Cả ba người đi đến địa điểm mà Cơ Tuyết đã nhắc đến, ngày lập tức nhìn thấy địa chỉ của khách sạn, cô và Hứa Giang Thành bẻn lẻn đi vào trước,
Lên đến đúng căn phòng Cơ Tuyết đã nhắn cho Cố Nhất Nam, cô nhanh chóng đi đến đập kêu gọi mở cửa, "A Tuyết, em có bên trong không mở cửa đi"
Dù kêu gọi mở cửa, nhưng bên trong vẫn không hồi âm trả lời, nhưng cô cảm giác chắc chắn có người bên trong, nên cô nhất quyết phải kêu gọi tiếp tục,
Bên trong Cơ Tuyết nghe tiếng của Cố Nhất Nam, cô nhanh chóng làm lộn xộn tóc tai và tự tay mình xé hết quần áo trên người mình,
Dù nghe nhưng Cơ Tuyết không mở cửa mà ngồi dưới giường chờ đợi thời cơ, lúc này Trương Minh Quân từ trong cơn say, cũng làm cho tỉnh lại vì tiếng kêu gọi tiếng đập cửa bên ngoài rất lớn khiến anh ta vô cùng khó chịu,
Anh ta nhấc người lên rồi đi xuống, tức giận cau mày đi đến cửa mà nhanh chóng mở cửa, trước khi mở cửa anh ta còn mắng vài câu, "Con mẹ nó, ai lại làm phiền người khác giờ này vậy hả"
Tay vừa mở cửa vừa mắng chửi, cửa mở ra thì anh ta liền nhìn người phía bên ngoài, thì ngay lập tức khiến cho anh ta ngẩn người ra khi nhìn thấy người trước mặt mình là Cố Nhất Nam,
Còn Cố Nhất Nam cũng vô cùng hốt hoảng khi người ở bên trong phòng lại là Trương Minh Quân, lúc này cô liền cau mày nhìn anh ta bằng ánh mắt khó chịu,
Anh ta chưa kịp bất ngờ vì sao cô lại ở đây, anh ta muốn mở miệng hỏi thì Cố Nhất Nam đã xông vào, tiếp theo đó là Hứa Giang Thành cùng vào với cô,
Cố Nhất Nam nhìn về hướng chiếc giường, phía bên cạnh giường Cơ Tuyết đang ngồi dưới sàn nhà hướng mặt vào tường cũng với quần áo bị xé rách,
Cô nhìn thấy dáng vẻ của Cơ Tuyết, giọng nói của cô đột nhiên bị cứng lại mà không thoát ra được một chử vì bị sốc,
Ngay lúc này Hứa Giang Thành cùng nhìn về hướng của Cố Nhất Nam đang nhìn cũng thấy bộ dạng của Cơ Tuyết như vậy mà kêu gọi cô, "Tuyết Tuyết "
Cơ Tuyết lúc này nghe được tiếng kêu của Hứa Giang Thành, rồi mà cô nhanh chóng quay lại với vẻ mặt khóc lóc rất đáng thương, tay vẫn còn đang dùng để che lại cái áo vì đã bị xé rách, Cơ Tuyết nhanh chóng bật đứng dậy chạy thẳng đến người Cô Nhất Nam mà ôm chặt lấy cô khóc lóc, "A Nam, cứu em với anh... Anh ta "
Cố Nhất Nam nhìn thấy Cơ Tuyết đang chịu ấm ức như vậy, cô liền đưa tay xoa lưng cô, còn nhanh chóng cởi áo khoác của mình choàng lên người cho Cơ Tuyết,
Trương Minh Thành không biết chuyện gì đang xảy ra, cô gái kia sao lại ở cùng mình, nhưng anh ta cũng hiểu ra được một chút vấn đề, sau đó anh cầm lấy chiếc áo sơ mi mặc vào và ngồi trên giường, còn hướng mắt nhìn về phía họ,
Nhưng ánh mắt anh ta lại nhìn về Cố Nhất Nam nhiều hơn,
Lúc này Cố Nhất Nam đẩy nhẹ Cơ Tuyết qua bên Hứa Giang Thành, sau đó cô đi đến lại gần anh hai tay nắm chặt thành đấm, còn dùng gương mặt lạnh nhạt kèm theo ánh mắt có chút mệt mỏi nhìn anh ta nói, "Trương Minh Quân, anh nghĩ anh đã làm gì em ấy vậy hả"
Trương Minh Quân nhìn cô mà có chút giật mình, vì lần đầu nhìn thấy cô có biểu cảm như vậy, anh ta nghĩ mình đã chạm vào người của cô nên cô mới tức giận như vậy, nhưng mà Trương Minh Quân vẫn tỏ vẻ bình thường mà nói với cô, "Tôi đã làm gì thì cậu nhìn cô bạn gái của cậu, thì cậu cũng biết rồi kia mà"
Cố Nhất Nam nghe được những lời này, tay cô vẫn đang nắm thành đấm mà run rẩy tức giận quát, "Anh..."
Cố Nhất Nam chưa kịp nói hết, thì đột nhiên Thẩm Mộc Hàn từ bên ngoài lao vào đấm cho anh ta một cái rất mạnh,
Vì là lúc nãy Thẩm Mộc Hàn đã đi đổ bãi xe, và hai người kia lên trước, còn anh một lúc sau đó cũng lên, thì lúc này tiếng đến gần phòng của Trương Minh Quân thì anh ta đã nghe được cuộc thoại bên trong của Cố Nhất Nam và Trương Minh Quân,
Là chuyện Trương Minh Quân đã ngủ với Cơ Tuyết, ngày lập tức Thẩm Mộc Hàn đột nhiên nhớ lại chuyện của mình,
Ngay khi nghe được những lời của Trương Minh Quân thốt ra càng khiến Thẩm Mộc Hàn lên cơn tức giận mới bay vào đấm cho Trương Minh Quân một cái,
Một cái đấm khiến cho Trương Minh Quân cảm nhận được cơn đau, vì lực đấm này rất mạnh, anh ta liền quay đầu nhìn Thẩm Mộc Hàn đang nắm lấy áo của anh ta mà tức giận,
"Cậu vẫn chứng nào tật nấy, lại giở trò làm chuyện cũ đó nữa hả, cậu không biết xấu hổ hay thổ thẹn với lương tâm của cậu à " Thẩm Mộc Hàn nói xong liền muốn đưa tay định đấm thêm một cái, liền bị Cố Nhất Nam ngăn lại,
"Ha, lực tay không tồi đâu bạn của tôi, cậu vậy mà vẫn chưa quên được cô ta à" Trương Minh Quân lúc này đưa tay lên miệng mà vệt vết máu nói lời mỉa mai,
"im miệng cậu lại cho tôi, cậu không xứng đáng nhắc đến em ấy " Thẩm Mộc Hàn tức giận muốn lao vào đấm anh ta nữa, những lại bị Cố Nhất Nam tiếp tục nắm lại,
"Em buông anh ra, anh đã nhịn cậu ta lâu lắm rồi, thằng khốn nạn này" Thẩm Mộc Hàn lúc này hất tay của Cố Nhất Nam ra khiến cô ngã xuống đất,
Vừa định vung tay đấm thì đột nhiên anh nghe Cố Nhất Nam kêu lên đau bụng, anh ta liền nhìn về hướng Cố Nhất Nam, mà lo lắng, nên anh ta không quan tâm đến Trương Minh Quân nữa liền ngồi xuống nhìn cô nói, "A Nam em không sao chứ, anh xin lỗi "
Đúng vậy bụng của Cố Nhất Nam đang rất đau vì cú ngã vừa nãy, nên đã chạm đến cái thai trong bụng của cô, nên cô mới kêu lên,
Cũng khiến cho Trương Minh Quân hốt hoảng mà lo lắng cho cô,
Lúc này Cố Nhất Nam đưa tay nắm lấy tay anh với gương mặt khó chịu mà nói, "Anh Chủ, bụng em đau quá giúp em với"
Hứa Giang Thành nhìn thấy cô bị nhưng vậy, anh cũng liền nhanh chóng chạy đến xem tình hình của cô rồi muốn bế cô lên, nhưng Thẩm Mộc Hàn đã nhanh tay mà ôm lấy cô bế lên vô cùng nhanh,"Để tôi đưa a Nam đến bệnh viện, cậu hãy đưa tiểu thư Cơ về trước đi"
Anh bế Cố Nhất Nam lên, trước khi đi anh không quên để lại ánh sắt bén nhìn Trương Minh Quân, rồi mới rời đi,