Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân Quyển 4

Chương 154: Muốn Sống Bỏ Tay Kỳ Lân Lại




Chương 154: Muốn Sống Bỏ Tay Kỳ Lân Lại

Mặc dù một tay đã bị khống chế cùng với độc lực mạnh mẽ công tâm, khiến hai mắt ông ta cay xè không thể nhìn thấy đường. Nhưng dựa vào bản năng chiến đấu lão luyện của mình, Bộ Kinh Vân vẫn cảm nhận được động tác của đối phương mà tuỳ cơ ứng biến.

Bài Vân Chưởng bác đại tinh thâm cùng sự vận dụng khéo léo uyển chuyển, chưởng phải lật ra kình lực quán thấu ngũ chỉ. Bài Vân Chưởng Phiên Vân Phục Vũ được sử ra nhẹ nhàng tinh tế nhưng lực phát thì ngàn cân khó bì.

Thiết Tửu của Nhất Uyển Hồng bị xảo kỹ trong Phiên Vân Phục Vũ đẩy qua một bên, hũ rượu cứng như thiết đã đập vỡ cả tảng đá lớn kế bên.

Tuy thân bị kìm hãm nhưng Bộ Kinh Vân chân không nhích lấy dù chỉ một phân, vẫn dư khả năng hoá giải được cường chiêu của hai Đại Mạc cao thủ. Tận hiển mạnh mẽ bản sắc võ lâm cường giả của mình.

Lúc này Bộ Kinh Vân cũng phát giác những mảnh vỡ găm lên cánh tay của mình bị một lực hút cực mạnh kéo xuống bên dưới. Thì ra phía dưới của bệ đao có một khối từ thiết cực lớn, lực hút mạnh mẽ từ khối từ thiết hút chặt các mảnh vỡ của Tướng Tà găm trên cánh tay Bộ Kinh Vân.

Làm cho cả cánh tay Kỳ Lân không thể nào nhúc nhích nổi, giống như đã khoá chặt Bộ Kinh Vân lại một chỗ. Không những thế từng mảnh vỡ của Tướng Tà sắc bén vô song, càng để lâu nó càng cắn xé vào da thịt đau đớn vô cùng.

Bộ Kinh Vân đã thử vận hết công lực dật mạnh tay ra, nhưng lực hút của khối thiết mang từ tính quá lớn, không thể nào dùng phương pháp này để thoát ra được.



- Hê! Bộ Kinh Vân muốn thoát ra thì phải bỏ lại cánh tay. Hôm nay bổn thánh chủ đã trả được mối nhục ở Kinh Vân Đạo dạo trước rồi. Sảng khoái. Sảng khoái. Ha! Ha! Ha.

Lam Thắng Hùng miệng tươm máu nhưng hắn vẫn cười điên dại, có vẻ như kẻ nào bị rơi vào cái bẫy này thì sẽ không có cách nào để thoát ra. Thân bị chúng trọng chưởng của Bộ Kinh Vân dĩ nhiên chẳng dễ chịu gì, nhưng thù đã sắp báo Lam Thắng Hùng làm sao có thể không vui đây.

- Bộ Kinh Vân! Hôm nay ngươi không để lại cánh tay cầm kiếm, thì Thương Thiên Các ta sẽ không còn cơ hội trùng chấn hùng phong. Bằng bất cứ giá nào Bộ Kinh Vân ngươi hôm nay cũng phải c·hết.

Nhất Uyển Hồng một chiêu vừa rồi không đắc thủ, hắn hét một tiếng phi thân lên cao dồn hết công lực cả đời vào cái chum rượu đang cầm trên tay. Chum rượu phát ra quang sắc hoàng kim sáng chói, cánh tay Nhất Uyển Hồng cũng phồng to lên, gân guốc chằng chịt. Đây rõ ràng là tuyệt chiêu mà hắn đã dành không ít thời gian khổ luyện.

- Thiết Tửu Hoành Không! Bộ Kinh Vân tiếp sát chiêu mạnh nhất trong Tửu Tiên Mệnh Khí của lão tử ta.

Chum rượu hoá thành to lớn gấp đôi kết hợp với nội lực của Nhất Uyển Hồng như một thiết truỳ khổng lồ, liên tiếp gõ xuống đầu của Bộ Kinh Vân.

Chỉ nghe tiếng uỳnh uỳnh vang lên liên hồi khiến cả sơn động cũng phải rung lên như muốn sập xuống. Bụi đá bị hơi gió từ cái hố đen giữa lòng sơn động khiên dẫn bay mù mịt.



Sau khoảng mười tiếng động kinh thiên động địa như khai sơn chấn thạch thì mọi thứ đã dần trở lại bình lặng. Có lẽ sau mười cú vung tay hết lực thì sức của Nhất Uyển Hồng đã suy yếu, ông ta không thể phát chiêu tiếp được nữa. Hoặc còn một khả năng là thiết tửu đã bị người ta khống chế. Bụi đá tản ra chỉ thấy Bộ Kinh Vân và Nhất Uyển Hồng đều đứng yên bất động.

Chỉ nghe tiếng thở hồng hộc phát ra từ cổ họng của Nhất Uyển Hồng, có lẽ vừa rồi gã đã dốc toàn lực nên khí môn bị thiếu hụt chân khí cần phải có thời gian để phục hồi.

Còn Bộ Kinh Vân thì vẫn giữ thần thái trầm mặc lãnh khốc của mình, mặc dù cánh tay kỳ lân thì không ngừng bị những mảnh vỡ Tướng Tà cắn xé không dễ chịu gì.

Chính sự điềm tĩnh này của Bộ Kinh Vân khiến cho đối thủ không thể nào phán đoán được tận cùng sức mạnh trong con người y. Năm xưa trước Đăng Thiên Lâu trên đỉnh Thiên Sơn, Bộ Kinh Vân chiến với Đoạn Lãng đến lúc tuyệt khí mà vẫn đứng vững hiên ngang. Mạnh như Đoạn Lãng cũng nể phục trạng thái cao sâu khó dò vững trãi như bàn thạch, toát lên từ Bộ Kinh Vân.

Ngày hôm nay Nhất Uyển Hồng cũng có cảm giác hoài nghi tương tự, y đã vung thiết tửu đến mỏi cả tay. Nhưng bản thân y cũng không biết uy chấn cường chiêu của mình có bao nhiêu phần đã trúng đích. Chỉ thấy địch thủ vẫn hiên ngang bất đảo tay ấn mạnh vào chum rượu của mình.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!...

Liên tiếp mười t·iếng n·ổ lớn phát ra, tường vách lẫn quái thạch trong vòng năm trượng bị một sức mạnh vô hình chấn vỡ nát như tương.



Thì ra đó chính là dư kình từ cường chiêu khi nãy của Nhất Uyển Hồng, ngay khi kình lực ập đến thì Bộ Kinh Vân đã khéo léo vận Vạn Vật Vi Nhất Khí tự Hoá trong Vô Cầu Dịch Quyết chuyền bớt kình lực tản ra xung quanh, giảm bớt trọng lực đi rất nhiều.

Đến lúc khí lực của Nhất Uyển Hồng đã tiêu hao thì Bộ Kinh Vân mới vận khí giữ chặt Thiết Tửu triệt để ngăn chặn cuồng công của địch.

Ầm!

Một t·iếng n·ổ nữa phát ra, Nhất Uyển Hồng đã bị Bộ Kinh Vân hất mạnh ra phía sau. Thân thể lão loạng choạng như sắp ngã ra đất, chứng tỏ vừa rồi lão đã bỏ ra không ít sức lực.

Còn Bộ Kinh Vân thì thần khí vẫn trầm lãnh, toàn thân bỗng nhiên tỏa khói đen nồng nặc. Đây chính là khí tức t·ử v·ong đặc trưng của gã, chỉ khi nào cần một khoảng thời gian điều tức gã mới gọi t·ử v·ong khí này ra.

“Hừ! Thì ra vẫn còn một tên nữa lấp ló chưa ra tay”.

Cảm giác của Bộ Kinh Vân là chính xác, bởi y đã cảm nhận trong lớp bụi đá có kẻ dùng thân pháp siêu nhanh đến mắt thường cũng không thể nhìn thấy. Kẻ này nhất định không hề đơn giản, chỉ cần một giây lơ là sẽ bị hắn tập kích ngay.

Tâm cảnh giác của Bộ Kinh Vân rất mẫn tiệp, nên trong lúc hoài nghi đã vận t·ử v·ong chi khí hộ thể toàn thân. Quả nhiên linh cảm của Bộ Kinh Vân là chính xác, chỉ thấy bức tường khói đen rung lên bần bật, rồi một bàn tay gớm ghiếc đầy gân guốc đáng sợ lòi ra.

- Bộ Kinh Vân bổn tọa đến rồi đây. Tiếp Nghịch Sa Cuồng Đào trong Thất Nghịch Hàn Thiên Kiếp của ta.