Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phong Vân Quyển 4

Chương 107: Nữ Nhân Của Bộ Thiên Lộ Hiểu Vũ




Chương 107: Nữ Nhân Của Bộ Thiên Lộ Hiểu Vũ

Bộ Thiên trở về Trung Nguyên ngày đêm thương nhớ tha thiết và không thể nào quên hình bóng của Hiểu Vũ. Một ngày nọ chàng âm thầm quay trở lại Thương Thiên Các và bí mật hẹn Hiểu Vũ ra gặp mặt.

Bộ Thiên nói, nếu gia phụ đã không đồng ý với mối quan hệ của hai người thì chi bằng nàng hãy bỏ trốn theo chàng.

Hiểu Vũ biết rõ điều này đối với một nữ nhân như nàng là tương đối mạo hiểm. Nàng cũng từng nghe nói sư muội của mẫu thân nàng là Lộ Như Yến, năm xưa cũng là đóa hoa mỹ lệ của Đại Mạc. Do đem lòng yêu thương Lam Nguyệt Thánh Chủ mà tự ý bỏ Lộ Gia theo tình nhân.

Đến một ngày tình lang thay lòng đổi dạ phụ bạc tấm chân tình của nàng, vì yêu hoá hận mà Lộ Như Yến quyết tâm nuôi con của hai người là Tuyết Tâm Nam. Sau khi nó lớn sẽ để nó đi g·iết cha đẻ của mình.

Lộ Hiểu Vũ không muốn bản thân sẽ dẫm phải vết xe đổ giống như của Lộ Như Yến. Nhưng nàng yêu Bộ Thiên rất mực chân thành, bởi vì chàng là một nam tử hán đại trượng phu, một quân tử kiếm đích thực.

Lộ Hiểu Vũ cũng là một nữ tử thông minh, nàng không muốn người trong Thương Thiên Các theo lệnh các chủ đi giao chiến với Cự Kình Bang.

Vì thế chỉ cần nàng đồng ý trốn theo Bộ Thiên, thì Thương Thiên Các chủ sẽ nghĩ rằng nàng bị Bộ Thiên và Long Mãnh b·ắt c·óc đi.

Lo cho tính mạng của con gái nhất định các chủ cũng sẽ không dám manh động, mọi chuyện sẽ giữ ở thế cục cân bằng.

Bộ Thiên cũng thành thật bày tỏ tất cả với Hiểu Vũ, rằng chàng thân mang trọng bệnh không thể sống được bao lâu nữa. Những ngày tháng cuối cùng này chàng muốn được ở cạnh người con gái mà mình yêu thương. Sau khi chàng c·hết Hiểu Vũ lại vẫn có thể trở về Thương Thiên Các, mọi chuyện sẽ trở lại như trước kia.

Hiểu Vũ cũng nghe nói Trung Nguyên là miền đất hứa, có rất nhiều điều mới mẻ thú vị mà ở Đại Mạc không thể có. Thêm một lý do nữa là Bộ Thiên là người chính trực quang minh, chàng là nam nhân tuyệt đối có thể tin tưởng.

Vậy nên nàng đã đồng ý theo Bộ Thiên đến Trung Nguyên và nương thân ở Kinh Vân Đạo. Hai người hưởng hạnh phúc không được bao lâu thì Bộ Thiên c·hết trong tay của Dịch Phong. Kết thúc một mối tình đẹp nhưng dang dở đầy nuối tiếc với đóa hoa Đại Mạc.



Một câu chuyện tình đẹp nhưng đầy bi thương, thế gian luôn ngập tràn những sự bi thương như thế.

Ai đã từng nghe qua đều sẽ không thể nào không cảm động cho đôi tình nhân ấy...

Vậy là mọi chuyện đã được sáng tỏ qua lời kể chi tiết của Lôi Tứ Giang.

Bộ Kinh Vân nghe xong không khỏi thương tiếc cho con trai, có lẽ ông ta đã quá bận với việc thiên hạ mà quên mất trách nhiệm quan tâm đến con của mình.

Giờ có muốn quan tâm bù đắp cũng là quá muộn màng, Bộ Thiên đã không còn trên cõi đời này nữa.

Việc ông ta có thể làm duy nhất lúc này là đến Đại Mạc tìm lại con của Bộ Thiên.

Ông ta không thể nào để đứa bé phải chịu thêm bất kỳ sự tổn thương nào nữa.

Tử Ngưng trước khi c·hết đã dặn dò Bộ Kinh Vân phải quan tâm chăm sóc cho con trai của hai người.

Nhưng ông ta đã thực làm được những gì mà nương tử trước khi lâm trung đã giao phó.

Trên đời này thì bên tình bên nghĩa khó vẹn toàn, chọn tình thì bất nghĩa, chọn nghĩa thì chẳng thể dung được tình.

Bộ Kinh Vân cả đời luôn làm việc theo ý mình nhưng cũng không thể nào bỏ qua một chữ nghĩa. Vì thế ông ta đã không thể vẹn toàn một chữ tình, đó là tình phu thê và cả tình cha con nữa.



Việc duy nhất ông ta có thể làm lúc này cho Thiên nhi chính là đến Thương Thiên Các ở Đại Mạc tìm lại cháu của mình.

Bộ Kinh Vân đến Đại Mạc sẽ trải qua những gì?

Đồng Minh Hội và lão kỳ nhân kia liệu sẽ dễ dàng để Bộ Kinh Vân đi.

Thương Thiên Các Chủ Nguyệt Long có thể dễ dàng để Bộ Kinh Vân mang người rời khỏi.

Tình yêu là một trạng thái cảm xúc rất đặc biệt

Tình yêu có thể khiến người ta mù quáng, không cần biết tốt xấu cứ thế đâm đầu vào.

Tình yêu cũng có thể khiến người ta có động lực, có ý chí để vươn lên, làm được những việc mà bình thường họ chẳng thể làm nổi.

Cho nên tình yêu đích thực không có lỗi.

Mà lỗi là ở cách cảm thụ tình yêu riêng biệt ở mỗi người mà thôi.

Nàng là một cô gái có nhan sắc phong hoa tuyệt đại, một đóa hoa rực rỡ nhất trên miền cát vàng mênh mông của Đại Mạc.

Nàng cũng là con gái của một trong bốn người có quyền lực tối thượng ở vùng đất khô cằn này.



Đáng ra nàng sẽ phải có một cuộc sống hạnh phúc viên mãn, mà nàng đáng lẽ ra phải được hưởng.

Nhưng không phải thế, tất cả chỉ vì một nam nhân khiến cho cuộc đời nàng rẽ sang một hướng đi khác. Không những thế mà nàng còn biết chàng không thể sống thêm được bao lâu nữa.

Biển người mênh mông, năm tháng khôn cùng, trong đời gặp được bao nhiêu nhân duyên, bao nhiêu xảo hợp.

Nàng đã gặp chàng một nam nhân mà nàng muốn cả đời này bên người ấy, đem tất cả tấm lòng yêu thương và tấm thân quý giá dâng hiến cho chàng.

Nhưng số phận trêu ngươi định mệnh chia rẽ, khi hai con người ấy tìm được nhau thì cũng là lúc chàng trai sắp phải lìa xa trần thế.

Họ biết ý trời không cho bọn họ được ở bên nhau chọn đời, vậy thì chỉ còn một cách là trân trọng những ngày tháng quý giá ngắn ngủi còn lại ở bên nhau.

Cuối cùng thì điều gì đến cũng phải đến, c·ái c·hết không trốn tránh con người, con người càng không thể nào chạy chốn được c·ái c·hết.

Chỉ có điều c·hết như thế nào, c·hết có mục đích nào hay không mà thôi.

Chàng Bộ Thiên chính là nam nhân đã chiếm được trái tim nóng bỏng của đóa hoa đại mạc Lộ Hiểu Vũ.

Nàng biết chàng bị trọng bệnh do phục Nghịch Càn Khôn của Thần Y, cũng từng trúng phải một đao tà độc của Dịch Phong. Sinh mạng của chàng lúc này như ngọn đèn leo lắt trước gió, lúc nào cũng có thể vụt tắt.

Sống có gì vui, c·hết có gì đáng sợ. Vui nào có thể vui mãi, c·hết sao có thể không đối diện. Vậy thì biết sẽ c·hết rồi, nhưng còn phải xem c·hết như thế nào nữa.

Bộ Thiên được bên cạnh Hiểu Vũ những ngày tháng đẹp nhất trong đời, âu cũng là ông trời không bạc đãi với chàng trai ấy.

Một c·ái c·hết vinh quang phù hợp với lý tưởng hiệp nghĩa mà chàng theo đuổi, đó là một kết cục viên mãn nhất đối với cuộc đời đầy thăng trầm của Bộ Thiên.

Và cuối cùng cơ hội đó cũng đến, cơ hội để chàng có thể dùng chút tàn của sinh mạng mỏng manh, cống hiến cho thiên hạ, hoàn thành chí nguyện chính nghĩa cả đời của chàng.