Điện thoại của Đỗ Quan Mân bị tịch thu.
Nhiễm Toản còn lấy danh nghĩa của hắn xin nghỉ ở phòng thí nghiệm.
"Này, Đỗ Quan Mân." Nhiễm Toản ngồi bên cạnh gọt táo cho hắn, sắc mặt thối tha nói: "Quan hệ xã hội của anh kém như vậy sao?"
Toàn bộ tin nhắn đều hỏi tiến độ công việc và thông báo cuộc họp, không có một chút tình cảm nào.
Lúc cậu ở trong nhóm làm việc thông báo với mọi người Đỗ Quan Mân muốn nghỉ phép, có người nói rằng hai người bọn họ xin nghỉ là để đi lên phường đăng ký kết hôn hưởng tuần trăng mật.
Đùa cái quỷ gì thế? Ai muốn đăng ký với loại người này?
Cậu chỉ là không chịu nổi con quỷ lôi thôi ngồi đối diện mình, mới nổi điên trói hắn đem về nhà cải tạo.
Đỗ Quan Mân rất tự nhiên há miệng đón lấy miếng táo cậu nhét vào, nhai răng rắc răng rắc bên cạnh.
"Đàn anh, không chạy bộ cũng được." Nhiễm Toản cau mày, nắm chặt lỗ tai Đỗ Quan Mân, ngón trỏ ấn mạnh vào ngực đối phương hai cái, nói: "Nhưng những bài thể dục khác nhất định phải tập."
Đỗ Quan Mân nuốt miếng táo, đánh giá: "Nhiễm Toản, cậu còn thúc ép nhiều hơn ông thầy tôi gặp trong trường đại học."
Nhiễm Toản: "..."
Nhiễm Toản nói: "Loại thiên tài như anh mà còn bị người khác thúc ép sao?
"Tôi chỉ giỏi về ngành học thôi." Đỗ Quan Mân nói: "Cuộc sống sinh hoạt như một mớ hỗn độn, hoàn toàn là phế vật.". truyện kiếm hiệp hay
Nhiễm Toản gật đầu: "Rất tự biết mình."
Đỗ Quan Mân im lặng một lúc rồi nói: "Tôi còn tưởng rằng cậu trói tôi ở đây rồi sẽ làm chuyện gì khác, xem ra là tôi nghĩ quá nhiều."
"Chuyện gì khác?" Nhiễm Toản nói: "Ví dụ như?
Đỗ Quan Mân suy nghĩ một chút, cảm thấy không tiện nêu ví dụ.
Hắn quyết định giả vờ như mình không nói gì, khi tiếp tục nhận đồ ăn Nhiễm Toản đút cho, bỗng nhiên nhìn thấy Nhiễm Toản đứng dậy cởi quần, lộ ra chiếc quần lọt khe gợi cảm bên trong, đôi chân thon dài trắng nõn và cặp mông căng tròn.
Đỗ Quan Mân: "..."
Nhiễm Toản kéo quần lên, ngồi xuống nhìn hắn chằm chằm: "Muốn sờ không?"
Đỗ Quan Mân không nói gì, yết hầu giật giật.
Nhiễm Toản nói: "Vậy trước tiên hít đất mười cái đi."
____