Phong Thần Châu

Chương 9312: “Nhà họ Đường chúng ta thiếu Kim Tiên đỉnh!”




 Trên mặt đất, tràn ngập sóng sức mạnh khiến người ta sợ hãi.  

 

Thật đáng sợ! Nhưng một lúc sau.  

 

Thôn Yêu Yêu lại xuất hiện trước mặt Khương Thái Vi.  

 

Vùng đất núi lửa.  

 

Khá yên tĩnh.  

 

Thôn Yêu Yêu cười nói: “Thái Vi tỷ tỷ, ngươi định đi đâu vậy?”   

 

Khương Thái Vi lập tức nói: “Tần Ninh sẽ xuất hiện ở đâu?”  

 

“Ta không biết á!”  

 

Thôn Yêu Yêu vô tội nói: “Đó là con đường không gian truyền tống của Viêm tộc và Vũ tộc, nó chắc hẳn đã đưa hắn đến không gian ất ơ nào đó để giết hắn”.  

 

“Nếu hắn không chết thì cũng lưu lạc trong không gian lang thang đó không biết bao nhiêu năm đâu”.  

 

"Không gian thần bí như vậy, ai có thể biết hắn đi ra lúc nào, ở nơi nào đâu…”, “Trừ phi cha hắn ở đây…”, đôi mắt Khương Thái Vi ảm đạm.  

 

Thôn Yêu Yêu lập tức nói: “Ta đến bảo vệ hắn, nhưng mà ta đã đến quá muộn!”  

 

"Đã đến trễ rồi, mà ngươi còn có tâm tình ở chỗ này chơi đùa sao?"  

 

Nhưng vào lúc này, một tiếng ho nhẹ vang lên.  

 

"Á! Đại ca!"  

 

Thôn Yêu Yêu nghe thấy giọng nói này, sắc mặt tái nhợt, vung chưởng, xé rách không gian trước mặt hòng chạy trốn.  

 

Keng… Tuy nhiên, vừa bước ra ngoài, cơ thể cô ta đã ngã ngửa ra sau như đụng phải tường, trán sưng đỏ.  

 

Lúc này, một tia sáng từ trên trời giáng xuống, ập xuống trước mặt Thôn Yêu Yêu, nhấc bổng cô ta lên.  

 

"Còn muốn chạy à?"  

 

Một giọng nói dịu dàng, có chút trách móc, chậm rãi vang lên.  

"Ca ca…", Thôn Yêu Yêu bị nâng lên, không nhịn được bèn bĩu môi nói: "Ca ca, ta cũng không có trễ lắm mà, ngươi cũng không thể trách ta nha, tên Tần Ninh kia bị bắt vì hắn cùi bắp chứ không phải do ta đâu”.  

 

Lúc này, Khương Thái Vi cũng đang nhìn vào chàng trai trẻ bất chợt xuất hiện kia.  

 

Hắn ta có dáng người mảnh khảnh, mặc một chiếc áo choàng đen, trông khá tươm tất, khuôn mặt cũng rất đẹp trai, có một loại khí chất hào hoa phong nhã.  

 

"Hơn nữa, đại ca, ta đang tìm vợ cho ngươi á!”  


 

Chỉ là nhìn thoáng qua thôi mà sắc mặt người thanh niên dại ra, ánh mắt dừng trên người Khương Thái Vi có chút kinh ngạc xen lẫn sự rung động.  

 

"Đại ca?"