Phu Nhân Phản Diện Có Chút Ngọt Ngào

Chương 37: 37: Chuyển Bại Thành Thắng




Giang Noãn Chanh biết người trong đoàn làm phim hiện tại rất muốn xem trò cười của cô. Một nữ sinh viên còn chưa ra trường, kinh nghiệm diễn xuất không có, làm sao biết được cách học thoại hiệu quả? Chỉ là bọn họ đã quá coi thường sự cố gắng của cô. Tuy vai diễn trong "Hoàng hậu Tử phù" của cô không lớn, dù phim có phát sóng, chưa chắc đã có người chú ý đến vai diễn này nhưng đây là bộ phim đầu tay của cô, Giang Noãn Chanh vô cùng cẩn thận trong từng công đoạn chuẩn bị.

Giang Noãn Chanh trong lòng tự biết rõ một khi cô đọc lời thoại ra, tình huống sẽ lại một lần thay đổi và lần này cô là người thắng cuộc. Thế nhưng cô không vội. Giang Noãn Chanh cố ý tỏ ra sợ hãi, nhìn gương mặt đắc chí của nữ diễn viên trước mặt và gương mặt vui không kiềm chế nổi của Hàn Thiên Nhã phía xa, Giang Noãn Chanh càng cười thầm trong lòng. Bọn họ càng có biểu hiện thế này càng đồng nghĩa chiến thắng phía sau của cô sẽ vang dội và cực thành công.

Giang Noãn Chanh không hề muốn gây sự với Hàn Thiên Nhã. Ngay từ đầu, cô đã có ý muốn nhường nhịn, để mọi chuyện êm đềm trôi qua. Nhưng Hàn Thiên Nhã không có ý này, cô ta năm lần bảy lượt muốn dồn cô vào đường cùng, chỉ hận không thể 'đá bay' cô ra khỏi đoàn làm phim. Nếu không phải Giang Noãn Chanh rơi vào tình huống không một xu dính túi, cô chắc chắn sẽ không ở đây làm khổ bản thân.

Tống Hân Lộ ở phía sau biết lần này Giang Noãn Chanh nguy rồi! Cô là bạn thân của Giang Noãn Chanh đã nhiều năm, nhưng cũng giống như bọn họ, cùng một suy nghĩ mà cho rằng Giang Noãn Chanh không thể đọc ra câu thoại đó. Cũng phải, đến Tống Hân Lộ, người có một vai diễn trong cảnh quay này còn không thể nhớ thì người ngoài cuộc như Giang Noãn Chanh làm sao có thể?

"Noãn Chanh, cậu xin lỗi cô ta một tiếng đi, coi như là không có chuyện gì!" Tống Hân Lộ không muốn làm lớn chuyện. Tuy từ nãy đến giờ Thẩm Dịch không lên tiếng can dự nhưng cô biết, Thẩm Dịch rất không hài lòng về Giang Noãn Chanh. Tống Hân Lộ không muốn bản thân cũng bị kéo vào sự không hài lòng này. Phim còn phải quay đến ba hoặc bốn tháng nữa, làm gì có kẻ nào ngu ngốc muốn đắc tội với đạo diễn?

Tầm nhìn Giang Noãn Chanh rơi trên gương mặt nhợt nhạt của Tống Hân Lộ. Nhìn tình trạng hiện tại của Tống Hân Lộ, Giang Noãn Chanh chỉ biết xót xa trong lòng. Cô ấy đã nhiều lần ra mặt giúp cô giải quyết khó khăn, còn cô lại không thể giúp đỡ ngược lại còn gây thêm khó khăn cho cô ấy.

"Hân Lộ, cậu cũng cảm thấy chuyện này mình sai sao?" Giang Noãn Chanh không nói lớn, chỉ vừa đủ để cô và Tống Hân Lộ nghe thấy. Dù cho mọi người có nói ra nói vào, khinh thường ra sao, Giang Noãn Chanh vẫn thấy những chuyện cô làm đều không sai. Cô chỉ đơn thuần muốn bảo vệ bạn thân của mình, sai ở đâu được chứ? Tuy biết rằng Giang Noãn Chanh của hiện tại đã không phải tiểu thư cành vàng lá ngọc, được người khác coi trọng nhưng chỉ cần là động đến người của cô, cô đều cố gắng liều với bọn họ.

Tống Hân Lộ không muốn kích động Giang Noãn Chanh thêm vì cô hiểu càng kích động, Giang Noãn Chanh càng không mặc tất cả. Tống Hân Lộ vòng tay lên bả vai Giang Noãn Chanh, cô cười: "Không! Cậu đang bảo vệ mình, thì làm sao sai được chứ?"

Giang Noãn Chanh không có tâm trạng để đoán tâm tư Tống Hân Lộ, có câu nói này của cô ấy, trong lòng Giang Noãn Chanh như tiếp thêm được sức mạnh. Cô mỉm cười, nháy mắt khi quay sau nhìn nữ diễn viên đóng vai mama, sắc mặt Giang Noãn Chanh đã lạnh tanh, không còn ôn nhu như trước.

"Nếu tôi đọc được lời thoại của cô, cô tính thế nào?" Giang Noãn Chanh bày ra bộ dạng thách thứ, chỉ trong chốc lát, cả đoàn làm phim gần như nổ tung. Bọn họ hiển nhiên không ngờ Giang Noãn Chanh lại to gan lớn mật như vậy, dám đứng ở trước mặt Thẩm Dịch mà làm càn.

Hàn Thiên Nhã cười khểnh, thái độ khinh bỉ vẫn không hề thay đổi. Ánh mắt cô rơi trên người Thẩm Dịch, Hàn Thiên Nhã nghĩ rằng Giang Noãn Chanh đã làm đến mức này, chắc chắn Thẩm Dịch sẽ phải nổi đoá. Thế nhưng người đàn ông được mệnh danh là khó tính trong giới giải trí lại không hề động đậy. Thẩm Dịch vẫn đứng chống tay, im lặng quan sát động thái của Giang Noãn Chanh.

Ở bên kia, nữ diễn viên đóng vai mama vẫn cho rằng Giang Noãn Chanh không làm được điều này. Cô ta bật cười thành tiếng, để lộ ánh mắt coi thường rõ ràng, giọng nói đầy châm biếm: "Nếu như cô có thể đọc lại thoại của tôi. Tôi sẽ nhận sai và xin lỗi Tống Hân Lộ!"

Hiệu quả mà Giang Noãn Chanh muốn chính là thế này. Lời xin lỗi tuy không thể bù đắp cho những đau đớn mà Tống Hân Lộ đã chịu, tuy nhiên nó lại chẳng khác một cái bạt tai giáng thẳng vào mặt Hàn Thiên Nhã.

Giang Noãn Chanh gật đầu, coi như là đã chấp nhận câu nói vừa rồi của cô ta. Cô hít một hơi thật sau, giây kế tiếp lại đưa tay tát mạnh vào mặt nữ diễn viên, kèm theo một câu thoại rõ ràng: "Thân là nô tì đến tôn ti còn không thể phân biệt được? Ngươi không biết ngươi đã đắc tội với ai sao?"

Giang Noãn Chanh đọc rõ thoại từng chữ từng chữ một, không sai lấy một chữ. Người trong đoàn làm phim đều cúi đầu xem thoại, khi phát hiện ra Giang Noãn Chanh đọc đúng, bọn họ lại được một lần mở mang tầm mắt.

Thẩm Dịch không giống như diễn viên, hắn đã sớm thuộc làu làu thoại trong phim. Ngay khoảnh khắc cô đứng trên đó đọc thoại, Thẩm Dịch đã biết được phần thắng lần này thuộc về Giang Noãn Chanh. Thẩm Dịch nhìn người không sai, cô chính là một người phụ nữ không tầm thường, nếu kiên trì trong giới giải trí, tương lai sẽ làm nên kỳ tích.

"Tôi không phải cố ý làm loạn cảnh quay, nhưng tôi không nhịn được một vài người lại lợi dụng điều này mà hãm hại người khác" Giang Noãn Chanh vừa nói vừa nhìn về phía Hàn Thiên Nhã.

Sắc mặt Hàn Thiên Nhã không được tốt lắm, hiển nhiên cô cũng không nghĩ Giang Noãn Chanh sẽ đọc được thoại, xoay chuyển tình thế một cách đơn giản. Hàn Thiên Nhã còn đang mong rằng cô sẽ nhân được cơ hội này để đuổi Giang Noãn Chanh ra khỏi đoàn làm phim.

Nói xong, tầm mắt Giang Noãn Chanh lại xoay chuyển về phía nữ diễn viên, cô cười như không cười: "Không phải xin lỗi rồi sao?"

"Đủ rồi!" Lúc này, Thẩm Dịch mới lên tiếng nói. Hắn đi về phía trước, đứng tách Giang Noãn Chanh và nữ diễn viên đóng vai mama. Thẩm Dịch không phải kẻ mù, nữ diễn viên kia vì sao lại dám ra tay mạnh như thế? Còn không phải vì có Hàn Thiên Nhã chống lưng sao?

Giang Noãn Chanh đã đạt được thắng lợi mà cô nên có, nếu để nữ diễn viên kia cúi đầu xin lỗi Tống Hân Lộ, Hàn Thiên Nhã chắc chắn sẽ lại không để yên. Một vòng tuần hoàn đến bao giờ mới kết thúc? Bởi vì không muốn rắc rối liên tiếp xảy ra, Thẩm Dịch không thể đứng bên ngoài mà hắn phải lên tiếng.

"Tôi không biết cô vì ai mà lại làm thế này! Nhưng Giang Noãn Chanh, tôi nói cho cô biết, hành động ngày hôm nay của cô đang làm loạn đoàn làm phim, có thể ảnh hưởng đến danh tiếng của bộ phim. Cô cũng biết rồi, một khi danh tiếng bị ảnh hưởng sẽ kéo theo giá trị thương mại bị ảnh hưởng, đến khi đó cô chịu nổi không?" Thẩm Dịch nói nặng lời như vậy cũng chỉ vì muốn bảo vệ Giang Noãn Chanh.

Giới giải trí không đơn giản như những gì cô đã nghĩ, gia thế của Hàn Thiên Nhã cũng không thuộc dạng tầm thường. Ý tứ của Thẩm Dịch còn muốn nói với Giang Noãn Chanh phải ghi nhớ, sau lưng Hàn Thiên Nhã còn có một Lệ Mạc Tây.