“Được lắm, lần này ngươi ra ngoài, nên lễ vật mừng thọ phụ thân ta đã chuẩn bị sẵn cho ngươi rồi, cứ đi theo ta xem thử”.
Hai huynh đệ bọn họ tiến vào mật thất... Bên kia, Tần Ninh được sắp xếp ở tại một viện nhỏ trong phủ, cũng không có người hầu lẫn hộ vệ.
Tần Ninh không mấy để tâm mấy chuyện này.
Hắn lấy ngọc giản Đường Thiên Bỉnh đưa cho mình ra, trên đó viết danh sách cống phẩm dâng nộp rất cụ thể.
Đồng thời, phía dưới còn có khoảng trống cho bên nhận cống phẩm và bên dâng cống phẩm ký tên xác nhận.
Rất chi tiết, rất tỉ mỉ.
Tần Ninh suy nghĩ một hồi rồi lấy ra một cái ngọc giản trống trơn khác ra bắt đầu viết.
“Bên tiến cống: nhà họ Đường”.
“Bên nhận cống phẩn: đảo Nguyên Hoàng”.
“Hàng năm, nhà họ Đường cống nộp một vạn cân đá Ngọc Lưu Mã Não!”
Một vạn cân à?
Có hơi ít! Nghĩ một hồi, Tần Ninh đổi thành mười vạn cân!
“Tiên đan, tiên khí, tiên thạch và chiến lợi phẩm chiếm đoạt được, lấy năm phần cống nộp cho đảo Nguyên Hoàng!”
Năm phần... quá ít.
Bảy phần đi! Kết quả là, trong vòng ba ngày, Tần Ninh ở trong tiểu viện sửa chữa danh sách cống nộp.
Mãi đến ngày thứ ba mới có người đến đây.
Vẫn là vị thống lĩnh đại nhân đã tiếp đón Tần Ninh kia, người họ tên là Đỗ Bách, Kim Tiên nhất chuyển, địa vị ở nhà họ đường không quá thấp.
Đỗ Bách tiến vào trong đình viện, thấy Tần Ninh cất ngọc giản, bèn cười nói: “Tần đảo chủ, hôm nay chính là yến hội mừng thọ lão tộc trưởng”.
“Ừ!”
Đỗ Bách thấy Tần Ninh cẩn thận cất ngọc giản vào, bèn nói: “Đây là danh sách cống phẩm mà đảo Tam Nguyên các ngươi chuẩn bị à?”
“Ừ!”
Đỗ Bách không khỏi khen ngợi nói: “Tần đảo chủ thật thông minh”.
Tần Ninh cười bảo: “Chẳng biết Đường lão tộc trưởng và Đường tộc trưởng có hài lòng không đây”.
Tần Ninh cảm thấy mình có hơi quá tay! Nhưng hết cách rồi, đảo Nguyên Hoàng phải phát triển lớn mạnh nên tài nguyên tu luyện không thể thiếu.
Đỗ Bách lập tức cười nói: “Lần này, Tần đảo chủ tự mình đưa lên, chắc là lão tộc trưởng và tộc trưởng sẽ không so đo, thành ý vẫn là quan trọng nhất, còn phải chú ý đến phong thái của mình nữa”.
“Ta hiểu mà”.
Tần Ninh gật đầu.
Phía trước người đến người đi rất náo nhiệt.
Đường Uyên! Đó là nhân vật đứng đầu nhà họ Đường, là trung tâm là linh hồn của nhà họ Đường.