Nghe được lời này của Tần Ninh, ánh mắt đỏ rực của mấy người khôi phục mấy phần tỉnh táo.
Đường Uyên chắp tay nói: "Tần đảo chủ yên tâm, chúng ta cũng chỉ muốn lấy lại công bằng, nếu Tần đảo chủ muốn thu nạp đảo Phi Ngư, đương nhiên sẽ không phải muốn một hòn đảo chết, bọn ta biết!"
"Ừm!"
Ngay sau đó, Tần Ninh vung tay lên, từng bóng người trực tiếp lao ra.
Đảo Phi Ngư cũng là một hòn đảo lớn.
Mà nhà họ Hải trên đảo Phi Ngư cũng như nhà họ Đường trên đảo Thượng Thanh vậy, ở vùng đất trung tâm đảo, chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn.
Lúc từng bóng người Kim Tiên hạ xuống.
Khí tức kinh khủng tràn ngập trong trời đất.
Đám người nhà họ Hải hoàn toàn luống cuống.
"Bọn ngươi là ai?"
Trong Hải phủ, tiên trận hộ phủ dâng lên.
Có Kim Tiên đứng ở ngoài cửa lớn phủ đệ, ngẩng đầu nhìn đám người hùng hùng hổ hổ đến, cất giọng quát lên.
"Đảo Thượng Thanh, nhà họ Đường!"
Đường Thiên Khánh giận dữ hét.
Nhà họ Đường! Sắc mặt đám người nhà họ Hải run lên.
Không phải gia chủ đã dẫn người đi diệt nhà họ Đường sao?
Làm sao lại để người nhà họ Đường tới nhà họ Hải ở đảo Phi Ngư bọn họ?
Chẳng qua là khi Đường Thiên Khánh vừa dứt lời, Đường Uyên lại hung ác trợn mắt nhìn Đường Thiên Khánh một cái.
Đường Uyên bước chân ra, trầm giọng nói: "Bọn ta chính là người nhà họ Đường thuộc quyền quản lý của Tần Ninh đảo chủ - đảo Nguyên Hoàng!"
"Người nhà họ Hải vô cớ ra tay với nhà họ Đường ta, Tần đảo chủ đặc biệt dẫn chúng ta tới lấy lại công bằng cho nhà họ Đường chúng ta!"
"Hải Quảng Nghĩa đâu?
Bảo ông ta đi ra!"
Lần này, đám người nhà họ Hải càng ngây ra.
Đảo Nguyên Hoàng, Tần Ninh đảo chủ.
Quản lý nhà họ Đường?
Đây là cái quỷ gì?
Nhưng vào lúc này, trong Hải phủ, một bóng người bay lên trời, ánh sáng vàng tỏa ra xung quanh cơ thể, ánh sáng bắn ra bốn phía, làm lòng người run sợ.
"Hải Quảng Nhân!"