Phù Diêu

Chương 415




Thời gian thoáng cái trôi qua, sự kiện tổ điều tra tỉnh ủy tới quận Hồng Sam đã dần chìm lắng. Việc cải tổ Khu khai phát quận Hồng Sam về cơ bản đã hoàn thành. Mấy công ty ô nhiễm môi trường nghiêm trọng đã rời đi, một vài công ty bồi thường và cải tổ.

Chánh văn phòng ủy ban quận Mã Ngọc Cao lên chức thành phó chủ tịch quận, điều này làm nhiều người thấy được sự cường đại của chủ tịch quận Vương Quốc Hoa. Thư ký chủ tịch quận – Ngô Minh Chi kiêm chức chánh văn phòng ủy ban quận. Vương Quốc Hoa vốn có ý để hắn thay thế Mã Ngọc Cao nhưng Ngô Minh Chi từ chối nói mình muốn tiếp tục làm thư ký cho Vương Quốc Hoa.

Thời gian nửa năm khu công nghệ cao thay đổi rất lớn, mấy công ty khổng lồ đầu tư tới làm bộ máy của khu công nghệ cao thay đổi hẳn. ủy ban quận cũng đưa ra vài chính sách ưu đãi thúc đẩy các công ty vừa và nhỏ phát triển mạnh.

Dây chuyền sản xuất đầu tiên của Công ty dược Huy Hoàng đã chính thức đi vào sản xuất. Công ty sản xuất điện thoại di động mà tỉnh chỉ định cũng đã chính thức xây dựng nhà máy, dự tính còn cần nửa năm nữa mới đi vào sản xuất. Thấy hiệu quả nhanh nhất là tập đoàn Thánh Đạt, Vương Quốc Duy tự mình ở lại quận Hồng Sam, trong hai tháng đã đi vào sản xuất. Công ty liên doanh năng lượng mặt trời Trung Mỹ cũng đã cho ra nhóm sản xuất đầu tiên. Sau khi trưng cầu ý kiến của Trác Quyền, quận ủy, ủy ban quận dẫn đầu mua 200 máy nước nóng sản xuất năng lượng mặt trời.

Kinh tế quận Hồng Sam chuyển mình rất tốt đẹp. Bí thư quận ủy Trác Quyền gần đây liên tiếp tỏ vẻ ủng hộ ý tưởng phát triển của ủy ban, tạo ra quận Hồng Sam có hoàn cảnh sinh thái tốt đẹp. Trác Quyền sau khi nhận chức cũng thật lòng ủng hộ công việc của Vương Quốc Hoa. Hai người coi như chân thành hợp tác, đương nhiên đây là do hai bên đều giữ bổn phận. Trác Quyền thu liễm nhận được hồi báo chính là chỉ cần quận có việc gì là hắn đều có mặt.

….

Mùa đông Bắc Kinh rất khô, Vương Quốc Hoa không thích nhưng không thể không đến. Lần lên Bắc Kinh này theo cách nói của Sở Sở nói chính là quyết định và tiền đồ của chuyến đi lên Bắc Kinh này của hắn. Ừ, Sở Sở gọi điện xong cô che miệng cười mãi.

Vương Quốc Hoa vẫn ở lại văn phòng Bắc Kinh. Lần trở lại này văn phòng Bắc Kinh thay đổi rất lớn. Năng lực của chủ nhiệm văn phòng Bắc Kinh – Bành Hiểu đúng là rất mạnh, nhất là ở phương diện kinh doanh và xã giao. Vương Quốc Hoa đến người này không ngờ có thể lái xe đi thẳng vào tận cửa máy bay đón, đúng là làm người ra rất bất ngờ.

Vương Quốc Hoa đến Bắc Kinh còn có một việc khác đó chính là tranh thủ được Bộ Khoa học công nghệ xác định khu công nghệ cao quận Hồng Sam làm thí điểm. Đề nghị này do Trác Quyền nói ra. Hắn cảm thấy khu công nghệ cao bây giờ làm khá được công ty dược Huy Hoàng cùng đại học y khoa quốc gia đạt được hạng mục hợp tác; máy phát điện dùng năng lượng mặt trời mà công ty lãnh đạo năng lượng mặt trời Trung – Mỹ nghiên cứu phát triển đã được chính quyền thị xã đặt mua, chuẩn bị tiến hành cải tạo hệ thống đèn giao thông đèn đường trong toàn thị xã. Đây chỉ là đơn hàng đầu tiên, về sau trụ sở ủy ban thị xã cũng sẽ dùng năng lượng mặt trời. Có thể nói kỹ thuật này khá cao, Bộ Khoa học công nghệ vừa lúc có một phần thưởng cho các khu công nghệ cao đạt thành tích tốt. Ý của Trác Quyền chính là tranh thủ một chút, đương nhiên hắn có tâm tư này chủ yếu là cảm thấy Vương Quốc Hoa có quan hệ rất rộng, đồng thời Lâm Tĩnh cũng thấy ý tưởng này rất được nên giới thiệu một vị trưởng phòng ở Bộ Khoa học công nghệ.

Chuyện ở Trung Quốc chính là thích tổng kết kinh nghiệm, tạo điển hình. Chỉ cần điển hình được lập lên thì đó chính là thành tích chói sáng. Ý của Trác Quyền, Vương Quốc Hoa có thể giải thích, dù sao cũng không có gì thiệt cả. Thêm cả việc Sở Sở hy vọng hắn lên Bắc Kinh một chuyến, về phần Sở Sở bảo mình lên làm gì, Vương Quốc Hoa không biết. Lúc trước khi tổ điều tra tỉnh ủy xuống, Vương Quốc Hoa nói mấy câu không biết Sở Sở có ghi nợ không nữa.

Hắn đến Bắc Kinh gọi điện cho Sở Sở nhưng không ngờ không gọi được. Lúc hắn đến văn phòng Bắc Kinh thì Sở Sở mới gọi về nói tạm thời ra tỉnh ngoài công tác. Cô có chút u oán nói.
- Ôi, số em chính là số chạy, nhớ phải chờ em về đó.
Cô không nói lúc nào về làm Vương Quốc Hoa có đủ thời gian để làm các việc khác.

Vương Quốc Hoa bất đắc dĩ đành phải liên lạc trước với bộ Khoa học công nghệ. Hắn gọi tới theo số điện thoại mà Lâm Tĩnh đưa cho. Bên kia nghe điện, Vương Quốc Hoa rất khách khí hỏi.
- Là trưởng phòng Tiếu phải không, tôi là người do bí thư thị ủy Lâm Tĩnh – thị xã Giang Đông giới thiệu tìm tới ngài có chút chuyện.

Người đàn ông bên kia có chút không nhịn được nói.
- Làm việc sao không tới văn phòng, đúng là.

Quan Bắc Kinh đều luôn ra vẻ, Vương Quốc Hoa đến làm việc nên quyết định nhịn. Vì thế hắn cười nói.
- Tôi gọi điện là muốn mời ngài ra ngoài dùng cơm, không biết lúc nào ngài rảnh?

Có thể do cái tên Lâm Tĩnh tạo thành tác dụng nên vị trưởng phòng Tiếu kia nói.
- Như vậy cũng được, tối đi, nhà hàng Kinh đô ngự thiện, nơi khác tôi không tiện.

Vương Quốc Hoa nghe vậy không khỏi có chút khó hiểu, gì mà nơi khác không tiện đến? Chẳng qua trưởng phòng Tiếu nếu đã mở miệng, hắn tự nhiên đáp ứng ngay.
- Không vấn đề gì, lát tôi đặt xong bàn sẽ liên lạc với ngài.

Dập máy, Vương Quốc Hoa bảo Bành Hiểu đi đặt phòng ai ngờ Bành Hiểu nghe nói là Kinh đô ngự thiện liền cười khổ một tiếng nói.
- Chủ tịch quận, ngài bị hắn chơi đểu rồi. Nơi đó đừng nói là đặt bàn trong ngày, dù là đặt sớm một tuần cũng chưa chắc đặt được.

Vương Quốc Hoa có chút tò mò nói.
- Còn có nhà hàng khó đặt chỗ như vậy sao?
Bành Hiểu nói.
- Ngài đây là không biết có một số người Bắc Kinh sẽ không đến nơi bình thường ăn cơm, toàn muốn chơi khăm người khác. Đó đều là mấy nơi mà quan chức địa phương lên Bắc Kinh làm việc mời khách, dù sao cũng là tiêu tiền công quỹ, sau khi mời khách còn phải tặng quà. Tóm lại ở đó tôi không đặc được bàn. Đặt trước nửa tháng còn được, còn không đặt được phòng sang trọng...

Vương Quốc Hoa thấy cũng đúng, địa phương có nhiều văn phòng cấp huyện, thị xã, tỉnh như vậy ở Bắc Kinh, có mấy văn phòng cấp tỉnh đều gọi điện tới mời khách thì làm sao nhà hàng nổi tiếng còn phòng?

- Anh đi chuẩn bị quà, chuyện phòng thì để tôi nghĩ biện pháp.
Vương Quốc Hoa đuổi Bành Hiểu đi, hắn suy nghĩ xem nhờ ai giúp mình, cuối cùng quyết định gọi điện cho Chu Lạp Phong.

Chu Lạp Phong nhận được điện của Vương Quốc Hoa thì rất vui. Nghe nói Vương Quốc Hoa muốn mời khách ở Kinh đô ngự thiện, hắn chép miệng nói.
- Quốc Hoa, nơi đó là nơi chuyên bóp cổ người, đồ ăn ở đó khó ăn không nói mà còn đắt chết được.

Vương Quốc Hoa cười nói:
- Đây là do vị trưởng phòng Tiếu ở bộ Khoa học công nghệ chọn dùng bữa, tôi có biện pháp gì chứ. Nhờ người làm việc mà, hơn nữa dù nói như thế nào thì hắn cũng là lãnh đạo Bắc Kinh.

- Ha ha, một tên trưởng phòng ở Bắc Kinh có thể coi là lãnh đạo ư? Bỏ đi, ông chờ chút, tôi tới đón ông.

Không đầy 20 phút sau Chu Lạp Phong đã đến, đứng dưới lầu hò hét. Vương Quốc Hoa cười cười đi xuống, Chu Lạp Phong vẫn dẫn theo Đỗ Lập Quốc. Gặp mặt chào vài câu, Chu Lạp Phong cười nói.
- Kinh đô ngự thiện thì lão Đỗ quản nơi đó, chúng ta cùng sang đó, không phải là một phòng thôi sao?