Minh Hoằng An liên tục vung thương ra từng nhát một, nhưng đao kiếm lại vô cùng kiên cố không thể đánh lùi, không thể ngăn cản được.
Mà đột nhiên, cả người Tần Ninh xuất hiện ở bên cạnh Minh Hoằng An.
Diễn Ma Tiên Đao và Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm cũng đồng loạt xuất hiện ở trong tay Tần Ninh.
"Hừ!"
Một tiếng hừ lạnh.
Đao kiếm chém xuống.
Phụt phụt phụt phụt! Máu tươi bắn ra.
Hai cánh tay của Minh Hoằng An bị đao kiếm chặt đứt, nổ tung thành bụi phấn.
Cả người Minh Hoằng An rơi thẳng xuống đất, rơi xuống đỉnh núi nổ tung ầm một tiếng.
Tần Ninh đột nhiên rơi xuống, dẫm một chân lên trên lưng Minh Hoằng An.
Những tiếng xương nứt răng rắc răng rắc lại vang lên lần nữa.
Minh Hoằng An vô cùng đau đớn, sắc mặt vàng ố, cả người vùng vẫy, nhưng không có cách nào thoát khỏi sự áp chế của Tần Ninh.
Hai người Minh Hoằng Khang, Minh Hoằng Hạnh thấy một màn này, lập tức xông ra.
Nếu Minh Hoằng An mà chết, nhà họ Minh sẽ xong đời.
"Cút!"
Nhưng khi hai vị Hóa Ngọc sơ kỳ đánh tới, Tần Ninh đồng loạt chém đao kiếm ra, đao khí và kiếm khí ác liệt gào thét ra.
Ầm ầm... Hai người lập tức thụt lùi, khí tức không ổn định.
Minh Hoằng Khang và Minh Hoằng Hạnh nhìn nhau, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Đòn tấn công của Tần Ninh... cực kỳ kinh khủng.
Giờ phút này, Tần Ninh đạp chân lên người Minh Hoằng An, lạnh lùng nói: "Bây giờ, ngươi vẫn còn sức sao?"
Minh Hoằng An lại hầm hừ nói: "Tần Ninh, ngươi dám giết ta, cứ chờ Vạn Tiên Lâu trả thù đi!"
“Được!"
Tần Ninh gật đầu nói: "Ta chỉ thích người khác uy hiếp ta”.
Toàn bộ đỉnh núi lúc này yên tĩnh như chết.
Tần Ninh thật sự đã giết Minh Hoằng An! Đám người Minh Hoằng Khang, Minh Hoằng Hạnh, trố mắt nhìn nhau, hoàn toàn ngây ngốc.
"Tiếp theo, các ngươi cũng không cần chạy!"