Phong Thần Châu

Chương 9049: Tên này chính là muốn chết.




Chừa ra chỗ trống ở giữa cao mấy trăm trượng.  

 

Dường như ngọn núi ấy bị một sức mạnh vô hình nào đó mạnh mẽ tách ra.  

 

Chuyện này quá khó tin.  

 

Ngụy Hằng và Xương Khả Thiên nhìn nhau, ai nấy cũng cực kỳ ngạc nhiên.  

 

Người thanh niên này thật sự không nói điêu! Ầm ầm… Mà lúc này, tiếng nổ vẫn chưa dứt.  

 

Từng tia sáng thình lình ngưng tụ ở nơi trống rỗng trên lưng núi…

Một vầng sáng mờ ảo hiện ra rồi hợp lại như hóa thành một chùm sáng rực rỡ nhất tỏa sáng giữa đất trời.  

 

Chùm sáng hội lại, đan xen giữa ba ngọn núi cao vời vợi.  

 

Ngay sau đó, từng tia sáng chiếu thẳng xuống mặt đất.  

 

Ngay khi những tia sáng ấy chiếu xuống đất, tiên hoa tưởng chừng như vô tận bay vút lên cao, sinh ra những luồng tiên khí khiến người vô cùng sợ hãi, mấy chốc đã vẽ ra một thánh địa của người nhà tiên giữa ba ngọn núi.  

 

Và rồi, phía trên mặt đất bỗng phát ra những tiếng nổ vang, chỉ thấy những bậc thang bằng ngọc thạch từ từ hiện lên, tạo thành đường nối thẳng lên trời.  

 

"Thang tiên...", người của hai tông môn Thiên Hỏa Tông và Trảm Long Tông thấy thế đều vô cùng kinh ngạc.  

 

Vậy mà có thang tiên xuất hiện, nó sẽ thông tới đâu đây?  

 

Dẫn tới tiên cung trong di tích sao?  

 

Trưởng lão Ngụy Hằng và trưởng lão Xương Khả Thiên cực kỳ kích động.  

 

Nơi đây vốn được đệ tử trong tông môn phát hiện thấy rất quái lạ, bọn họ đã điều tra nhiều lần, xác định nơi đây không tầm thường, nên bây giờ mới dẫn theo đệ tử trong tông môn tới đây để tìm kết quả.  

 

Bọn họ vốn không có manh mối gì.  

 

Không ngờ rằng lại gặp một cặp vợ chồng ở đây.  

 

Mà người thanh niên nọ lại trông rất hiểu biết.  

 

Thế mà lại mở ra chỗ ấy.  

 

Điều này thật khó tin.  

 

Thang trời đã hiện, Tần Ninh mỉm cười nhìn về phía Khương Thái Vi, Khương Thái Vi khoan thai đi đến. Tần Ninh vươn tay ra nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Khương Thái Vi, cùng nhau bước lên thang trời rồi đi.  

 

Nhiều người dõi theo mà lòng vô cùng ngưỡng mộ.  

 

Cô gái xinh đẹp mỹ miều kia như bước ra từ trong tranh, người khác nhìn mà thự thấy mình xấu xí, còn ngắm nhìn từ xa lại không dám khinh nhờn.  

 

Người thanh niên kia thật có phúc! T··hật đáng ngưỡng mộ! Ngụy Hằng đánh đầu một vị đệ tử, quát: "Nhìn gì đó?  

 

Một đệ tử vội rụt cổ lại  

 

“Tất cả đều cẩn thận chút đi”.  

Ngụy Hằng quát.