Phu Nhân Phản Diện Có Chút Ngọt Ngào

Chương 30: 30: Phát Sinh Mâu Thuẫn




Mục đích khiến Giang Noãn Chanh phản đối Tống Hân Lộ nhận vai diễn thị nữ bên cạnh Hàn Thiên Nhã là lo lắng Hàn Thiên Nhã sẽ lợi dụng cô. Tâm tư Tống Hân Lộ đơn thuần, chỉ cần sơ ý một chút có thể bị Hàn Thiên Nhã gài bẫy. Tống Hân Lộ không hiểu nhưng Giang Noãn Chanh thì đã quá hiểu đối phương, cô biết tính cách Hàn Thiên Nhã quá gay gắt. Chỉ cần bạn trở thành cái gai trong mắt cô ta, dù có phải tính trăm phương ngàn kế, Hàn Thiên Nhã cũng phải nhổ được cái gai đó ra.

Sau khi nói chuyện với Thẩm Dịch xong, Kiều Xảo nói rằng muốn thảo luận với Giang Noãn Chanh về kịch bản liền kéo cô đi. Còn Tống Hân Lộ thì đi theo Hàn Thiên Nhã, mục đích cũng giống như nhau. Tạm thời cảnh quay quần chúng của Tống Hân Lộ và Giang Noãn Chanh được lùi lại xuống vài ngày, Thẩm Dịch muốn hai người họ tâm trung vào vai diễn thị nữ trước. Dẫu sao thị nữ cũng là vai diễn quan trọng, thông qua vai diễn này có thể thể hiện tâm trạng và tâm tư của chủ tử.

Thảo luận về vai diễn xong, Tống Hân Lộ và Giang Noãn Chanh hẹn nhau ở trước đoàn làm phim. Giang Noãn Chanh cũng đã suy nghĩ kỹ càng, cô sẽ nói cho Tống Hân Lộ biết vì sao cô lại phản đối gay gắt cô ấy nhận vai diễn bên cạnh Hàn Thiên Nhã. Vừa nhìn thấy Giang Noãn Chanh từ xa đi tới, Tống Hân Lộ đã chạy đến bên cạnh cô, vui vẻ kể chuyện: "Noãn Chanh, cậu biết không? Lúc này mình và Hàn Thiên Nhã nói chuyện, cô ấy không chỉ để mình diễn thị nữ còn để mình có cơ hội đóng thế thân cho cô ấy. Những cảnh quay khó mình sẽ được trải nghiệm, sau này đóng phim không còn lo sợ gì nữa!"

Giang Noãn Chanh nhìn ra Tống Hân Lộ rất vui. Cũng đúng, tuy Tống Hân Lộ thường ngày chạy đi cast ở khắp mọi nơi, nhưng những vai diễn cô ấy nhận được cũng chỉ là vai diễn quần chúng. Lần này có thể đóng thị nữ của Hàn Thiên Nhã và được trở thành thế thân của cô ta là thành công lớn nhất trong sự nghiệp diễn xuất của Tống Hân Lộ. Nếu đối phương không phải Hàn Thiên Nhã, Giang Noãn Chanh sẽ vui cho cô ấy, vui thay bạn của mình.

"Hân Lộ, cậu cũng biết đấy, công việc của diễn viên đóng thế không dễ dàng gì. Cậu đã quyết định kỹ chưa?" Diễn viên đóng thế được lựa chọn sử dụng trong những cảnh quay khó. Đây chắc chắn là một cơ hội tốt để Hàn Thiên Nhã lợi dụng mà làm khó Tống Hân Lộ. Giang Noãn Chanh biết cô đang nghĩ theo hướng tiêu cực, nhưng khả năng này hoàn toàn có thể xảy ra.

Tống Hân Lộ hiển nhiên biết được điều này. Nhưng muốn thuần thục với cảnh quay khó, cách tốt nhất vẫn là trở thành thế thân. Huống hồ Tống Hân Lộ đã tìm hiểu qua, bộ phim "Hoàng hậu Tử Phù" này không có quá nhiều cảnh khó, nếu có cũng chỉ ở mức vừa phải. Tống Hân Lộ có thể cân được.

"Không sao, mình chắc chắn là không sao! Dù sao Hàn Thiên Nhã đã cho mình cơ hội này, mình không thể bỏ lỡ!" Tống Hân Lộ đang vui mừng, liếc mắt thấy gương mặt như đưa đám của Giang Noãn Chanh, cô nhíu mày. Tống Hân Lộ chợt nhớ lại chuyện ban nãy, nghĩ tới việc Giang Noãn Chanh từng lên tiếng không đồng ý cho mình nhận vai diễn bên cạnh Hàn Thiên Nhã, Tống Hân Lộ lại không thể vui nổi.

Giang Noãn Chanh vốn dĩ muốn nói với Tống Hân Lộ mọi chuyện, nói trước kia cô và Hàn Thiên Nhã làm sao lại quen biết, nói vì sao cô lại không tán thành, nhưng hiện tại mà nói những chuyện này ra, Tống Hân Lộ không biết có tin hay không, chắc chắn nó sẽ ảnh hưởng đến tình bạn của cô và cô ấy. Giang Noãn Chanh hiện tại đã trắng tay, chỉ còn duy nhất tình bạn này, cô không thể để mất nó.

Giang Noãn Chanh thu lại cảm xúc hỗn tạp, vòng tay ôm lấy Tống Hân Lộ, dùng giọng nói ngọt ngào xoa dịu sự tức giận trong lòng cô ấy: “Mình không phải là lo lắng cho cậu sao? Hân Lộ, cô cũng biết Hàn Thiên Nhã là diễn viên nổi tiếng, độ nhận diện quá lớn. Bạn thân mình xinh đẹp thế này, nếu cậu đứng bên cạnh cô ta, chắc chắn cô ta sẽ bị át vía. Đến khi đó người hâm mộ của Hàn Thiên Nhã chỉ biết chuốc giận lên đầu cậu thôi đó!”

Tống Hân Lộ nghe Giang Noãn Chanh nói vậy, trong lòng thoải mái hơn trước. Tuy nhiên, cô vẫn canh cánh chuyện Giang Noãn Chanh phản đối trước đó. Ngoài ra, Tống Hân Lộ còn nghi ngờ Giang Noãn Chanh và Kiều Xảo đang mưu mô điều gì đó. Tống Hân Lộ là bạn của Giang Noãn Chanh bao nhiêu năm, chưa từng biết đến cô ấy và Kiều Xảo còn có quen biết. Hôm nay kẻ mù cũng có thể nhận ra, Kiều Xảo đứng về phía Giang Noãn Chanh.

“Đi thôi! Tống đại tiểu thư, mình đói bụng rồi, cho phép cậu được bao mình ăn bữa này đó!” Giang Noãn Chanh tuy cười nhưng trong lòng vẫn không yên. Cô luôn cảm thấy sắp tới sẽ có chuyện không hay xảy ra.

Tống Hân Lộ nói: “Ừm ừm, hôm nay Tống đại tiểu thư lại là người tốt bụng, khao cậu mà chầu luôn, muốn ăn bao nhiêu thì gọi bấy nhiêu!”

Tống Hân Lộ và Giang Noãn Chanh rời đi, Hàn Thiên Nhã mới từ trong tối bước ra. Đoạn đối thoại vừa rồi của hai người họ, cô đã nghe thấy hết. Xem ra Hàn Thiên Nhã quyết định lựa chọn Tống Hân Lộ không phải là chuyện vô tích sự. Mới chỉ có chuyện của ngày hôm nay, quan hệ của họ đã đi vào rạn nứt. Hàn Thiên Nhã thật sự tò mò không biết Giang Noãn Chanh sẽ làm cách nào để có thể phá vỡ cục diện bế tắc này, giữ lại tình bạn mà cô trân trọng nhất?

Cảnh quay của Hàn Thiên Nhã đến kết thúc. Mới ngày đầu khởi quay, Thẩm Dịch không muốn đặt nặng vấn đề công việc nên cho mọi người nghỉ sớm. Hàn Thiên Nhã đã lên xe của mình. Nhớ tới Lệ Mạc Tây, cô liền lấy điện thoại, vui vẻ gọi điện thoại cho hắn. Phải gần như chấm dứt ba hồi chuông, Lệ Mạc Tây mới bắt máy: “Có chuyện gì sao?”

Lệ Mạc Tây lên tiếng trước, giọng nói rất trầm, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. Lúc này hắn đang ở trong phòng họp của Lệ thị. Lệ Mạc Tây ra lệnh cho giám đốc bộ phận phía dưới ngừng lại báo cáo để đợi hắn nghe xong cuộc điện thoại này. Rõ ràng cuộc điện thoại bất ngờ gọi đến của Hàn Thiên Nhã khiến hắn cảm thấy không vui. Lệ Mạc Tây đã đưa ra khung giờ mà cô có thể gọi cho hắn, trừ những lúc có việc gấp thì mới có thể làm trái khung giờ trên.

Hôm nay Hàn Thiên Nhã đụng mặt Giang Noãn Chanh trong đoàn làm phim khiến cô không vui, cũng làm Hàn Thiên Nhã quên bẫng điều này. Cô không nhận ra sự khó chịu của Lệ Mạc Tây, dịu dàng hỏi hắn: “Tối nay anh rảnh chứ? Chúng ta có thể đi ăn chung không? Em có chuyện này muốn kể với anh, Mạc Tây, anh phải làm chủ cho em!”

Trợ lý của Hàn Thiên Nhã lên xe, xe của cô liền khởi động khỏi đoàn làm phim. Thấy Hàn Thiên Nhã đang nói chuyện nên trợ lý không dám hỏi cô là bọn họ cần đi đâu. Hàn Thiên Nhã không thích bị người khác làm phiền, nhất là khi cô và Lệ Mạc Tây đang nói chuyện.

Lệ Mạc Tây cau mày, thật sự chỉ muốn hỏi Hàn Thiên Nhã gọi điện cho hắn chỉ vì vấn đề này. Thế nhưng hắn vẫn nhịn được, Lệ Mạc Tây lạnh lùng nói: “Tối nay anh có hẹn với khách hàng rồi. Để sau sẽ bù đắp cho em. Nếu không có chuyện gì quan trọng thì anh cúp máy trước đây.”

Chưa đợi Hàn Thiên Nhã trả lời, Lệ Mạc Tây đã cúp điện thoại. Hàn Thiên Nhã nhìn màn hình điện thoại tối đen, trong lòng thầm nhủ là do Lệ Mạc Tây đang có việc bận, dẫu sao cô cũng gọi vào giờ làm việc của hắn.