuyệt đối không đơn giản!
Hắn đoán không ra suy nghĩ của Hướng Quân, cũng không có biết rõ ý đồ của bọn họ, nhưng có thể khẳng định, trung tâm của tất cả mọi chuyện chính là ——
Lộ Nhi!
Lộ Nhi rất nguy hiểm, hoặc là nói, nàng ở bên bờ vực nguy hiểm, ở giữa ván cờ, dường như hiện tại người duy nhất có thể mang nàng rời khỏi ván cờ này, cũng chỉ có một mình hắn!
Muốn dẫn nàng đi sao?
Vậy mà trong khoảng thời gian ngắn, Cô Ưng không thể đưa ra bất kỳ chủ ý gì.
————
Bị công chúa các nàng náo loạn, Lộ Nhi cảm thấy trong lòng có chút không như ý——
Tiểu Mê kia rốt cuộc là có ánh mắt gì a, làm sao lại phức tạp như vậy chứ?
Kích động, hưng phấn, xa cách gặp lại?
Nhưng làm sao có thể, nàng không biết nha đầu kia, nàng chính là người xuyên qua, nhưng lại không phải là hồn xuyên qua, cả người nàng toàn vẹn xuyên tới đây.
Đi tới trước bàn trang điểm, cổ đại khác với hiện đại, nam nhân cũng sẽ soi gương ——
Vì sao chứ?
Lộ Nhi nghĩ lại nghĩ, hẳn là bởi vì tóc dài đi?
Tóc dài rồi, sẽ phải chải đầu, dĩ nhiên bọn họ cũng cần soi gương.
Mà gương đối với nữ nhân có tác dụng nhiều hơn, trang điểm, mặc quần áo, ô ô, rất nhiều rất nhiều!
Trên bàn trang điểm, có rất nhiều mỹ phẩm cổ đại, nhưng những thứ này căn bản đều là trưng bày, Lộ Nhi rất ít khi dùng.