Phong Thần Châu

Chương 9095: Chính xác mà nói, là hài cốt.




                            

                                

  “Sao vậy?”  

 

Tần Ninh hỏi.  

 

Ngụy Hằng trông có vẻ rất mệt nhọc, ông ta nhỏ giọng: “Đã có mấy trăm vị đệ tử thiệt mạng!”  

 



 

Đây chính là một tai họa lớn với Thiên Hỏa Tông.  

 

Tần Ninh cũng nói: “Ta đã dùng cung Thiên Đạo và mũi tên Hoàng Đạo để ngăn chặn miệng núi lửa, nhưng mà một khi nơi này bùng nổ thì không có cách nào ngăn cản được đâu”.  

 

“Nếu dùng sức mạnh để chèn ép thì có thể sẽ khiến cho nham thạch ngầm nóng chảy, có thể phá vỡ mặt đất ở Thiên Hỏa Sơn để trào ra, thậm chí sẽ gây nguy hiểm tới nền móng của Thiên Hỏa Tông”.  

 

Cổng chính của Thiên Hỏa Tông cách xa Thiên Hỏa Sơn hơn mười dặm, hơn nữa địa thế khá cao, nham thạch trào ra đều dồn vào Thiên Hỏa Sơn, bây giờ, Thiên Hỏa Tông vẫn còn đang an toàn.  

 

Ý của Tần Ninh rất dễ hiểu.  

 

Nếu cố sức ngăn chặn, sẽ khiến nham thạch trực tiếp trào ra giữa Thiên Hỏa Tông.  

 

“Đây chỉ là tạm thời ngăn cản, nhưng không tới thời gian một tháng là nó sẽ lại phun trào, tới lúc đó, không ai biết được bên trong núi lửa sẽ có thứ gì xuất hiện”.  

 

“Thiên Hỏa Tông các ngươi cứ chuẩn bị sẵn sàng đi”.  

 

Ngụy Hằng khom lưng, ông ta nói: “Nhờ Tần công tử chỉ bảo”.  

 

“Thần vật xuất thế, động tĩnh quá lớn, không chỉ có Đại Nhật tiên châu, mà người của tiên châu khác cũng có thể nhận ra được, thậm chí là trong tiên vực Đại La tồn tại vài loại tiên khí có thể phán đoán ra được là thứ gì”.  

 

“Không tới một tháng, Thiên Hỏa Sơn ắt sẽ có quần hùng tụ tập, Thiên Hỏa Tông các ngươi cứ chuẩn bị sẵn tinh thần tiếp đãi đi”.  

 

“Hoặc là dọn khỏi nơi này, rời xa thị phi”.  

 

Nghe thấy vậy, sắc mặt của trưởng lão Ngụy Hằng khó coi hơn: “Nghiêm trọng tới mức này sao? Rốt cuộc thì thứ thần vật chưa xuất thế kia khủng bố tới mức nào?”  

 

Tần Ninh nhìn Thiên Hỏa Sơn chìm trong bóng đêm, chậm rãi nói: “Có thể khiến cho Kim Tiên ùa tới liều mạng!”  

 

Hắn vừa nói xong, cơ thể Ngụy Hằng run rẩy.  

 

“Lão phu đã hiểu rồi, cảm ơn Tần công tử”.  

 

Tần Ninh cũng không để ý đến việc này.