Phong Thần Châu

Chương 989




 “Có điều là, cụ thể ra sao ta cũng không rõ lắm, nhưng ta có thể khẳng định, đám Ma tộc này không phải đến từ vạn giới các trời!”  

 

“Ý ông là... từ thế giới khác?”  

 

Tần Ninh nói xong cũng tự cảm thấy khó tin.  

 

Khi cha thống nhất vạn giới năm đó, thế giới mênh mông vô hạn, mờ ảo vô trần, sao còn có thể có thế giới khác tồn tại nữa?  

 

Nhưng nếu như không có thế giới khác, vậy tại sao cha lại biến mất?  

 

Cha rốt cuộc đi điều tra cái gì, hay là đang trốn tránh điều gì, hoặc là... bảo vệ thứ gì?  

 

Sắc mặt Tần Ninh lúc này có chút nghiêm trọng.  

 

“Ta không thể liên lạc với bản thể trong thế giới các thần, nếu không, có thể nói cho bọn họ biết hiện tại thiếu chủ vẫn bình an vô sự!”, lão cây thở dài nói.  

 

“Tạm thời đừng nói!”  

 

Tần Ninh tỉnh táo nói: “Nếu đúng như những gì ông nói, vạn giới các trời này thật sự bị lẫn vào thứ gì đó, thế thì thế giới các thần cũng chưa chắc đã an toàn. Ta xuất hiện e là sẽ khiến một vài người dụng tâm kín đáo càng thêm cẩn thận!”  

 

“Như hiện tại, ta lại có thể tra cho rõ xem là ai!”  

 

Hắn là cửu mệnh thiên tử, ở thế giới Đại Thiên này, chính là cửu mệnh thiên tử thứ ba, mà mỗi một cửu mệnh thiên tử đều là sự tồn tại với vô số truyền thuyết và khả năng vô tận!  

 

Nếu như thật sự có người muốn đối phó với thế giới này thì hắn chắc chắn sẽ là mục tiêu đầu tiên.  

 

Mà trước mắt, thân phận đời thứ mười của hắn, không ai biết được, thành ra lại có lợi.  

 

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đời thứ mười này của hắn vốn đã rất kỳ lạ.  

 

Theo lý mà nói, chín đời viên mãn, quay về Thần vị, đáng lẽ bây giờ hắn phải là minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh mới đúng.  

 

Nhưng đột nhiên xảy ra chuyện này, đủ để chứng minh, có vài người không hy vọng hắn quay lại Cửu Thiên Vân Minh, kế thừa đại thống.  

 

Hiện tại hắn cũng chưa biết là ai.  

 

Mà vùng đất Cửu U xuất hiện Ma tộc làm loạn, cả thế giới Đại Thiên đều có dấu vết của Ma tộc. Liệu chuyện này có liên quan đến việc hắn đã kết thúc chín đời rồi mà vẫn phải sống tiếp đời thứ mười hay không, cũng không ai rõ ràng.  

 

Nhưng bây giờ, hắn có thể cảm nhận được, vô hình trung có một tấm võng lớn đang chậm rãi trải rộng ra.  

 

“Nếu cái tên đứng sau mọi chuyện muốn chơi, vậy ta sẽ chơi tới cùng!”  

 


“Ông nói sao cơ?”  

 

“Khụ khụ...”, lão cây cười đáp: “Không có gì, không có gì!”  

“Cha ta mất tích đã rất kỳ lạ rồi, cả thế giới các thần này có ai đủ khả năng làm cha mất tích chứ? Nói không chừng, đúng là thế giới khác có sự tồn tại nào đó...”