Chương 13: Cuộc Đối Đầu Định Mệnh
Từ trước cho đến bây giờ, Tử Thần xung trận chỉ dựa vào Bài Vân Chưởng bác đại tinh thâm, cùng Tam Bá Kiếm lạnh lùng sắc bén kết hợp khí t·ử v·ong để sát địch.
Trong võ học của ông ta chiêu duy nhất mang sự ngạo thị vô địch, chính là chiêu mang theo ngũ tình này.
Tiểu Vũ tuy không có cái khí khái vô địch như cha của chàng, nhưng Thập Cường Võ Đạo vốn là do Võ Vô Địch sáng tạo ra, trong chiêu vẫn tiềm ẩn một luồng khí thế vô địch của ông ấy.
Muốn đánh bại luồng phong nhuệ khí dũng lẫm liệt này thì phải dùng khí thế phong nhuệ hơn.
Dùng vô địch để đánh với vô địch chính là đối sách tuyệt đối cao minh.
Ngũ Tình Vô Địch mang sức mạnh dời non lấp bể, theo hai chưởng hùng hậu của Bộ Kinh Vân ấn mạnh vào ngực của Tiểu Vũ.
Chưởng kình hung tuyệt đánh tan tác Huyền Âm Kiếm Giáp hộ thể, ngũ tình cường hoành xâm nhập lục phủ ngũ tạng Tiểu Vũ.
Ngay lúc này Bộ Kinh Vân phát hiện chưởng lực của mình không thể tiến sâu hơn, vì đã có hai luồng khí lực trầm hùng ngăn cản.
Thì ra hai nguồn lực này là Huyền Võ Chân Công và Xích Hỏa Thần Công, hai kỳ công lợi hại này tự sinh lực phản kháng Ngũ Tình Vô Địch để bảo vệ thân thể cho túc chủ.
Chính thế nên Tiểu Vũ mới không b·ị đ·ánh vỡ nát lục phủ ngũ tạng.
- Há!
Tuy chưa thể đánh bại Tiểu Vũ nội trong một chiêu, nhưng chưởng lực của Ngũ Tình Vô Địch mạnh mẽ kinh người, đã làm áo chàng rách nát, máu tươi phun đầy trong miệng. Chàng hét lên đau đớn, nhưng Tiểu Vũ chưa hoàn toàn thất bại, chàng vẫn còn một sát chước cuối cùng.
- Xem Huyền Âm Thập Nhị Kiếm của ta.
Tiểu Vũ chưa thất bại nên muốn phát ra mười hai kiếm huyền âm trong thể nội. Chàng muốn dựa vào uy lực của Huyền Âm Chi Kiếm để chuyển bại thành thắng.
Uy lực của mỗi kiếm Huyền Âm đều hiểm ác đáng sợ, nay cả mười hai kiếm cùng xuất ra một lúc thì có thể tước đoạt mọi sự sống.
Tử thần dĩ nhiên biết uy lực đáng sợ của sát chước này.
- Không dễ dàng như vậy đâu.
Bộ Kinh Vân sớm đã dự liệu đến cuối Tiểu Vũ nhất định sẽ sử ra Thập Nhị Huyền Âm, nên đã có sự tính toán.
Trong sát na Bộ Kinh Vân biến chiêu nhanh như chớp, bàn tay lật ngược từ chưởng hóa chỉ nhanh như cắt, chỉ pháp cực kỳ cao minh xuất ra như điện.
- Hoắc Gia Kiếm Pháp Khí Vũ Hiên Ngang.
Bộ Kinh Vân dùng chỉ hóa kiếm, xuất liền bốn kiếm vào ngực Tiểu Vũ, chỉ pháp nhanh mạnh hiểm cao sâu vô cùng.
Nhà có cửa là nơi ra vào, người cũng có một cánh cửa để đi vào và đó người ta gọi là môn hộ.
Trước ngực chính là môn hộ tức cánh cửa đi vào trong con người. Vì thế kiếm ý muốn thoát ra cũng phải qua cửa này.
Huyền Âm Thập Nhị Kiếm gồm mười hai kiếm chia ra thành bốn đạo băng, hỏa, phong, lôi.
Bộ Kinh Vân đã tính toán cực chuẩn dùng khi dùng chính khí trong Hoắc Gia Kiếm Pháp, điểm bốn huyệt đạo trên ngực Tiểu Vũ, hành động này giống như đóng chặt khí môn của anh ta.
Vì thế Huyền Âm Kiếm tà ác bị chánh khí của Hoắc Gia Kiếm Pháp khóa chặt trong khí môn không thoát ra ngoài được.
Có thể liên tưởng như ta đang ở trong một ngôi nhà bị người ta khóa chặt bên ngoài vậy.
Mười hai kiếm huyền âm bị khóa kín bên trong không thể thoát ra được, điên cuồng vùng vẫy trong cơ thể Tiểu Vũ khiến chàng đau đớn vô cùng.
Cũng may trong thân chàng có Xích Hỏa Thần Công thâm hậu, võ công này thuộc hệ cang dương nên đã dung hòa được Huyền Âm Thập Nhị Kiếm, nếu không Tiểu Vũ đã m·ất m·ạng rồi.
Tuy không thể c·hết nhưng kiếm khí xung phá trong người cũng đau đớn hơn cả c·hết. Tiểu Vũ hét lớn muốn vùng vẫy thoát ra.
- Không thể nào! Ta không thể bại.
Tiểu Vũ bị h·ành h·ạ cùng kiếm ý chi phối đã muốn phát điên.
- Ta muốn ngươi bại.
Bộ Kinh Vân biết trong giây phút này chính là thời cơ để kết liễu đối thủ. Vân chưởng quán đầy nội lực, Bộ Kinh Vân bất thình lình hiện ra sau lưng Tiểu Vũ.
Một chưởng như bàn tay tử thần đưa ra kết liễu n·ạn n·hân xấu số, một chưởng này của Bộ Kinh Vân sẽ làm Tiểu Vũ hồn phi phách tán.
- Vân sư huynh xin thủ hạ lưu tình.
Nh·iếp Phong đang mải đối phó với Nghịch Kiếm Tứ Tổ, vừa trông thấy Tiểu Vũ mạng sống mong manh nên đã hét lên như vậy.
Nhưng tất cả đã quá muộn vì chưởng ấn của Bộ Kinh Vân đã ấn mạnh vào lưng Tiểu Vũ.
"Rầm "
Đó là một chiêu Phệ Vân Đới Nguyệt trong Bài Vân Chưởng của Bộ Kinh Vân.
Chưởng lực hùng hậu khiến Tiểu Vũ máu tuôn ra miệng văng lên phía trước gần mười bước.
Với ý chí kiên cường Tiểu Vũ vẫn có thể đứng vững mà không bị ngã gục.
Máu chảy đầy miệng, trên lưng còn in rõ chưởng tâm của Bộ Kinh Vân hằn lên da thịt. Chỗ trúng chưởng đỏ ửng lại, có khí đen bốc lên rõ là một chưởng rất nặng.
Nhưng Tiểu Vũ vẫn đứng được, y vẫn còn thở vậy là y chưa c·hết.
Nghĩa là vừa rồi khi phát chiêu Bộ Kinh Vân đã thực sự thủ hạ lưu tình. Nhưng Tiểu Vũ giờ đây tâm bại, võ bại vốn không thể chiến đấu nổi nữa.
Giải quyết xong Tiểu Vũ chỉ trong phút chốc, Bất Khốc Tử Thần không lãng phí một giây nào, toàn thân đã hóa thành một đám lưu vân biến đi rất nhanh.
Bởi Vân tâm đang muốn ngăn cản một người.
Người này có tầm ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời của Bộ Kinh Vân.
Bởi vì ông ta chính là cha ruột của tử thần.
Bộ Uyên Đình...
Hồng trần mệt mỏi bởi ngàn vạn chúng sinh.
Có người nổi tiếng, có kẻ tầm thường chẳng ai hay, có người sung sướng trong tổ ấm, có kẻ hiu quạnh lẻ loi.
Đủ mọi loại người đang chen chúc giữa trốn hồng trần.
Nên nếu đem tính hồng trần thì chúng sinh đâu chỉ có trăm ngàn.
Biển người vô tận, năm tháng khôn cùng, hai thứ không liên quan lại gặp nhau cùng một điểm.
Ở giữa được mấy chút cơ duyên?
Bao nhiêu trùng hợp?
Nhưng cũng bởi vì trần gian có lắm chúng sinh, nên thường có nhiều chuyện không thể tưởng tượng được, tựa như không thể có lại vẫn xảy ra.
Ai mà ngờ rằng, kết cục của cuộc gặp gỡ định mệnh sau mấy mươi năm, giữa hai cha con lại đi đến kết cục như vậy.
- Cha! Đứa bé không thể mang đi.
Theo sau giọng nói trầm hùng, thanh âm không to nhưng cũng không nhỏ, có một bàn tay đưa ra.
Bàn tay này đã từng tước đoạt bao nhiêu sinh mạng, người vô tội có, kẻ có tội cũng có. Một bàn tay phát ra khí độ c·hết tróc đáng sợ, bởi vì đó là bàn tay của Bất Khốc Tử Thần.
Bộ Kinh Vân sau khi đả bại Tiểu Vũ đã tức tốc đuổi theo Bộ Uyên Đình.
Mỗi cuộc gặp gỡ trong đời đều là cái duyên.
Bộ Kinh Vân với Tiểu Vũ cũng là một cái duyên.
Chính vì từng nhiều lần gặp mặt, nên trong một chiêu quyết định sinh tử, Bộ Kinh Vân đã thủ hạ lưu tình, đối với tử thần thì Tiểu Vũ chưa đáng để phải c·hết.
Mục đích quan trọng hơn là dành lại đứa nhỏ, nhưng để làm được điều đó Bộ Kinh Vân cần phải vượt qua một thử thách.
Một thử thách rất lớn.
Đó là phải đối đầu với cha ruột của mình Bộ Uyên Đình.
Giờ đây hai người đã mặt đối mặt với nhau.
Hai thân hình, hai mái tóc, hai ánh mắt đều toát lên sự trùng hợp đáng kinh ngạc, thật ra thì điều đó cũng là tự nhiên thôi, bởi vì hai người họ là hai cha con.
Chỉ có điều hai người bọn họ ai cũng có một lập trường và suy nghĩ riêng biệt.
Phụ tử hai người khác nhau về mục đích, nhưng hiện tại lại đối mặt với nhau trên một con đường, phía trước người này chính là phía sau của người kia.
Một người muốn bắt đi, còn người kia thì muốn giữ lại, vậy thì ai sẽ là người nhường bước đây.
Không ai cả.
Vì họ tuy là hai người khác nhau, nhưng người này lại có thể hiểu rõ người kia đang nghĩ gì trong đầu.
Mọi lời nói đều thừa thãi khi họ bốn mắt nhìn nhau, họ đều biết chuyện đến nước này là đã không thể thương lượng.
- Kinh Vân! Người không thể giao mau tránh đường.
Rốt cuộc thì một trong hai người họ đã phá đi không gian tĩnh lặng đó. Bộ Uyên Đình từ trong người rút ra Ngân Long Nhuyễn Xích, phát chiêu t·ấn c·ông Bộ Kinh Vân.
Chính binh khí này trước đó, Thất Đương Gia đã dùng nó để g·iết c·hết Đại Đương Gia.
Một đời anh minh thần chí của người đứng đầu Tuyên Hóa Hiệu, cuối cùng cũng phải chịu cảnh đầu mình hai nơi, bỏ xác nơi xứ người lạnh lẽo.
Trời có lúc mây gió bất trắc, người có lúc có họa có phúc.
Đến lúc c·hết Đại Đương Gia cũng không thể ngờ được rằng, người g·iết mình chính là một trong sáu vị đương gia thân cận nhất của ông ta.
Là Tiếu Ngạo Thế cho rằng trí tuệ của mình cao siêu đến mức có thể coi thường nhân thế, hay bởi Thất Đương Gia mới thực sự là người cao tay hơn.
Có lẽ không phải.
Bởi trí tuệ của Đại Đương Gia vốn là đỉnh của đỉnh đã đạt đến mức thần nhân. Còn Bộ Uyên Đình tuy không có được thiên tư kiệt xuất như vậy. Nhưng ông ta có một cái "nhẫn" rất lớn.
Nhẫn ở đây chính là nhẫn nhịn, bao năm khổ sở cơ cực nơi đất khách quê người, chỉ để lấy lòng tin của một người.
Nhẫn ở đây là nhẫn tâm, khi dứt áo ra đi bỏ lại người vợ trẻ và đứa con trong bụng, đúng lúc họ rất cần có một người đàn ông ở bên.
Cuối cùng của mọi sự nhẫn nhịn, nhẫn tâm cũng có được kết quả, khi chính tay Bộ Uyên Đình đã g·iết c·hết được Đại Đương Gia.
Thứ cả đời ông ta theo đuổi là phá giải Thiên Thu Đại Kiếp đã sắp thành công. Chỉ cần hủy đi Kiếp Tâm thì Đại Kiếp chính thức bị phá.
Mục tiêu cả đời ông ta hi sinh, chỉ còn chút xíu nữa thôi là thành công của mỹ mãn, nhưng chuyện thành công nào cũng thế, khó nhất chính là ở giây phút cuối cùng.
Có câu thành công hôm nay, sẽ xóa nhòa đi hết những vết nhơ trong quá khứ.
Bộ Uyên Đình chỉ cần triệt để phá được Đại Kiếp, thì việc ông ta phản bội Đại Đương Gia, hay b·ắt c·óc rất nhiều đứa trẻ cũng đều là chuyện nên làm.
Nhưng đời không như mơ, đến phút cuối cùng của sự thành công thì ông ta lại bị cản trở. Mà kẻ ngăn cản đó không phải ai khác, lại chính là đứa con năm xưa ông ta đã từng bỏ rơi Bộ Kinh Vân.
Ngân Long Nhuyễn Xích xuất ra nhanh như ánh chớp, bởi vì Bộ Uyên Đình biết người trước mắt bản lĩnh rất cao cường. Lời lẽ cần nói cũng đã nói hết, chỉ còn cách ra tay trước mong rằng có thể tiên hạ thủ vi cường chiếm lấy chút ít tiện nghi.
- Phiên Vân Phục Vũ trong Bài Vân Chưởng.