Rốt cuộc Tần Ninh đang nói bậy, hay là có căn cứ?
"Không thể nào?"
Khổng Kha Thừa lẩm bẩm nói: "Hắn thật sự có thể để Bạch sư tỷ đến Ngọc Tiên trong vòng một canh giờ sao?"
"Chắc chắn không có khả năng".
Bạch Hạo khẳng định nói: "Muốn tăng cảnh giới lên cũng phải cần tích lũy, Y Nhân tỷ còn chưa tích lũy đủ".
"Kim Tiên đến Ngọc Tiên sao có thể chỉ có chút tích lũy đơn giản đó được?
Còn phải có đủ loại biến hóa khác nhau của cơ thể và lĩnh ngộ nữa".
Mấy vị đệ tử Kim Tiên nhao nhao gật đầu.
Trong tông môn có mấy ngàn vị Kim Tiên, cũng có không ít người đến cấp bậc Kim Tiên cửu chuyển, thế nhưng Ngọc Tiên thì sao?
Tổng cộng cũng chỉ có mấy trăm vị.
Kim Tiên đến Ngọc Tiên, khó.
Cho dù như thế nào, về việc Bạch Y Nhân đột phá, những người này cũng không đến gây thêm phiền phức.
Bọn hắn chỉ chờ đợi ở phía xa, lẳng lặng nhìn Tần Ninh, Bạch Y Nhân.
Thời gian từ từ trôi qua.
Trong nháy mắt, hơn nửa canh giờ đã trôi qua, Tần Ninh vẫn đứng bên cạnh Bạch Y Nhân, trong miệng không ngừng lẩm bẩm nói cái gì đó.
Mà Bạch Y Nhân cũng không ngừng đáp lại… "Nhìn đi, không đùa đâu".
Giờ phút này Bạch Hạo không khỏi nói: "Đã sắp đến một canh giờ, các ngươi xem Y Nhân tỷ nào có một chút dáng vẻ giống như sắp trở thành Ngọc Tiên?"
Mấy người cũng nhao nhao gật đầu.
Cảnh giới Ngọc Tiên sao có thể nói đột phá là đột phá được?
Bạch Hạo tiếp tục nói: "Tần Ninh này chính là cố ý lừa gạt chúng ta, chúng ta cứ chờ một chút xem đi, chắc chắn rất nhanh tông môn bên kia sẽ biết chúng ta gặp rủi ro, sẽ có trưởng lão Ngọc Tiên tới cứu chúng ta".
"Ừm".
"Các ngươi nhìn kìa!"
Nhưng vào lúc này, một vị đệ tử kích động chỉ vào dưới chân núi, sắc mặt vô cùng kinh ngạc, sợ hãi.
Từng ánh mắt lúc này đều thi nhau đổ dồn về phía đó.
"Đậu má!"
Từng vị đệ tử hoàn toàn sợ choáng váng.
Dưới chân núi, Bạch Y Nhân mặc một bộ váy dài trắng, bên ngoài cơ thể là ánh sáng vàng chiếu sáng lấp lánh.