Chương 49: Âm Mưu Thâm Độc Giết Bộ Kinh Vân
Cước kình thâm hậu xuất ra như nhấn chìm đối thủ, chiêu chưa tới mà trên mặt Tiểu Vũ đã bị kình lực cắt phá sinh đau nhói. Tiểu Vũ cảm thấy uất ức vô cùng, hai tay đều đã bị chế ngự, nhưng ý chí kiên cường trong chàng càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết, Tiểu Vũ đốc thúc hạ bàn tung cước cản phá cao thủ kia.
- Nộ Đạp Sơn Hà trong Liệt Cường Cước Tuyệt.
Nghị lực của chàng quả thật phi thường, nhưng thân thể đã bị chế ngự, cố gắng phát chiêu thì cũng không khác gì là cung giương hết cỡ mà thôi.
Tiếng bốp chát kêu lên liên hồi, cước pháp của Tiểu Vũ đã bị người kia đá văng ra, đồng thời chàng phát giác cước của kẻ này sắc như kiếm, mũi ngón chân y trong sát na đã điểm vào bảy đại huyệt ở chân Tiểu Vũ. Toàn thân chàng giờ đây đã bị khống chế hoàn toàn, Tiểu Vũ căm phẫn thét lên vô vọng.
- Khốn kiếp mau thả ta ra.
Chàng gào thét còn chưa hết câu thì ở dưới bụng thấy đau nhói, một nắm quyền cứng như sắt thép xông thẳng tới trung môn, như chiếc cọc sắt ghim thẳng vào người. Máu tươi ứa ra miệng, khiến mắt của chàng hoa lên.
Quyền kình hung mãnh xâm phá phủ tạng làm Tiểu Vũ toàn thân đau đớn như bị lửa đốt. Chàng kêu lên đầy phẫn nộ, nhưng quyền kia mang quái lực ngàn cân đã hất chàng văng ra khỏi tay của Liệt Báo, người bị hất mạnh ra phía sau.
Trong lúc thân thể chàng mất tự chủ thì 12 kiếm huyền âm tiềm tàng trong thể nội cũng tự khắc phát ra, kiếm ý xanh thẫm lăng lệ t·ấn c·ông đám cao thủ kia.
Huyền Âm Thập Nhị Kiếm chia làm bốn đạo, mỗi đạo ba kiếm t·ấn c·ông bốn người. Kiếm này tà ác vô cùng, vừa phát ra từ thân Tiểu Vũ đã chém tan tành cảnh vật trong bán kính mười trượng.
Quỷ cước mới đến cũng không dám tỏ ra khinh xuất, lão tung liền ba cước cực mạnh phá tan ba đạo kiếm lục t·ấn c·ông mình.
Xích Liệt không chậm trễ vận công vào hỏa quyền để ngăn ba đạo kiếm áp tới, Liệt Báo hua Báo Kiếp Trảo đánh bật ba kiếm còn lại t·ấn c·ông y.
Còn Lão Quái Kiếm thì không hề chau mày một chút nào, khi ba kiếm huyền âm lao tới t·ấn c·ông mình.
Ông ta ưỡn ngực hứng chọn ba kiếm, kiếm Huyền Âm tam thức chui tọt vào trong cơ thể ông ta.
Bị ba luồng kiếm lục kỳ hàn lạnh thấu xương, nhưng Lão Quái Kiếm lại không một chút bị ảnh hưởng, không chỉ có thế lão còn từ từ thể nghiệm và đưa ra lời đánh giá với thứ kiếm ý vốn không tồn tại ở nhân gian này.
- Đúng là kiếm tà ác thật, vừa vào người đã lạnh buốt sống lưng. Kiếm này g·iết người thì nhanh đến vô cùng, chắc chắn không phải kiếm xuất phát từ nhân gian.
Ông này thật là một nhân vật kỳ quái, không những Huyền Âm tam thức cùng hung cực ác không làm gì được ông ta. Mà lão còn tỏ ra vô cùng hiểu kiếm, có thể thu phóng tùy ý. Cảnh giới kiếm đạo này e rằng cả Vô Danh, Mộ Ứng Hùng cũng chưa chắc làm được.
Sau khi đã cảm nhận được sự lợi hại của Huyền Âm Kiếm thì người này lại tiếp tục bình phẩm:
- Kiếm chiêu này quá hung ác nếu giữ lại chỉ hại mình hại người. Kiếm này đáng ra không nên tồn tại ở nhân gian.
Lão Quái Kiếm kia không biết là thần thánh phương nào, mà thần thông quảng đại đến vậy. Người thường bị Huyền Âm Kiếm nhập thể sẽ đau đớn vô cùng, thậm chí là sẽ bị phá nát lục phủ ngũ tạng mà c·hết.
Còn ông này thì hoàn toàn không bị như vậy, kiếm ý có thể dễ dàng chui vào cơ thể, rồi tự động chui ra giống như bông hút nước rồi thải nước ra vậy. Tu vị cao thâm tinh tế hiếm gặp trên đời.
Dù là như vậy nhưng cũng không thể qua được con mắt tinh nhạy của Tuyệt Tâm. Thấy người này bản lĩnh bất phàm thì Tuyệt Tâm cũng không thể không để ý tới, nhưng ông ta lại đang nghe theo lệnh của Tuyệt Tâm, vì sao một người có tu vị kiếm đạo tuyệt đỉnh như thế lại phải nghe theo y.
Điều đó đúng là một bí mật không hề nhỏ, chỉ biết 12 kiếm Huyền Âm sau khi thoát khỏi cơ thể Tiểu Vũ, thì điên cuồng p·há h·oại không gian, cũng như cảnh vật xung quanh.
Sau một hồi đâm chém loạn xạ thì 12 kiếm lại vật quy nguyên chủ, chui tọt vào trong thân Tiểu Vũ.
Quả là một loại kiếm chiêu ngụy dị tà quái trên đời chưa từng gặp.
Tiểu Vũ lúc này thân thể tơi bời, máu chảy đầy người, ánh mắt ảm đạm vô quang, hơi thở nặng nề, đôi chân run lên cầm cập. Dường như chàng lúc này đứng còn sắp không vững.
Sau khi 12 kiếm Huyền Âm nhập thể, mắt chàng bắt đầu có dấu hiệu nhòa đi nhưng vẫn không quên nhìn về phía Thanh Việt nữ tử của chàng.
Tiểu Vũ chỉ lờ mờ trông thấy khuôn mặt hoảng loạn, nước mắt chảy dài trên hai má của nàng. Thanh Việt cố dơ tay lên còn miệng thì không ngừng kêu tên của Tiểu Vũ nhưng mắt của chàng đã trở nên mờ dần. Rồi một màu đen ập tới như muốn nuốt chửng ý thức của chàng, do bị trọng thương quá nặng nên chàng không thể nào gắng gượng hơn được nữa.
Trước khi thân thể đổ xuống giống như một bức tượng bị đốn ngã, bên tai Tiểu Vũ vẫn nghe văng vẳng tiếng nói của Tuyệt Tâm.
- Mang tên tiểu tử này về nhốt trong Thiên Tuyệt Lao cho ta.
Liệt Báo nghe lệnh tiến đến xốc cái thân xác bầm dập của Tiểu Vũ lên vai của hắn rồi nói.
- Chủ công! Tên tiểu tử này võ công rất khá, bây giờ không g·iết bỏ đi, liệu sau này có để lại hậu hoạn hay không.
Tuyệt Tâm chỉ nhìn thủ hạ rồi nở một nụ cười thâm hiểm, đôi môi hắn đen như mực cho thấy tu vị đã sang một tầm cỡ khác. Tuyệt Tâm chỉ ung dung trả lời thuộc hạ.
- Muốn chiếm được võ lâm trước tiên phải bại Phong Vân, nhưng ta đã chiến với chúng nhiều năm, mà vẫn không thể nào đánh bại được chúng. Bởi vì chúng luôn được sự ủng hộ của đám quần hùng võ lâm. Ở Tranh Phong Hiệp bổn tọa xuýt chút nữa đã lấy được cái mạng của Bộ Kinh Vân. Nếu không có bọn nhóc con cản trở thì ta đâu đến mức rơi vào hoàn cảnh như thế này. Muốn triệt để đánh bại Phong Vân thì phải cô lập được chúng.
Liệt Báo hoàn toàn không hiểu hết được lời của Tuyệt Tâm, bởi vì trận chiến Tranh Phong Hiệp khi đó hắn vẫn chưa có mặt, nhưng thực lực của Tiểu Vũ thì vừa rồi hắn đã tự mình thể nghiệm, năng lực tiềm ẩn trong thân thể Tiểu Vũ là rất lớn, đó chính là điều khiến Liệt Báo e ngại.
- Chủ công! Ngài vẫn chưa trả lời câu hỏi của thuộc hạ, đó là tại sao không g·iết c·hết tiểu tử này ngay bây giờ.
Tuyệt Tâm lại nhìn hắn và khẽ giải thích ý định của mình đối với Tiểu Vũ.
- Liệt Báo! Ngươi có chỗ không biết rồi, nếu chỉ cô lập Phong Vân thôi thì là chưa đủ. Ta còn muốn những kẻ ủng hộ bọn chúng phải quay lại đối địch với chúng. Tiểu tử này là một nhân tài trăm năm khó gặp, nếu như hắn chịu về dưới chướng của ta, thì há chẳng phải càng có thêm kẻ giúp ta g·iết Bộ Kinh Vân hay sao.
Hóa ra mục đích thâm hiểm của Tuyệt Tâm là như vậy, dụng ý của hắn là muốn dùng Tiểu Vũ để đối phó với Bộ Kinh Vân, Nói cho cùng nhìn khắp thiên hạ này có lẽ cũng chí có Tiểu Vũ là làm được điều đó.
Liệt Báo đến giờ này mới hiểu được tâm ký đa đoan của Tuyệt Tâm, hắn bèn tâm phục mà đáp:
- Chủ công anh minh!
Tuyệt Tâm sẽ làm cách nào để lôi kéo Tiểu Vũ gia nhập thế lực của mình?
Tiểu Vũ nếu như thực sự sẽ gia nhập, vậy thì tại sao Tuyệt Tâm lại muốn hắn đi g·iết Bộ Kinh Vân.
Tiểu Vũ thực có bản lĩnh đó sao, bởi trước đó chàng từng đã bị tử thần đánh bại triệt để rồi mà.
Chỉ thấy Tuyệt Tâm cất tiếng cười đầy ngụy dị rồi bước đi với tâm trạng đầy tự tin.
Theo sau hắn là Liệt Báo, Xích Liệt, con có hai lão quái nhân lạ mặt nữa.
Nhìn kỹ thì hai người này không phải ai khác, chính là hai kỳ nhân đã từng giao thủ với Thiên Kiếm Vô Danh ở Tàn Dương Thôn dạo trước.
Họ đều là người có tâm cao khí ngạo tại sao lại cam tâm đầu quân cho Tuyệt Tâm.
Trong tay sở hữu toàn tuyệt thế cao thủ như vậy, Tuyệt Tâm lần này quyết tâm đông sơn tái khởi. Rút kinh nghiệm những làn thất bại lúc trước, lần này hắn trở lại ắt sẽ nguy hiểm hơn xưa nhiều.
Tuyệt Tâm đã bắt sống được Tiểu Vũ, tiếp theo hắn sẽ làm gì để đánh bại hai thần thoại Phong Vân, để tiến tới thâu tóm cả Trung Nguyên.
Kế hoạch này hoàn toàn không phải là chuyện dễ dàng, Nh·iếp Phong và Bộ Kinh Vân là hai trụ cột chắc chắn trong võ lâm thiên hạ. Muốn thành công thì Tuyệt Tâm phải trừ đi được một trong hai người bọn họ, nhưng với bản lĩnh lúc trước của Tuyệt Tâm thì đấu với Bộ Kinh Vân cũng còn chưa thể chiến thắng. Không chỉ vậy mà còn có một Nh·iếp Phong được xem là khắc tinh số mệnh trong đời này của hắn.
Thực sự những ai từng biết qua về Tuyệt Tâm đều nhận định hắn sẽ không có cách nào để đánh bại được Phong Vân. Nhưng thời thế xoay vần, thiên đạo biến hóa không ngừng nghỉ, Tuyệt Tâm đã có thể xuất hiện trở lại với tâm thái cao cao tại thượng như thế, chắn chắn hắn đang được ai đó giúp sức hoặc đã từng gặp qua một duyên kỳ ngộ khủng kh·iếp nào đó, mới khiến cho hắn có lòng tin tuyệt đối đến như vậy.
Cái người ta luôn quan tâm và nghi ngờ vào lúc này là bản lĩnh của Tuyệt Tâm hiện tại mạnh đến đâu, so với lúc trước hắn có mạnh hơn nhiều không. Tất cả những câu hỏi ấy có lẽ phải đợi khi hắn đối đầu với Phong Vân mới có thê giải thích rõ ràng được.
Giờ đây con của Thập Cường Võ Giả đã nằm trong tay của hắn, Tuyệt Tâm sẽ âm mưu gì với chàng trai thuần khiết trượng nghĩa này đây. Nói cho cùng những kẻ nhân hậu trong thiên hạ cũng chỉ là một con cờ cho những kẻ có dã tâm lợi dụng mà thôi.
Tuyệt Tâm đã nhìn thấy được rõ ràng yếu điểm của Tiểu Vũ, tin rằng hắn cũng đã nghĩ ra được cách để khuất phục chàng. Lẽ nào con của Võ Vô Địch lại đang chuẩn bị bước lên một con đường không có lối quay về.
Vĩnh viễn sẽ không thể nào quay về, hoặc cũng có thể Tiểu Vũ sẽ đặt chân xuống nơi vạn kiếp bất phục.