Tần Ninh nhìn ba lần, trong lòng đã có lĩnh ngộ, trực tiếp vung kiếm chém ra... Rất nhanh hắn đã tập xong kiếm thuật đầu tiên.
Màn rèn luyện thứ hai bắt đầu.
Cứ như vậy, lượt thứ ba, lượt thứ tư... Dần dần, Tần Ninh càng ngày càng tập được nhiều kiếm thuật, mà những kiếm thuật xuất hiện phía sau cũng càng ngày càng gian nan.
Chỉ là tình huống này đối với Tần Ninh mà nói, thật sự không tính là gì! Không lâu sau, hắn đã hoàn toàn nắm được mười tám kiếm thuật.
Cái cuối cùng là Dẫn Thiên Kiếm Quyết, Tần Ninh phải quan sát chín lần mới tập được.
Sau khi Tần Ninh đã nắm được mười tám kiếm thuật.
Bóng người hư ảo kia xuất hiện lần nữa, dần dần ngưng thực.
"Chúc mừng ngươi đã tập xong mười tám kiếm thuật!"
"Xin hỏi có muốn nâng cao nữa không?"
Nâng cao?
Nâng cao như thế nào?
Người kia tiếp tục nói: "Tiếp theo sẽ bắt đầu khiêu chiến, nếu có thể sử dụng kiếm thuật thành công, khiêu chiến thành công, sẽ có phần thưởng cao cấp hơn".
Nghe nói như thế, Tần Ninh cười nói: "Nâng cao!"
Kết quả là những người trong bức tranh xung quanh đại điện rộng lớn lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Thay vào đó, nơi đây hóa thành võ trường, bốn phía có cấm chế ngưng tụ.
Mà đứng ở trước mặt Tần Ninh là một người phụ nữ mặc đồ trắng tung bay.
Người phụ nữ này có thân hình yểu điệu, cao ráo, lại cực kỳ động lòng người, chỉ là khuôn mặt bị che bởi một tầng sương mù, lại khiến người ta không thấy rõ.
"Lý Văn Nguyệt, Thiên Tiên nhất phẩm!"
Hiển nhiên người phụ nữ kia cũng không phải người thật, mà là một loại tiên khí nào đó biến hóa ra.
Lý Văn Nguyệt nói thẳng: "Ta là một trong những đại đệ tử kiệt xuất nhất Kiếm Các của Thiên Long thánh tông, tinh thông mười tám kiếm thuật".
"Nếu ngươi như thắng ta, chính là thành công".
Tần Ninh mỉm cười.
Trong tay hai người đều xuất hiện một thanh tiên kiếm.