Phong Thần Châu

Chương 9162: "Đi tìm tinh hoa của địa mạch".




Một ánh hào quang lập tức dâng lên, toàn bộ đại điện bị chiếu xạ thành ánh sáng ngũ sắc, vô cùng hoa lệ.  

 

Người phụ nữ lập tức tiến lên, muốn nhìn rốt cuộc bên trong ánh sáng ngũ sắc đó là thứ gì.  

 

"Một cây dù?"  

 

Người phụ nữ không khỏi cười nói: "Đúng là có đồ tốt".  

 

"Không hổ là di tích của Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ, khắp nơi đều là bảo bối, đơn giản không thể tin nổi, thật sự không biết năm đó hai thế lực bá chủ này bị hủy diệt như thế nào".  

 

Người phụ nữ nói xong liền chộp về phía cây dù kia.  

 

Nhưng vào lúc này, ánh sáng vàng nhàn nhạt lấp lóe ở mặt ngoài tiên dù, từng sợi tơ xuất hiện, khi người phụ nữ kia vươn tay ra, sợi tơ trực tiếp cắt đứt ngón tay mảnh khảnh của cô ta.  

 

"A...", người phụ nữ kêu thảm một tiếng, hai tay dính đầy máu tươi, cả người lùi về sau.  

 

Hai người sau lưng lập tức vội vàng tiến lên, nhìn về phía Tần Ninh, giận dữ quát: "Khốn kiếp, ngươi đã làm gì?"  

 

Nghe nói như thế, Tần Ninh lại vô cùng ngạc nhiên nói: "Là chính cô ta không cẩn thận, ta đâu có làm cái gì".  

 

Giờ phút này, nhìn tiên dù xuất hiện sau khi cấm chế trên mặt bàn mở ra, Tần Ninh cười nói: "Vừa rồi vị cô nương này đã nói, ta mở ra cấm chế, đồ vật bên trong chính là của ta!"  

 

Nói rồi Tần Ninh đưa tay ra.  

 

Tiên dù bị phong ấn trên mặt bàn giống như một cái dù giấy, nhưng mặt ngoài lại khảm chín chín tám mươi mốt viên liên châu.  

 

Ngay lập tức, mặt dù có tám mươi mốt luồng ánh sáng sắc bén như dao găm, trực tiếp đâm về phía bàn tay Tần Ninh.  

 

Nhưng vào lúc này, lòng bàn tay Tần Ninh lại tản ra từng văn ấn.  

 

Mỗi một văn ấn đều như một tấm lưới nhỏ, bao phủ ánh sáng sắc bén đang bắn ra kia trong đó.  

 

Cây dù bị Tần Ninh ung dung nắm chặt.  

 

Nhìn kỹ lại, đây chính là một cây dù che mưa bình thường màu xanh biếc, mươi mốt viên liên châu được khảm nạm xung quanh mép cây dù, tản ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.  

 

Ánh sáng vàng và ánh sáng xanh hòa quyện, khiến người ta nhìn một cái đã cảm thấy vô cùng lóa mắt.  

 

"Ồ!"  

 

Tần Ninh cũng kinh ngạc nói: "Pháp khí Kim Tiên".  

 

Nghe nói như vậy, ba người càng biến sắc.  

 

Hai thanh niên kia nâng người phụ nữ đứng lên, nghe nói như thế thì đều đưa mắt tới.  

 

Ánh sáng vàng và ánh sáng xanh chiếu rọi khắp người hắn, ngưng tụ ra sát khí cực kì khủng bố.  

 

"Kim Linh Huyền Thiên Tán!"