Ánh mắt Tần Ninh bỗng sáng rực.
“Cái tế đàn này chứa đựng một loại văn ấn độc đáo, bên trong ẩn chứa đạo độc đáo!”
Tần Ninh không khỏi vui vẻ: “Đạo độc đáo thì có thể tạo ra sức công phá độc đáo!”
“Để ta thử xem”.
Khương Thái Vi đứng ở bên cạnh nhìn thấy hết tất cả mọi chuyện.
Rất nhiều chuyện mà Tần Ninh làm, từ trước tới nay, nàng đều không hiểu được.
Cho nên… chỉ cần xem kết quả là đủ rồi.
Tần Ninh liên tục ngưng tục tiên văn, tiên văn bị phá hủy liên tục.
Nhưng trong lúc đó, bên ngoài cơ thể của Tần Ninh cũng dần ngưng tụ ra những đạo lôi văn.
Đây là do Thái Hư Tiên Lôi Quyết thi triển ra.
Tần Ninh dung hợp Thái Hư Tiên Lôi Quyết, tiên văn của bản thân và văn ấn của tế đàn.
Dần dần, hắn đã nắm giữ được bí quyết.
Ngay sau đó, Tần Ninh nắm chặt tay lại, đấm một quyền ra.
Quyền ấn tràn ngập lôi văn nhanh chóng tấn công sát phạt.
Choang! Nắm đấm kia công kích vách tường, phát ra âm thanh choang.
Tần Ninh ngẩn người.
Khương Thái Vi cũng vô cùng kinh ngạc.
“Công kích của chàng…”
Quá mạnh! Đây vốn không phải là một nắm đấm mà Thiên Tiên tam phẩm có thể thi triển ra được, đúng thật là ngang ngửa Kim Tiên.
“Thành công rồi”.
Tần Ninh cười bảo.
“Cấm chế của cái tế đàn này ẩn chứa một thứ đạo, có thể xem như là một loại lực lượng”.
“Lực lượng phóng đại!”
“Ta dung hợp Thái Hư Tiên Lôi Quyết và loại đạo này, nếu dung hợp thành công, khi thi triển uy năng của Thái Hư Tiên Lôi Quyết, ta đấm ra một quyền, đạo cao thêm một tầng thì uy lực tăng lên gấp nhiều lần”.
Đáng tiếc?
Đáng tiếc cái gì?
Tần Ninh bất đắc dĩ: “Đáng tiếc loại đạo mà nơi đây ngưng tụ thành, ngay cả ta cũng không thể thăm dò được căn nguyên”.