Chương 140: Lấy Máu Bộ Kinh Vân Đúc Lại Tuyệt Thế Hảo Kiếm
Trước sự lớn mạnh của các bang hội ở mảnh đất Trung Nguyên, Lam Nguyệt Thánh Chủ muốn củng cố thế lực phải trừ đi những kẻ cản trở mình. Bởi võ lâm khi đó tuy nhân tài như lá mùa thu nhưng vẫn còn tồn tại hai đại cao thủ võ công tuyệt đối không thua kém gì Lam Nguyệt Tông Chủ.
Một người là truyền kỳ kiếm đạo đỉnh cao Trung Nguyên là Tiểu Kiếm Thánh ở Độc Kiếm Lâu. Người thứ hai là nhất đại cuồng nhân biệt danh Nhất Cuồng Hoài Diệt hành tung bất định.
Để có thể chắc chắn tiêu diệt được hai kẻ địch lợi hại này, Lam Nguyệt Thánh Chủ đã đóng cửa bế quan nhằm đốc thúc cảnh giới thập phần hoàn hảo trong Vô Tướng Phá Nguyên Khí.
Nhưng ông ta không ngờ nữ nhân năm xưa ông ta bỏ rơi là Lộ Như Yến, đem lòng thù hận sự bạc bẽo của tình lang. Đã âm thầm tiến vào Trung Nguyên và đào tạo con trai của mình tên Tuyết Tâm Nam tiếp cận kẻ bạc tình kia.
Nhân lúc Lam Nguyệt Thánh Chủ tiến vào tầng thứ mười của Vô Tướng Phá Nguyên Khí thân thể yếu nhược. Tuyết Tâm Nam lãnh đạo nhân mã năm kỳ của Lam Nguyệt Tông đứng dậy tạo phản lật đổ Lam Nguyệt Thánh Chủ.
Nhờ vào mưu cao kế sâu cùng sự hiểu biết quá rõ về Lam Nguyệt Thánh Chủ, Tuyết Tâm Nam theo sự dật dây của mẹ đã thẳng tay s·át h·ại cha ruột của mình.
Còn Lộ Như Yến ẩn thân ở cấm địa Lam Nguyệt Tông bại lộ, bị quần hùng Trung Nguyên phát hiện vây đánh và bị g·iết c·hết, kết thúc một chuyện tình đầy thảm thương của hai hậu duệ đế vương Đại Mạc.
Tất cả mọi chuyện được kể lại đó đều được khắc họa bằng cát cực kỳ sống động như đang tận mắt chứng kiến vậy, tất cả được tạo nên nhờ tu vị thâm hậu của Nguyệt Long. Câu chuyện quá khứ từ rất lâu rồi cho đến mới gần đây thôi, nhờ tu vị tuyệt đỉnh của mẫu thân mà tất cả như diễn ra ngay trước mắt của Hiểu Vũ.
- Thưa mẫu thân! Vậy thì Lộ gia chúng ta cũng chính là hậu nhân của Huyền Võ Đại Đế sao?
Ánh mắt Nguyệt Long bỗng sáng lên đầy tự hào:
- Đúng thế! Nếu Lam Hùng không phá hỏng huyết mạch tương liên thì giờ đây chúng ta có lẽ đã xưng bá cả thiên hạ rồi.
Hiểu Vũ nhìn mẫu thân đầy nghi hoặc:
- Chẳng nhẽ ngoài huyết mạch tương liên ra không còn cách nào khác để gây dựng lại đế chế hay sao.
Nguyệt Long bỗng thở ra một tiếng thật dài.
- Cách đương nhiên là có. Bên dưới Lâu Lan Cổ Thành là một kho báu của cải cực lớn của quốc vương Huyền Võ năm xưa. Nghe nói ngoài châu báu như núi ra còn chứa một loại võ công mà trước khi c·hết Huyền Võ Đại Đế đã kịp sáng tạo ra. Môn thần công này có tác dụng cải tử hoàn sinh nếu tu tập đến cực hạn có thể trường sinh bất lão.
Nghe đến thông tin này Hiểu Vũ cũng không khỏi vui mừng, nàng sau khi biết mình là hậu nhân của Huyền Võ Đại Đế đương nhiên cũng cảm nhiễm hào tình tráng trí của tổ tiên.
- Vậy tốt quá rồi! Mẫu thân mau huy động toàn bộ nhân mã của Thương Thiên Các chúng ta, tới cổ thành đào bới lớp cát trên bề mặt đi là có thể tìm thấy châu báu và bí kíp.
Nghe con gái góp ý như vậy nhưng trên mặt của Nguyệt Long vẫn không có lấy một chút khởi sắc. Bà ta chỉ lặng lẽ thở dài rồi nói.
- Không dễ dàng như vậy đâu. Khi đế thành sụp xuống đã bị một tấm đá khổng lồ đè lên, muốn tìm những vật bên dưới thì phải phá bỏ phiến đá này. Bí mật ấy không chỉ nguyên chúng ta biết, mà cả Miêu Bách Tà của Ngũ Đạo Tà Nguyên cũng biết, vì thế ở Miêu Cương bọn chúng đã vây đánh Bộ Kinh Vân nhằm c·ướp Tuyệt Thế Hảo Kiếm. Chúng dự định sẽ dùng sự sắc bén của thần binh này để phá bỏ phiến đã kia, nhưng Bộ Kinh Vân lại được một cao thủ lạ mặt là Thập Cường Võ Giả giúp đỡ nên mưu kế của Miêu Bách Tà đã thất bại.
Hiểu Vũ nghe xong cũng cảm thấy lo lắng liền nói:
- Vậy thì chúng ta không còn cách nào phá bỏ phiến đá để lấy kho tàng bên dưới hay sao?
Nguyệt Long lặng thinh một lát rồi mới nói, thái đó của bà ta rất mực nặng nề.
- Có chứ! Nhưng Tuyệt Thế Hảo Kiếm nghe nói đã bị gãy. Giờ muốn thành công thì phải đúc lại Tuyệt Thế Hảo Kiếm.
Nguyệt Long chỉ biết thở dài là phải thôi, bởi vì Tuyệt Thế Hảo Kiếm đã bị Vô Tình Đao lúc mới khai phong chém gãy làm đôi mất rồi. Hiểu Vũ nghe mẫu thân nói như vậy chỉ cảm thấy kỳ lạ, nàng lại hỏi:
- Thưa mẫu thân! Con theo Bộ Thiên Đại ca đến Trung Nguyên thấy ở đó không chỉ có một cây Tuyệt Thế Hảo Kiếm mới là thần binh sắc bén vô song. Ngoài ra còn có Kinh Tịch là đệ nhất bảo đao Đông Doanh, Tham lang Thiên Nhẫn cũng là binh khí không đâu sánh bằng. Ngay Đại Mạc ta vẫn còn có một thanh Tướng Tà ở Lam Nguyệt Tông, cả thanh Nghịch Thủy Hàn trong tay Thích Thiếu Thương cũng là tuyệt thế thần binh chém sắt như bùn. Con không hiểu tại sao lại cứ phải là một thanh Tuyệt Thế hảo Kiếm mới được.
Hiểu Vũ đến Kinh Vận Đạo cùng Bộ Thiên một thời gian, chuyện giang hồ đã nghe qua không ít, đương nhiên các binh khí lừng danh thiên hạ nàng cũng đã từng nghe qua. Nhưng thật sự những binh khí đó không thể thay thế cho Tuyệt Thế hảo Kiếm.
- Hiểu Vũ con không hiểu rồi! Bởi lúc sinh thời Huyền Võ Đại Đế luôn muốn đúc nên Tuyệt Thế Hảo Kiếm, cho đến lúc c·hết đó là tâm nguyện duy nhất mà ông ta chưa đạt thành. Cho nên muốn mở được kho tàng bên dưới Lâu Lan Cổ Thành thì Tuyệt Thế Hảo Kiếm chính là chìa khóa duy nhất.
Hóa ra đó là lý do vì Miêu Bách Tà lại sống c·hết đòi c·ướp Tuyệt Thế hảo Kiếm trong tay Bộ Kinh Vân. Nay kiếm đã không còn há chẳng phải ý đồ độc chiếm kho tàng của Nguyệt Long cũng tan thành hư vô rồi sao.
Thực tế có phải như vậy?
Đương nhiên là không.
-Vậy giờ muốn lấy kho tàng lên chẳng phải là vô kế khả thi hay sao?
Trong mắt Nguyệt Long chợt hé ra một tia sáng le lói, dường như bà ta đã có một kế hoạch chu đáo cho việc tìm cách độc chiếm kho báu này rồi.
- Chỉ Tuyệt Thế Hảo Kiếm mới mở được kho tàng vậy thì chúng ta sẽ đúc lại Tuyệt Thế Hảo Kiếm.
Nghe xong câu này Hiểu Vũ lại một lần nữa kinh ngạc vô cùng:
- Thực sự có cách đúc lại Tuyệt Thế Hảo Kiếm hay sao hả mẫu thân?
Nguyệt Long chỉ khẽ nhếch môi cười đầy ẩn ý làm không gian càng trở nên quỷ mị rợn người.
- Muốn đúc lại Hảo Kiếm cần phải có máu của chủ nhân nó, chính xác là cần cánh tay cầm kiếm của Bộ Kinh Vân.