Tần Ninh chỉ là cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm, hơn nữa hình như cũng không phải đến từ các tông môn thế lực lớn trong các đại tiên châu, mà giống như một tán tu hơn.
Tần Ninh mở miệng nói: "Lúc trước ta gặp được Thiên Long thánh tử Long Văn Tường, hắn ta để lại một chấp niệm nói cho ta!"
Nghe thấy lời này, Cổ Thiên Tuyển có vẻ vui mừng, vội vàng nói: "Vậy hắn ta có nói cho ngươi về chuyện Thông Huyền Đỉnh không?"
Khi Cổ Thiên Tuyển hỏi ra lời này, Vũ Văn Kiền cũng trông mong nhìn về phía Tần Ninh.
Thông Huyền Đỉnh?
Tần Ninh lắc đầu một cái.
"Ngươi cẩn thận nghĩ lại đi!"
Cổ Thiên Tuyển chưa từ bỏ ý định, hỏi tiếp: "Thông Huyền Đỉnh, hắn ta thật không nói cho ngươi sao?"
Tần Ninh lại lắc đầu lần nữa.
Đúng là hắn chưa nghe nói bao giờ.
Nhưng thấy Cổ Thiên Tuyển, Vũ Văn Kiền đều để ý đến Thông Huyền Đỉnh này như vậy, điều này không khỏi làm Tần Ninh nhớ tới mình đã từng thấy được một cái đỉnh có từng hoa văn vờn quanh trong dung nham ở Thiên Hỏa Tông.
Là nó sao?
Cái đỉnh này, Tần Ninh nhất định phải có được.
Cổ Thiên Tuyển thở dài nói: "Vậy thì rất có thể là ở khu vực Kim Tiên bên kia...”, từ khi tiến trong phạm vi nơi đây.
Đám Kim Tiên đã bị cưỡng bách đưa vào khu vực sâu nhất.
Cảnh giới Địa Tiên và Thiên Tiên thì đứng ở vòng ngoài.
Thời không ngăn cách khiến cho Kim Tiên không có cách nào xuất hiện ở đây.
Nhưng đám Thiên Tiên Địa Tiên bọn họ lại có thể tiến vào chỗ sâu hơn.
Chẳng qua là đám đệ tử thiên tài của các thế lực khắp nơi đều đã có thu hoạch ở vòng ngoài này rồi, cho nên mới cũng không vội vã đi vào.
Nói thế nào đi nữa, đám Kim Tiên tụ tập ở nơi đó, bọn họ đi cũng chưa chắc có thể tìm kiếm được cái gì, ngược lại không như ở nơi này... Mà ngay lúc này, lại có một nhóm người đi đến.
Dẫn đầu là một người phụ nữ, da thịt trắng như tuyết, dung nhan xinh đẹp giống như tiên nữ, cực kỳ tỏa sáng.
Dáng người nhỏ nhắn xinh đẹp, mặc một bộ đồ lụa mỏng, không thể che kín được cơ thể, khiến người ta thèm nhỏ dãi.
"Vô Lượng tiên tử Nhiếp Tuyết Anh!"