Chương 39: Luyện Tập
Khương lão giơ ra bàn tay, kéo lấy người thanh niên chán trường dưới đất lên.
“ Trong người ngươi có một nguồn sức mạnh rất lớn, những đòn đánh vì nguồn sức mạnh này khiến sức công phá tăng mạnh, nhưng luồng khí thoát ra quá lớn khiến nguồn sức mạnh không thể tận dụng triệt để, mười phần lực tới không quá bảy phần”
“ Trong chiến đấu, nguồn sức mạnh to lớn khiến ngươi dễ dàng áp đảo đối thủ, nhưng nếu đối thủ biết được điểm yếu của ngươi, tiến hành triền đấu, ngươi thua không nghi ngờ” Khương lão lôi thôi nói tiếp.
Phong Vân một bên đang tiêu hóa tất cả những gì Khương lão nói
Nhận thấy sự chú tâm của Phong Vân, Khương lão tiếp tục nói:
“ Yếu điểm đã biết, chỉ cần khắc phục nó là được. Ta đối với ngươi chỉ có một từ Lực. Thử hỏi nếu nguồn sức mạnh trong người được ngươi tận dụng, triệt để khống chế theo tâm, một chiêu vừa ra đã khiến đối thủ của ngươi bại trận, vậy thì cần gì những chiêu thức màu mè khác”
Phong Vân như được khai sáng. Đúng vậy, thân hắn có Thái Dương chi khí cùng Cực Hàn chi khí tôi luyện, lại đi theo con đường Tam Tu, thứ hắn có lúc này chính là sức mạnh, thứ hắn cần chính là chữ Lực, lực lượng mạnh mẽ, nếu một chiêu đã giải quyết đối thủ, còn phải cần những chiêu thức màu mè khác sao.
“ Vậy ta cần làm gì?” Phong Vân hỏi.
“ Thứ ngươi cần chính là tập luyện, tập luyện thời khắc ra đòn chuẩn xác, nhưng một bậc thầy ra đòn chính là một bậc thầy phòng thủ, chỉ có biết cách phòng thủ mới biết cách ra đòn thế nào là hiệu quả nhất” Khương lão như một người thầy giảng dạy.
“ Giai đoạn thứ hai của ngươi, ban sáng ngươi phải thực hiện thử thách giai đoạn thứ nhất, sau đó cùng ta mài dũa các kỹ năng đến cực hạn, chỉ có như vậy, ngươi mới chính thức tận dụng hết khả năng của bản thân mình”.
“ Vậy mấy cuốn sách..” Phong Vân nói
“ Mấy cuốn sách đó chỉ cho ngươi có cái nhìn về Đao pháp thôi, mỗi ngày cùng ta phân tích mỗ xẻ ão diệu phía trong, từ đó ngươi phải biến những kiến thức đó thành những võ kỹ của bản thân, kế thừa khác với học hỏi, ngươi phải nhớ cho kỹ” Khương lão nói.
Phong Vân đứng ngây ra một lát, lại tiếp tục đi đến giữa sân, thực hiện thử thách giai đoạn một, chỉ thấy trong đôi mắt hiện lên tinh quan, hứng thú không giảm.
Khương lão phía sau nhìn thấy người thanh niên trước mặt, nhìn thấy sự kiên định của hắn, trong đầu không ngừng khen thưởng
“ Trong người có ngạo khí, tin tưởng tuyệt đối vào bản thân lại không rơi vào sự cao ngạo vốn có của một Thiên Tài, nếu gặp ngươi sớm hơn......đáng tiếc thật...”
Khương lão nghĩ, rồi quay mặt, bước về nơi xa.
Phong Vân đứng trên hai cọc gỗ, không ngừng nghĩ về những gì Khương lão nói.
“ Ta từ trước đến nay lại luôn không ngừng học từ đối thủ lại quên mất ưu điểm mạnh nhất của bản thân mình, Thần Tâm chỉ là ngoại vật, đi một vòng loanh quanh cuối cùng cũng về tự thân”
“ Đợi ta xuất sơn, Trì Lưu Hiên hứa hẹn, cũng nên thực hiện”
Phong Vân vẫn không quên thất bại của bản thân trước một thiên tài thật sự được tôi luyện từ nhỏ, thất bại đó với hắn như một động lực để hắn ngày càng hoàn thiện bản thân mình hơn.
.....
Bặc....
Tiếng roi quất lên
“ Chân sải quá dài, người thấp xuống...”
“ Hôm qua ngươi chưa ăn đủ sao, lực mạnh vào...”
“ Lúc này ngươi không nên ra đòn, đối thủ hậu chiêu vẫn còn, ngươi không biết sao?”
Hàng loạt tiếng quát lên phát ra từ Khương lão, Phong Vân thân trên cởi trần, ngồi đấy thở ra từng ngụm khí. Trên thân đầy rẩy vết hằn.
“ Lão già thối, có ngày cũng đánh ông nằm bệt ra đất” Phong Vân nói, giai đoạn hai, hắn liên tục bị lão già này hành cho ra bã.
“ Đợi ngươi có bãn lĩnh rồi nói đi” Khương lão hớp lên ngụm rượu.
“ Đi vào phòng rèn luyện đi, mục tiêu hôm nay là duy trì một canh giờ” Khương lão nói tiếp.
Phong Vân đứng lên, đi vào một căn phòng.
Trong căn phòng không có quá nhiều ánh sáng, chỉ thấy treo đấy chi chít lưỡi đao sắc nhọn. Phong Vân đứng chính giữa căn phòng, từng loạt tiếng cơ quan bắt đầu hoạt động.
Từng cơ quan hoạt động kéo theo từng loạt lưỡi đao sắc bén chuyển động, tốc độ rất nhanh cùng nhiều, Phong Vân cũng đã quen với điều này, hết sức tập trung tránh né.
Những lưỡi đao không theo một quy luật nhất định, phàm là một thanh chuyển động lại dẫn đến một thanh khác, cuối cùng dẫn đến hiện tượng dây chuyền, đây là căn phòng tập luyện Khương lão tạo ra riêng cho Phong Vân.
Bên vách tường, những thanh ám khí bay ra, lấy những vật cản trước mặt dấu đi tầm nhìn của Phong Vân lao đến.
Chỉ thấy Phong Vân bay người lên trên không, từng thanh ám khí cứ thế bay sượt ra người hắn, Phong Vân tránh né những thanh ám khí lại tạo ra quá nhiều không gian, từng lưỡi đao sắc nhọn bị hắn đụng trúng chuyển động nối theo, từng vết đao cắt lên người hắn liên tục, máu của bản thân đã túa ra không ngừng.
Phong Vân không chút nào ngơi, Tử đồng kích hoạt không ngừng cũng chỉ cho hắn thấy được chuyển dộng trong phòng, não bộ hắn vẫn chưa thể tiếp nhận và xử lý kịp thời được.
Đợt ám khí thứ hai đếm chừng không bao lâu sẽ tiếp tục, Phong Vân lại không thể dứt rời những thanh đao sắc bén khắp phòng, hiện tại trong căn phòng cơ quan lại kích hoạt, không gian trong phòng ngày càng hẹp hơn.
Phong Vân càng duy chuyển, những lưỡi đao được treo lên càng chuyển động, dù đã cố gắng hạn chế chuyển động của bản thân nhưng kết quả vẫn cứ như vậy.
Không quá lâu sau, đợt ám khí tiếp tục bắn ra, nếu nhìn kĩ, tất cả ám khí đầu bị cùn phần đầu, chỉ có phần lưỡi sắc bén.
Phong Vân bước ra khỏi phòng, trên người chi chít v·ết t·hương, lần này không biết đã là lần thất bại thứ bao nhiêu của hắn nữa rồi.
Khương lão không biết nơi nào lại xuất hiện chờ sẵn ở phía trước căn phòng, lão cười nói
“ Sớm biết ngươi hoàn toàn qua không nổi, xem ra ngươi hoàn toàn không thể qua nổi giai đoạn thứ hai này. Ha...Ha...Ha”
“ Lão già lôi thôi, ta nếu không qua khỏi, ai đi thực hiện yêu cầu của ông đây” Phong Vân nói
Khương lão bộ dạng như hiểu ra, bất chợt la to:
“ Đúng rồi, tiểu tử ngươi không hoàn thành giai đoạn hai, vậy chính là ta lỗ mà, không được, nếu để tiểu tử ngốc ngươi mò, chắc cả đời chưa xong” Khương lão nói.
“ Lão già, ta dùng cả chưa đời biết là thật hay không, nhưng trước hết quả thực không qua được, còn không chỉ điểm, quả thật người thiệt là ông” Phong Vân một bên bình tĩnh đáp, đã sớm quen mấy câu đá xoáy của lão.
Lúc trước lão già lôi thôi đã làm mẫu một lần, hoàn toàn chính là nguyên vẹn trở ra, hắn chính là bên ngoài quan sát, chỉ thấy tấm thân già đó một thân uyển chuyển, giảo hoạt tránh né, Phong Vân cứ tưởng Khương lão đã tập đến quen, hiện giờ xem ra, bên trong cất giấu huyền cơ.
“ Ngươi mắc một sai lầm ngu ngốc, căn phòng thiết kế để ngươi bên trong chuyển động càng nhiều, ngươi lại cố gắng tập trung kiểm soát cơ thể bản thân, từ đầu đã lọt vào kế của đối phương rồi”
Phong Vân một bên lắng nghe, đúng thật là chính bản thân mình như vậy.
“ Ta không giúp được gì cho ngươi, chỉ có thể nói, muốn qua được ải này, chỉ có bản thân mình ngộ ra mới được thôi, ngươi bây giờ hãy nghĩ ngơi, cùng ta chuẩn bị luyện đao pháp” Khương lão nói.
Phong Vân đứng đấy, trong đầu là một mớ rối mù, chỉ có tự thân, câu này là bao hàm rất nhiều thứ.
Dẹp qua một bên mớ hỗn lộn, Phong Vân về phòng nghỉ ngơi, trước mắt luyện cái khác vậy.