Chương 97: Tử Thần Trỗi Dậy
Bộ Kinh Vân đã lĩnh hội và phát huy Vô Cầu Dịch quyết đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh. Nhờ vào bộ tâm pháp vạn thế kỳ biến này, mà thực lực của Bộ Kinh Vân cho dù bị trôn thân dưới băng những hai mươi năm vẫn không hề chậm tiến. Chính vì như thế nên Bộ Kinh Vân mới có năng lực đại biến, đủ sức đương đầu với các cao thủ lợi hại sau này như Đại Nhất Tông Quả, Chuẩn Nhân Thiên Ẩn.
Nhưng cho dù là bản lĩnh cái thế liệu có thể chống lại được mưu ma trước quỷ, với sự thâm hiểm của lòng người.
Mai Hoa Trấn là tổng đàn của đại giáo phái Đồng Minh Hội. Lửa cháy nhuốm đỏ cả một góc trời, là do sắc lửa hừng hực làm đỏ cả nền trời, hay bầu trời biến sắc vì thiên địa đang có biến cố.
Tử thần thao túng sinh mạng của kẻ khác, vậy có ai hỏi tử thần liệu có thể c·hết hay không.
Bất Khốc Tử Thần Bộ Kinh Vân khiến cho giang hồ kh·iếp sợ, hiện đang bị vùi thân trong biển lửa.
Có lửa cháy dĩ nhiên phải có kẻ châm lửa, và kẻ đó không phải ai khác chính là tân minh chủ của Đồng Minh Hội tên là Lăng Hạo Phi.
Có gan thiêu c·hết tử thần quả là không phải dạng vừa. Lăng Hạo Phi thực có bản lĩnh ấy sao?
Dĩ nhiên là không. Bởi trong không gian lửa cháy ngập trời, ánh sáng đỏ hừng hực cùng nhiệt lực làm cho nhân mã bát đại phân đà phải lui ra sau. Duy chỉ có trước cửa Minh Chánh Đường, có hai người vẫn đứng đó nhìn vào biển lửa một cách ngạo nghễ, vì thành quả mưu lược mất không ít công sức dàn xếp đã thành công.
- Tiên sinh quả nhiên liệu việc như thần. Không ngờ thần thoại võ lâm Bộ Kinh Vân hôm nay lại c·hết dưới tay của Lăng Hạo Phi ta.
Lăng Hạo Phi nhìn sang lão nhân đội nón nan thần bí, lộ rõ vẻ thán phục và đầy ngưỡng mộ ánh lên trong tròng mắt.
Tuy nhiên người kia thì thần thái vẫn lãnh ngạo như thường, không hề có một tia hoan hỷ nào lộ ra trên mặt. Lão chỉ cất giọng âm trầm mà nói.
- Bộ Kinh Vân thân có chân nguyên rồng hộ thể, vạn độc bất sâm chỉ còn cách này may ra sẽ g·iết được hắn. Mấu chốt không phải là ở hỏa công của chúng ta thiêu đốt, mà bị nhốt trong thiên la địa võng thế kia, hắn không bị c·hết do lửa mà c·hết ngạt do không có dưỡng khí để thở.
Dưới không gian đỏ ối bảo trùm lên Mai Hoa Trấn, người này như một bóng đen đối lập hoàn toàn với không gian hiện tại. Phong phạm của bậc nhất thế kiêu hùng này thật khiến người bên cạnh không thể không ngưỡng mộ.
Lăng Hạo Phi là người mong chờ kết quả hơn ai hết, chỉ cần Bộ Kinh Vân c·hết đi thì từ này giang hồ sẽ rơi vào tay hắn.
- Lửa đã cháy mấy canh giờ rồi, Bộ Kinh Vân xem ra đã trở thành đống xương khô trong đó. Từ nay Đồng Minh Hội của ta sẽ phát dương quang đại độc bá võ lâm. Một chuyện đáng mừng, thành công to lớn này tất cả là nhờ ở tiên sinh.
Lão nhân nhìn vào đống lửa hung tàn không tỏ thái độ gì, ông ta đang nghĩ gì cũng không ai có thể đoán biết.
Lăng Hạo Phi nhìn ông ta vừa hoài nghi vừa run sợ, sau một hồi hắn cũng lấy hết dũng khí để nói:
- Tiên sinh có thể cho tại hạ biết vì sao ngài lại giúp ta diệt trừ Bộ Kinh Vân hay không?
Lúc này phía người thần bí bỗng xuất hiện một tiếng thở dài.
- Vì hắn là sư huynh của Nh·iếp Phong.
Lời này nói ra khiến Lăng Hạo Phi nghe mà chẳng hiểu gì.
- Tại sao lại vì Nh·iếp Phong, lẽ nào hắn đã làm gì đắc tội với tiên sinh?
Nh·iếp Phong từ trước tới nay nổi tiếng là người nhân nghĩa luôn cứu khổ phò nguy, thì làm sao có kẻ thù được chứ. Bản thân Lăng Hạo Phi vì e sợ thế lực Kinh Vân Đạo nên cũng từng gia nhập Thần Phong Minh. Từng thấy Nh·iếp Phong sử ra bản lĩnh cao cường, tận hiển bản sắc thần thoại võ lâm. Nay thấy kỳ nhân trước mắt có vẻ như có thù oán sâu nặng gì đó với Nh·iếp Phong, Lăng minh chủ cũng không khỏi nổi tính hiếu kỳ.
Lăng Hạo Phi vừa nói vừa dè chừng sắc diện của đối phương, sợ rằng tò mò quá lỡ lời sẽ khiến ông ta phật ý, ảnh hưởng đến đại cuộc của mình.
Nhưng xem thái độ của lão nhân kế bên, thì ông ta dường như đang nghĩ lại một câu chuyện khó quên xưa cũ.
- Nh·iếp Phong là một tên đáng c·hết! Chính hắn đã c·ướp đi bá nghiệp của ta, còn c·ướp đi cả con gái của ta nữa. Thù này không báo lão phu sao xứng sống trên đời.
Một người phong thái cao cao tại thượng nhưng khi nhắc tới Nh·iếp Phong từng câu, từng chữ không thể dấu nổi nỗi căm hận.
Rốt cuộc Nh·iếp Phong đã gây thù chuốc oán gì với người này, mà khiến ông ta hận y thấu xương đến như vậy.
Lăng Hạo Phi đang muốn mở miệng hỏi thêm thì bỗng trong đống lửa phát sinh dị biến.
Lửa cháy hừng hực từ đâu đó có khói đen bốc ra, rồi văng vẳng tiếng nói âm vang như tiếng chiêu hồn của tử thần.
Hữu vật hỗn thành thiên địa sinh, đạo pháp tự nhiên phản chi động.
Tuyết dũng tự hóa chuyển càn khôn, hư hoài nhược cốc vô nhai ngạn.
Đại thành nhược khuyết doanh nhược trùng, vạn vật vi nhất khí tự hóa.
Nộ đào phách ngạn, dịch chuyển hóa vật.
Đạo Nhược Thủy Khoa Nhu Công Kiên.
Đây chính là khẩu quyết tâm pháp và cả chiêu thức biến hóa của Vô Cầu Dịch Quyết, mà Huyền Võ Đại Đế đã lưu lại trên mai của Long Quy ở thành cổ Lâu Lan.
Sau tiếng nói âm trầm lãnh khốc mang theo khói đen tỏa ra càng nghi ngút, lửa cháy bỗng nhiên bị kình lực dẫn động lan tỏa ra xung quanh. Lửa nóng hừng hực khiến đám người Đồng Minh Hội sợ bị bỏng nên liên tiếp thối lui. Không những thế lửa lớn còn lan ra khắp giáo trường khiến nơi này như biến thành chảo lửa nóng nực vô cùng.
Một đạo hỏa kình cũng nhắm thẳng đám người Lăng Hạo Phi và lão nhân thần bí phóng tới. Nhưng lửa vừa cách hai người một trượng, đã bị ngăn cản bởi một tường khí lực hùng hậu.
- Xem ra liệt hỏa không thiêu c·hết được Bộ Kinh Vân rồi.
Lời lão nhân chưa rứt thì bỗng có tiếng hét lớn như xé toạc không gian, làm tấm lưới sắt và tám khối cự thiết nặng tựa ngàn cân bị một sức mạnh kinh kh·iếp hất lên trời.
Khói đen nồng nặc bên trong cũng được thể ùa ra như nước sông vỡ đê.
Nhìn kỹ thấy thấp thoáng Bộ Kinh Vân trong đó hiên ngang bất đảo, hai tay dang rộng vận múa chưởng pháp điêu luyện kỳ ảo.
Tử thần từ địa ngục đã trỗi dậy, sinh mạng của tất cả nhưng người có mặt liệu sẽ do y một tay thao túng.
Sinh mệnh không nằm ở việc ta sống được lâu hay ngắn, mà do ta ngộ ra những điều tốt đẹp cần phải làm sớm hay muộn mà thôi.
Bộ Kinh Vân sau khi phục chân nguyên rồng được cho là có tấm thân bất tử, băng hoả khó nhập vạn độc bất xâm.
Băng hỏa vạn độc có thể nhờ thần hiệu chân nguyên mà không thể x·âm p·hạm. Nhưng thực sự có thể trường sinh bất tử được hay không, thì ai dám khẳng định.
Bộ Kinh Vân của hai mươi năm trước và hai mươi năm sau, đương nhiên là có một sự thay đổi đi rất nhiều.
Tuổi tác thay đổi, bản lĩnh lớn hơn, trải đời cũng nhiều hơn. Từ một bất khốc tử thần trở thành thần thoại võ lâm. Đúng là đối với người đời mà nói, chỉ cần ta làm được cái họ mong chờ thì ta thành người hùng, ngược lại làm điều tổn hại đến họ thì thành đại ma đầu.
Nhất niệm thành phật nhất niệm thành ma, thiện ác tại lòng người. Bộ Kinh Vân cũng từng là đại ma đầu, rồi trở thành võ lâm thần thoại, y vốn không quan tâm người khác nghĩ gì với những chuyện mình đã làm. Y chỉ cần cho rằng việc nên làm thì nhất định phải làm mà thôi.
Trời cao thực có báo ứng hay không?
Tất nhiên là có.
Vậy tại sao có thiên mạng quả báo mà kẻ ác vẫn tồn tại đầy rẫy trong thiên hạ.
Cũng bởi kẻ ác trong thiên hạ quá nhiều mà trời cao thì báo ứng quá chậm.
Chính vì thế gã sẽ thay trời cao đẩy nhanh tiến trình của quy luật báo ứng. Kẻ ác phải bị t·rừng t·rị, dùng cách tàn ác để tiêu diệt kẻ ác. Phải có diệt vong thì mới có sinh sôi, nếu việc làm của hắn là tội ác thì hắn sẵn sàng vì thiên hạ này mà một mình gánh chịu.
Cá sống mới lội được ngược dòng, chỉ có cá c·hết mới b·ị đ·ánh trôi theo dòng nước. Nếu Thiên Thu Đại Kiếp là một dòng n·ước l·ũ cuồn cuộn quấn trôi mọi sự sống, thì hắn nhất định sẽ là con cá bơi ngược dòng.
Theo như Tiếu Tam Tiếu tiền bối đã nói sau khi qua Chiếu Tâm Kính thấy rõ huyền cơ, thì Kiếp Tâm Tứ Tử giáng thế trong đó sẽ có cả hậu nhân của Bộ Gia.
Bộ Thiên trước khi c·hết đã để lại một giọt máu cho nhà họ Bộ, vì thế Bộ Kinh Vân bằng bất cứ giá nào cũng phải dành được đứa bé.
Trong lúc dò tìm tung tích đứa nhỏ thì Bộ Kinh Vân đã bị người của Đồng Minh Hội vây đánh. Bát Môn Kim Toả Trận là sát chước của bọn chúng, đó là một tấm lưới sắt lớn có gắn tám khối kỳ thiết sức nặng ngàn cân.
Sở dĩ trận này có tên Bát Môn Kim Toả Trận, bởi vì tám hướng đều bị tám khối kim loại nặng nề trấn giữ. Người bị nhốt bên trong vô phương thoát ra, tiếp đó nhân mã bát đại phân đà bên ngoài sẽ đổ thật nhiều dầu hoả lên trên chiếc lồng sắt.
Cho dù kẻ bị nhốt võ công cao cường đến đâu cũng bị sức nóng thiêu c·hết, nếu không thì cũng bị thiếu không khí ngộp thở mà c·hết. Một kế sách cực kỳ thâm độc, cho thấy kẻ bầy bố trận này cũng phải là kẻ cùng hung cực hiểm.
Sau khi thành công nhốt Bộ Kinh Vân vào trong, bọn chúng dùng hoả công nhằm thiếu c·hết y.
Lăng Hạo Phi và lão nhân thần bí kia cho rằng Bộ Kinh Vân tay không có Tuyệt Thế Hảo kiếm, sẽ không có cách nào để xé rách tấm lưới sắt để thoát ra.
Nhưng Bộ Kinh Vân ngoại hiệu là tử thần, kẻ nắm giữ thao túng sinh mạng của kẻ khác, há lại để kẻ khác nắm giữ tính mệnh của mình.
Từ khi lãnh ngộ được Vô Cầu Dịch Quyết do Huyền Võ Đại Đế để lại ở Lâu Lan Cổ Thành. Bộ Kinh Vân có thể thâu tóm sự biến hoá của vạn vật xung quanh, phát huy các loại võ công trong thân l·ên đ·ỉnh điểm. Vân dung hội quán thông khiến môn kiếm pháp như Hoắc Gia Kiếm Pháp, có thể đấu tương đương với Huyền Âm Lục Kiếm của Kiếm Thần.
Nên ngay khi thiên la địa võng ập xuống đầu Bộ Kinh Vân đã vận Vô Cầu Dịch quyết hộ thể, sau đó dùng chiêu Vân Sầu Thảm đạm gom toàn bộ gạch đá dưới chân kết thành một quả cầu bảo vệ toàn thân. Năm xưa chính chiêu này Hùng Bá đã gom gạch tường khoá chặt song chưởng của Bộ Kinh Vân và đánh bại y trong Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu.
Hôm nay tu vị Bộ Kinh Vân hoàn toàn đã vượt thầy, mặc dù là kẻ thù không đội trời chung, nhưng thành tựu võ học của Hùng Bá được Bộ Kinh Vân phát huy chí cực, đó cũng là một điều đáng tự hào của Hùng Bá.