"Minh Chúc!"
Đúng lúc này, một tiếng hô vui mừng vang lên.
Hạng Minh Chúc ngẩng đầu nhìn lại, cũng sững sờ.
"Thương Nam Nguyên!"
Người đàn ông tên là Thương Nam Nguyên, vóc người trung bình, nhìn qua khoảng ba bốn mươi tuổi, lúc này khoát tay một cái nói: "Khoan đã, chờ Minh Chúc lên đã".
Không lâu sau, Hạng Minh Chúc đã xuất hiện ở trên đảo nhỏ, cả người vô cùng chật vật, còn có vết máu, nhìn qua có vẻ không được ổn lắm.
"Minh Chúc, ngươi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Người đàn ông tên là Thương Nam Nguyên khó hiểu nói.
"Haiz, đừng nói nữa".
Hạng Minh Chúc uống một hớp nước lớn, thở hồng hộc ngồi ở trước bàn, vẻ mặt ảo não, đang muốn mở miệng lại nhìn thấy cách đó không xa có mấy bóng người đi đến.
Mấy người này mặc trường bào, khí chất bất phàm, tóc dài xám trắng, thế nhưng lại cực kỳ có tinh thần, nhìn qua khoảng tầm hơn năm mươi tuổi.
"Cữu cữu!"
Cơ thể mập mạp của Hạng Minh Chúc đứng lên, nhìn hai người dẫn đầu, vội vàng khom người hành lễ.
Hai người trước mắt chính là hai nhân vật lớn của Thương tộc uy danh hiển hách trong biển Nam Tiên.
Thương Dật Phi! Thương Dật Không! Thương Dật Phi và Thương Dật Không là nhân vật đứng đầu Khương tộc trong biển Nam Tiên, là đường huynh đệ với tộc trưởng của Thương tộc bây giờ - Thương Hạo Thiên.
Hai người này ở trong toàn bộ Thương tộc đều có địa vị dưới một người, trên vạn người.
Về phần Hạng Minh Chúc gọi hai người này là cữu cữu, chính là bởi vì Thương tộc và Càn Khôn Điện đã kết thông gia.
Thương tộc ở biển Nam Tiên.
Càn Khôn Điện ở biển Bắc Tiên.
Trên thực tế hai thế lực lớn đứng đầu này đều không có quan hệ gì, trước đây cũng chưa từng xảy ra việc kết thông gia hay đồng minh.
Nhưng vào vạn năm trước.
Phụ thân của Hạng Minh Chúc là Hạng Khoáng Nhật còn chưa trở thành lục điện chủ của Càn Khôn Điện, Hạng Khoáng Nhật còn trẻ tuổi đi du lịch trong biển Nam Thiên, trùng hợp gặp được Thương Tuệ Tư Thương tộc.
Không lâu sau đó liền có đứa con trai Hạng Minh Chúc.
Năm đó việc này đã gây ra một vài huyên náo ở trong biển Nam Thiên.