Chương 150: Tử Thần Sập Bẫy
Một chưởng đầy uy lực khai sơn phá thạch tỏ rõ khí thế áp đảo quần anh của Bộ Kinh Vân, khiến cho chúng nhân Lam Nguyệt Tông hồn bay phách tán.
Chưởng vừa xuất người cũng vừa cất, trong nội điện âm u Bộ Kinh Vân hóa thành một cơn gió đen, nhắm hướng ngai vàng phi tới. Lam Thắng Hùng còn chưa kịp nhấc thân khỏi ngai vàng, đã bị một bàn tay rắn giỏi túm chặt yết hầu cùng ánh mắt đầy khủng bố áp bức toàn thân y.
Bộ Kinh Vân trầm mặc cất tiếng đầy uy nghiêm.
- Mau đưa ta đi lấy Tướng Tà.
Thân pháp của Bộ Kinh Vân còn nhanh hơn cả rượu trong bình rót ra ly, Lam Thắng Hùng cũng kinh hoàng trước ánh mắt chứa đầy sát khí của Tử Thần. Cổ họng đã bị bóp chặt hắn chỉ ú ớ nói khò khè thành những tiếng lý nhí.
- Được... được... Bộ môn chủ xin nhẹ tay cho, thuộc hạ sẽ lập tức dẫn đường.
Bộ Kinh Vân không dài dòng thở ra một tiếng:
- Đi!
Lời lẽ dứt khoát đồng thời thiết chưởng hất mạnh, Lam Thắng Hùng bị hất khỏi ngai vàng ngã nhào trên mặt đất. Hắn lủi thủi bò dậy nhấc chân bước đi, Bộ Kinh Vân cũng bước theo ngay sau đó.
Cánh cửa nữa mở ra thông xuống một hành lang sâu hun hút xuống bên dưới, nhìn bậc thang dẫn đi vào dày đặc làm người ta hoa cả mắt. Cuối hành lang là những lối đi lòng vòng quanh co, sau nửa canh giờ hai người mới tới một cánh cửa.
Cánh cửa này có kiến trúc khá giống với thành vách của nơi đây, nếu không phải là người quen thuộc địa hình thì khó mà phát hiện ra lối vào tinh mật này được.
Lam Thắng Hùng liền vận công dùng hết sức đẩy mạnh cánh cửa lên trên, bên trong lộ ra một hành lang màu xanh thẫm, tỏa ra ánh sang lay lắt lờ mờ không nhìn rõ cảnh vật phía bên trong có những gì. Lam Thắng Hùng ánh mắt sáng lên mở miệng cười đầy ranh mãnh, đồng thời đưa tay ra hiệu mời Bộ Kinh Vân bước vào.
- Tướng Tà được cất giữ ở bên trong. Bộ Minh chủ mời!
Mặc dù cảm nhận bên trong có thứ gì đó mờ ám nhưng Bất Khốc Tử Thần trời không sợ đất chẳng kinh, chỉ một căn hầm nhỏ nhoi sao làm khó được Bộ Kinh Vân chứ.
Bộ Kinh Vân không do dự khom người bước vào bên trong, Lam Thắng Hùng thân hình cao to vai nhấc cánh cửa đá nhẹ nhàng như không. Sau khi Bộ Kinh Vân đi vào trong hắn cũng lách người tiến vào, cánh cửa đá nặng nề được hạ xuống một tiếng rầm vang rền, đủ thấy cánh cửa nặng như thế nào.
Hai người cứ thế tiến vào trong, Lam Thắng Hùng đi phía sau cứ qua một đoạn hành lang lại dùng tay chỉ lên những khúc rẽ để cho Bộ Kinh Vân tiến vào.
Cứ thế hai người cứ tiếp tục đi như vậy thêm nửa canh giờ nữa, đến một đoạn hành lang ánh sáng từ những cây đuốc sắp lụi tàn chiếu xuống yếu ớt. Bộ Kinh Vân cứ thế bước đi tiếp chừng gần hai mươi bước chân, bỗng y phát hiện Lam Thắng Hùng luôn đi sát sau lưng mình đã bỗng nhiên biến mất.
Lúc này Bộ Kinh Vân mới chột dạ nghĩ rằng mình đã bị sập bẫy của Lam Nguyệt Thánh Chủ.
Bộ Kinh Vân nhìn tới nhìn lui xung quanh ánh sáng mờ nhạt, kiến trúc của vách động thật trùng lặp với nhau, rõ ràng xung quanh đang có sự bất thường xảy ra. Bộ Kinh Vân đang đi loanh quanh trong đường hầm thì có tiếng nói đầy phấn khích cất lên.
- Ha ha! Bộ Kinh Vân ngươi từng sỉ nhục ta, từng h·ành h·ạ ta bằng thuốc độc, nay ngươi dẫn xác tới Lam Nguyệt Tông ta quyết không tha cho ngươi.
Tiếng cười lúc gần lúc xa, thật khó phát hiện chân thân của kẻ đó. Không nghi ngờ gì nữa hắn chính là Lam Nguyệt Thánh Chủ Lam Thắng Hùng.
Bộ Kinh Vân mặc dù đã biết mình mắc bẫy, nhưng tâm của tử thần luôn bình tĩnh trước mọi nguy cơ. Ông ta đang tĩnh lặng đời chờ những biến cố tiếp theo xảy đến.
Tiếng nói âm u của Lam Thắng Hùng lại cất lên đâu đó trong dãy hành lang hun hút này.
- Đây chính là Mê Cung bên dưới Lam Nguyệt Mê Thành, ngươi sẽ không tìm ra được đường thoát thân đâu. Ta biết ngươi có long nguyên hộ thể băng hỏa khó nhập vạn độc bất xâm. Nhưng chỉ nửa canh giờ nữa những ngọn nến trong hầm này sẽ cháy hết, để xem người không ăn không uống vài năm xem ngươi có c·hết hay không. Ha ha.
Bộ Kinh Vân thân có long nguyên hộ thể nhưng nếu bị giam giữ quá lâu trong mê cung này, thì người bình thường không c·hết vì đói khát thì cũng c·hết vì cô đơn trong cái nơi tối om mù mịt này.
Rõ ràng đây là cái bẫy mà Lam Thắng Hùng đã bày sẵn từ trước chỉ đợi cho Bộ Kinh Vân xa vào. Nếu luận về võ công thì hiếm có ai đủ khả năng đánh bại được tử thần, cho nên họ Lam mới nghĩ ra diệu kế dụ Bộ Kinh Vân lạc vào mê cung này.
Bộ Kinh Vân đã từng vượt qua nhiều kẻ thù có võ công cao cường, nhưng chưa từng nghĩ qua có kẻ sẽ dùng mưu sâu kế hiểm dụ mình vào mê cung như thế này.
Giang hồ hiểm ác thật không ngờ lịch duyệt giang hồ phong phú như Bộ Kinh Vân cũng có lúc rơi vào bước đường này. Có trách là do bản thân đã đánh giá quá thấp Lam Nguyệt Thánh Chủ mà thôi.
Trên đời không có thứ gì thâm độc mà con người không thể nghĩ ra, Bộ Kinh Vân dù có võ công cao cường đi nữa thì bị rơi cái bẫy này cũng khó mà thoát ra được.
Quả nhiên Lam Nguyệt Thánh Chủ đã có tính toán từ trước, nếu như hắn từ đầu đã dụ Bộ Kinh Vân vào đây nhất định sẽ bị nghi ngờ. Hắn đã bày ra một bữa tiệc ăn uống tưng bừng, rốt cuộc cũng là để Bộ Kinh Vân sốt ruột mà tự ý đòi đi vào đây.
Lúc ấy tâm đề phòng của Bộ Kinh Vân sẽ không còn, Lam Thắng Hùng mới có thể lợi dụng điều đó mà đẩy Bộ Kinh Vân vào mê cung này. Đúng là trong thiên hạ thứ khó nắm bắt nhất chính là lòng người.
Lịch duyệt thâm hậu như Bộ Kinh Vân cũng có lúc bị mắc mưu như vậy, lẽ nào Bất Khốc Tử Thần lững lẫy giang hồ Trung Nguyên sẽ bị trôn thân ở cái động mê cung giữa lòng Đại Mạc tăm tối này.