Phong Thần Châu

Chương 9865: Không qua được, thân tử đạo tiêu!




 Tần Ninh cảm thấy, nếu Thần Tinh Dịch ở chỗ này, chỉ sợ đã sớm ôm cô gái kia vào trong lòng, không đến mấy ngày đã ôm lên giường.  

 

Ừm... Có khả năng lắm...  

 

Đệ tử đó của mình hình như không hề kén chọn, chỉ cần xinh đẹp là không cần quan tâm nàng đó là ai hết!  

 

Tất cả đều không giải quyết được vấn đề.  

 

Đối với Thần Tinh Dịch mà nói, trên giường đều có thể giải quyết.  

 

Ừm, cũng không chỉ là trên giường!  

 

Ném suy nghĩ trong lòng đi, Tần Ninh mở miệng nói: "Chuẩn bị trở về đi, một khoảng thời gian nữa sẽ đến đảo Tử Huyên Hoa tìm tòi hư thực".  

 

"Ừm!"  

 

"Vâng!"  

 

Lần này, mọi người đều xem như có thu hoạch.  

 

Quân Phụng Thiên hấp thu lực lượng của hai cánh hoa hai bên Huyền Dương thánh hoa Huyền Dương Thánh Hoa, mơ hồ đã có xu thế lột xác.  

 

Mấy người Kế Bạch Phàm, Vương Dã, Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư, Vân Sương Nhi cũng là như thế.  

 

Mấy người đang chuẩn bị rời đi.  

 

Dưới chân núi Thiên Thông.  

 

Ầm...  

 

Một tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên bộc phát ra.  

 

Tiếng nổ kinh khủng quét sạch cả trời đất.  

 

Mà ngay sau đó, trên bầu trời, ở giữa mặt biển mơ hồ có thể thấy được ánh sáng ba màu dần dần tụ tập, lao thẳng về phía chân núi.  

 

"Lôi kiếp!"  

 

"Tam Sắc Tiên Lôi!"  

 

Dương Thanh Vân mở miệng nói: "Hình như lão gia tử sắp độ kiếp rồi!"  

 

Bạch Vân Vũ vốn là cấp bậc Huyền Tiên cửu thai đỉnh phong, lần này dùng hai cánh của Huyền Dương Thánh Hoa, cuối cùng đã bước ra một bước cực kỳ quan trọng kia, thu hút lôi kiếp giáng lâm.  

Huyền Tiên đỉnh phong muốn xung kích Cửu Thiên Huyền Tiên, bước đầu tiên chính là lôi kiếp Tam Sắc Tiên Lôi!

Vượt qua lôi kiếp sẽ trở thành Cửu Thiên Huyền Tiên nhất trọng thiên.  

 

Không qua được, thân tử đạo tiêu!  

 

Vốn dĩ Tần Ninh không muốn để lão nhân tiếp tục tiến lên.  

 

Chỉ là lần này gặp được Huyền Dương Thánh Hoa, bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau có muốn tìm tới cơ hội tốt như vậy nữa sẽ rất khó!  

 

Lão nhân cũng muốn liều mình một phen, vậy cứ để ông ta liều đi.